
i thôi!"
Quy tắc hám làm giàu số ba: đàn ông thích ánh mắt sùng bái của bạn. Ở
trước mặt bọ rầy, ngàn vạn lần chớ keo kiệt với giả bộ ngu ngốc.
Trong mắt cô sùng bái khiến Ông Văn nhếch miệng lên, anh nghiêng thân
thể qua, nhỏ giọng bên tai cô nói: "Cả phòng ‘ độc dược ’ khiến tôi chết sớm!"
Những người có tiền đều nghĩ rằng dùng cả đống nước hoa hàng hiệu là có
thể tạo ra thắng lợi bất ngờ,trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.Ai
ngờ không khí trong phòng ngập tràn mùi các loại nước hoa khiến con muỗi muốn sống cũng khó,huống chi là con người?
Ngược lại hơi thở với hương thơm trang nhã trên người cô lại khiến người khác có ấn tượng sâu sắc.
Hai câu nói của anh làm cô bật cười thanh thúy.
Amy bị sao lãng lần nữa,dậm mạnh chân,muốn đoạt lấy Ông Văn kéo đi.
Uông Mỹ Lệ ưu nhã nói: "Hôm khác tán gẫu tiếp đi! Bạn gái của anh mất hứng rồi!"
"Cô ấy không phải. . . . . ." Ông Văn muốn cãi lại, lại bị Amy thô lỗ lôi đi.
Uông Mỹ Lệ che miệng cười nhẹ, xem ra anh ta sẽ không quên cô.
Cả buổi tối có không ít người đến bắt chuyện, Uông Mỹ Lệ luôn trả lời với nụ cười dịu dàng.
Cuối cùng, Uông Mỹ Lệ đồng ý để cho người con trai mặc âu phục Armani đưa về nhà.
"Cô không muốn mời tôi lên uống ly cà phê sao?"
Uông Mỹ Lệ mỉm cười cự tuyệt, "Mặc dù tôi trở về từ nước Pháp, nhưng mà
tư tưởng vẫn còn rất bảo thủ. Với lại,nơi ở của con gái độc thân cũng
không tiện để tiếp khách."
Anh chàng lịch sự đồng ý, "Vậy. . . . . . Tối mai cùng nhau ăn một bữa cơm?"
"Có gì không thể?"
Lên tới phòng,Uông Mỹ Lệ đá rơi giày cao gót,bỏ đi con người ngụy trang,cả người ngã lên chiếc giường mềm mại.
Thật là một ngày thu hoạch phong phú!
Đây chính là kế hoạch của cô.
Tích cực tham dự hội nghị phát biểu, sau đó tích lũy giao thiệp, tiếp tục tìm ra con bọ rầy quý báu danh giá nhất!
Cô mới hai mươi mốt tuổi, có vốn liếng tuổi trẻ . Uông Mỹ Lệ quyết định
cho mình thời gian mấy măn, từ từ tìm ra thí sinh làm chồng ưu tú nhất,
sau đó đem mình gả đi một cách xứng đáng!
Uông Mỹ Lệ nằm trên gối cười duyên. Nếu như ánh mắt có thể hóa thành
lưỡi dao sắc bén, tối nay không biết cô đã chết đi mấy lần.
Không có biện pháp! Chàng trai ưu tú bình thường sẽ không độc thân
tham dự hội họp, cho nên anh đã hứng chịu rất nhiều ánh mắt cảnh cáo đến từ những bọ rầy bên cạnh bạn gái. Ai!
Mấy người đó chẳng lẽ không biết phải trái hay sao? Huống chi, trai chưa cưới gái chưa gả, ai thành ai bại còn chưa biết!
Uông Mỹ Lệ vặn ngón tay —— La Uy chỉ là quản lý của công ty ngoại
thương, còn DKNY thì đã kết hôn. . . . . . Cô không muốn quen với người
đã có gia đình! Không phải vì đạo đức, mà là sợ sẽ mất nhiều hơn được.
Vậy thì —— chỉ còn lại anh chàng mặc đồ Versace với Ông Văn mặc Âu phục Armani thôi.
Mặc dù Ông Văn chăm sóc rất nhiệt tình, nhưng cô vẫn cảm thấy nhàm
chán, không giống người cá tính như Dật Phi; anh chàng họ Ông lại quá
phong lưu, nhìn sơ qua cũng biết là người sẽ khiến cho phụ nữ đau lòng . . . . . Ngược lại, người lạnh lùng như Dật Phi lại đối xử với cô hết
sức dịu dàng, yêu thương.
Uông Mỹ Lệ nhăn mũi. Cô cũng thường lấy Dật Phi làm tiêu chuẩn so
sánh—— hừ! Bọn họ cũng chỉ may mắn, sinh ra trong gia đình giàu có,
nhưng nếu không có gia đình làm chỗ dựa. . . . . . Thì có ai anh tuấn,
tự tin được như Dật Phi chứ?
Sau khi cất danh thiếp, cô dần chìm vào mộng đẹp. Trong mơ,cô thấy Dật Phi là một người giàu có. . . . . Uông Mỹ Lệ mỉm cười thỏa mãn.
Sau giấc ngủ ngon, Uông Mỹ Lệ đến công ty với tinh thần sảng khoái.
Vừa vào tới phòng làm việc, cô đã thấy Amy đợi mình bên trong.
Trên bàn còn có một bó hoa, cô cầm danh thiếp lên xem, là Ông Văn tặng sao?
Cô nhướng mày, thái độ lạnh nhạt cởi áo khoác ra treo lên sau cửa, ung dung ngồi xuống chờ cô ta chất vấn .
"Ông Văn là bạn trai của tôi."
Cô không dài dòng liền nói"Vậy thì cô nên cột anh ta lại ."
Amy tức giận phát run, "Cô không biết cái gì là xấu hổ sao? Anh ấy là của tôi!"
Uông Mỹ Lệ cũng không tỏ vẻ khó chịu, "Cô không thấy mình đã trút giận sai người rồi sao?" Cô chỉ chỉ bó hoa, "Thứ này cũng không phải tôi cầu xin anh ta mua cho." Vấn đề này Ông Văn cũng thật là nhanh nhẹn!
sắc mặt Amy xanh mét, "Cô làm như vậy là chiếm đoạt!"
Uông Mỹ Lệ nghiêng người về phía trước, đưa ngón tay qua lại trước mặt cô ta, "Tôi không nghĩ là mình chiếm đoạt. Trên thực tế, việc này cũng
giống như việc phụ nữ mua sắm quần áo, nếu không vừa, hoặc không thích,
có thể đổi lại trước khi thanh toán." Cô thoải mái dựa người vào ghế,
"Tôi nghĩ, anh ta đã đổi ý rồi."
Quy tắc hám làm giàu thứ bốn: Cây ngay không sợ chết đứng!
Amy bị luận điệu như đúng mà sai của cô làm cho bất ngờ, tạm thời
không biết phải phản ứng ra saUông Mỹ Lệ mỉm cười đứng dậy, cầm bó hoa
hồng đặt vào tay Amy, đẩy cô ta ra cửa
"Cô không cần lo lắng vội, tôi còn chưa quyết định phải lựa chọn ai
cả!" Cô nói nhỏ: "Anh chàng quản lý kia cũng coi như là người giàu có!
Nhưng vẫn chưa phải là người tốt nhất." Sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại,
ngăn cách người phụ nữ chanh chua chửi đổng.
Trong nhà hàng Pháp cao