XtGem Forum catalog
Có Cần Lấy Chồng Không?

Có Cần Lấy Chồng Không?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323403

Bình chọn: 10.00/10/340 lượt.

úc mở mắt ra, miệng đang ngáp không khép lại nổ">Tại... Tại

sao... sếp tổng lại ngủ cạnh cô?

Điều khiến Đỗ Lôi Ty kinh hoảng nhất là, anh lại không

mặc quần áo, chỉ dùng một tấm thảm len mỏng đắp phần dưới, lộ ra cơ thể săn

chắc khỏe mạnh, cho dù không phải lần đầu nhìn thấy, nhưng cô vẫn có cảm giác

máu tuôn trào ngược lên trên.

Sau khi chắc chắn mình không phải đang thấy xuân mộng.

Đỗ Lôi Ty định thần lại, cố gắng nhớ lại mọi việc. Nghĩ và nghĩ, nghĩ và

nghĩ...

Ưm! Nghĩ không ra >___<

Sếp tổng nằm trên giường bỗng trở mình khiến tấm thảm

len đắp hờ hững trên người trượt xuống, lộ ra cả phần bụng dưới săn chắc.

Đùng...

Đầu Đỗ Lôi Ty nổ bùng, dịch thể nóng ấm tập trung

trong mũi, lúc nào cũng có thể phun ra.

Trong tình huống đó, đừng nói là chuyện hôm qua, mà

ngay cả bản thân họ, mẹ tên gì, bố là nam hay nữ... Đỗ Lôi Ty đều quên hết. Chỉ

đờ đẫn nhìn chăm chú sắc xuân lồ lộ trước mắt, trái tim như có một bộ móng vuốt

đang cào cào ngứa đến khó chịu.

Đỗ Lôi Ty không kìm được nữa đánh mất tâm trí, giơ

móng vuốt tội lỗi ra, sờ một cái trên vòm ngực rắn chắc của sếp tổng.

Sau mấy giây sờ xong, cô bỗng có cảm giác bay bổng

muốn lên t

Trời xanh ơi, đất dày ơi, đậu hủ của sếp tổng quả

nhiên rất thơm! Rất mềm! Rất ngon!

Lần đầu tiên ăn đậu hủ của sếp tổng, Đỗ Lôi Ty cực kỳ

hứng chí, tà ác không ngừng lại.

Lúc trước khi Liêm Tuấn tỉnh thì chỉ có bị cô bị anh

ăn, khó khăn lắm mới có lúc sếp tổng ngủ say như thế, tại sao cô không ăn nhiều

vào, bù đắp cho phần quá khứ bị anh ăn chứ?

Nghĩ thế nên Đỗ Lôi Ty càng to gan, giơ móng vuốt ra

sờ lên bụng anh một cái nữa.

Ôi trời ạ, cảm giác tiếp xúc thật tuyệt!

Sau khi sờ xong lần thứ hai, cô lại vươn đến cánh tay

khỏe mạnh của anh, sờ lần thứ ba.

Ôi chao ơi, đậu hủ này ăn ngon quá, dễ chịu quá!

Và thế là Đỗ Lôi Ty vô cùng tự đắc ăn đậu hủ của sếp

tổng, bên này sờ một cái, bên kia vuốt một cái, không hề nương tình mà đòi lại

hết những phần đậu hủ của cô trước kia đã bị anh ăn.

Ăn xong, cô vẫn chưa hết nghiện.

So với những gì trước kia anh đã ăn cô, chút xíu đậu

hủ này thực là quá lời cho anh rồi!

Thế là, Đỗ Lôi Ty đảo mắt, nhắm chuẩn vào một khu vực

nào đó bị tấm thảm che mất!

Cười dê!

Không biết cái vết bớt quả dâu ấy hình thù thế nào

nhỉ?

Lúc này, Liêm Tuấn vẫn ngủ say, hai mắt nhắm tịt, rèm

mi dài rung rinh.

Quá đáng, lông mi một người đàn ông mà còn dài hơn cô,

làm sao mà một người phụ nữ như cô chịu đựng được? Đỗ Lôi Ty phẫn nộ, ngang

nhiên thò móng vuốt đến tấm thảm mỏng kia.

Đúng khoảnh khắc tay sờ vào tấm thảm, một bàn tay bỗng

đưa ra, bất thình lình chụp lấy bàn tay cô.

“Á...”

Đỗ Lôi Ty bất ngờ, hét lên, cả người bị kéo lại, sau

đó cơ thể bị đè nghiến xuống.

Lúc mở mắt ra, cả tấm thảm đã đắp lên đầu cô, tối om

om, hơi thở dồn dập phả lên mặt cô, rất gần, rất gần...

“Sờ đủ chưa?” Giọng nói trầm trầm vang lên, mang ý đùa

giỡn.

Thì ra anh vốn không hề ngủ! Khỏi phải nói, Đỗ Lôi Ty

đáng thương của chúng ta lại bị chơi một v

“He he... đủ... í đủ rồi...” Đỗ Lôi Ty lúng túng cười

khan, muốn chống cự để thoát ra tình cảnh ngặt nghèo này, nhưng khổ nỗi tay

chân đều bị đè chặt, ngay cả mặt cũng áp sát anh, gần đến nỗi chỉ cần mấp máy

môi thì đôi môi cô sẽ lướt qua một nơi mềm mại nào đó.

“Thế hả? Anh không ngại để em sờ thêm nữa đâu...” Anh

vừa nói vừa áp môi vào tai cô, vô tình cố ý thổi một hơi,

đúng nơi nhạy cảm trên vành tai, đột nhiên, màu đỏ hồng từ tai lan đến mặt,

biết ngay phần cổ cũng đang nóng dần lên.

Đỗ Lôi Ty nuốt nước bọt khó khăn: “Không... không cần

đâu... Đủ ...đủ rồi...”

“Em chắc chứ?”

“Chắc... chắc chắn...”

“Nhưng hình như em còn một chỗ chưa sờ?” Anh vừa nói

vừa túm lấy tay cô, cưỡng ép tay cô ấn vào một nơi nóng bỏng nào đó.

“Ối...”

Nếu không vì bị anh đè, Đỗ Lôi Ty thật chỉ muốn tìm

một cái lỗ chui xuống cho xong, mất mặt quá! Mất mặt quá đi!!!

“Sờ được chưa?”

“...” Đỗ Lôi Ty nén nhịn, không dám

“Hử? Chẳng lẽ em vẫn muốn sờ thêm?”

“Sờ... sờ thấy rồi!” Cô vội vàng đáp, chỉ sợ anh ép cô

làm chuyện biến thái.

“Nói cảm tưởng nào!”

Cảm... cảm tưởng? Đỗ Lôi Ty bị sét đánh.

Anh tưởng đây là giờ sinh học sờ ếch hay sao? Sờ xong

còn phải báo cáo cảm tưởng với cô giáo?

“Không... không có cảm tưởng...” Đỗ Lôi Ty đáng thương

sắp phát điên.

“Vậy sờ thêm lần nữa thì sao?”

“Á...”

Đỗ Lôi Ty cuối cùng nước mắt tuôn trào.

T^T Sếp tổng à, anh đúng là quỷ háo sắc!!! Là thể

nguyên sinh trong đám biến thái!

“Bây giờ có cảm tưởng chưa?”

“Có! Có!” Sau khi trải qua bao nhiêu chuyện thê thảm

vô nhân đ như vậy. Đỗ Lôi Ty cuối cùng đã suy sụp: “Em cảm thấy... là đàn ông

thật tuyệt!”

Phụt...

Liêm Tuấn sặc!

“Phu nhân, em thật thú vị.”

Đâu có, đâu có, thú vị mấy cũng không thú vị bằng anh!

Chỉ có điều “thú” là trong “cầm thú”, “vị” là trong “mùi vị”!

“Phu nhân kiến giải độc đáo như vậy, chắc muốn thử

nhỉ?”

“Không! Không muốn tí nào...”

Nói chưa dứt, miệng đã bị bịt chặt.

Khác hẳn nụ hôn ngang ngược tối qua, đầu tiên là dùng

đầu lưỡi vê một vòng nét môi, sau đó anh đưa tay ra luồn