Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325960

Bình chọn: 9.00/10/596 lượt.

sâu, kiên định bước về phía trước.

Từ từ đi, từng bước từng bước, lúc này nên rời đi thôi. Edit: Maria Liêu

Beta: Ha.chi+yunafr

Trong căn hộ, Phương Tình cùng Quý Hướng Phàm ngồi ở trên bàn ăn, đã chờ lâu rồi. Sững sờ nhìn một bàn đầy đồ ăn, mất hồn nhìn ngây ngô, "Ừng ực ừng ực ——" đói bụng đến nhịn không được.

Quý Hướng Phàm nhịn không được mở miệng hỏi, "Bà xã! Thiên Ái thế nào trễ như vậy còn chưa có về?"

"Đoán chừng là hai người bọn họ đi hưởng thế giới hai người rồi! Thôi!

Chúng ta ăn cơm trước đi!" Phương Tình nói xong, đưa tay cầm chiếc đũa

lên, chuẩn bị tiến công về phía trước.

"Em chậm một chút a! Chậm một chút!"

"Anh làm gì thế? Không để cho em ăn à? Ghét!"

"Em không thể ăn chậm chút sao?"

Đang ở thời điểm hai người cãi vả không nghỉ, đột nhiên có người gõ cửa. Âm thanh rất nhỏ bé, "Thùng thùng ——" hai cái, rõ ràng như vậy vang

lên.

Phương Tình vội vàng để đũa xuống, lập tức từ trên ghế đứng lên, có chút kích động mà đi đến cửa. Mở cửa nháy mắt, cất tiếng hoan hô, " Thiên

Ái! Cậu rốt cuộc với người . . . . . ."

Nói được một nửa, vẫn chưa nói hết, ánh mắt nhìn thấy biểu tình trống

rỗng trên mặt cô thì nhất thời ngẩn ra. Vội vàng ghé đầu nhìn về phía

sau cô, cư nhiên chỉ có một mình cô trở lại!

Đây rốt cuộc là thế nào? Chuyện gì xảy ra a! Chẳng lẽ nói cái Tần đại tổng tài đó lại đùa bỡn người sao?

Hey! Quá ghê tởm! Thứ người như thế không chết quả thật chính là bại hoại a!

Phương Tình trong lòng tức giận, nhưng không ngay mặt Thiên Ái nói ra,

không thể làm gì khác hơn là tìm chuyện nói tránh đi, "Thiên Ái a! Ăn

cơm chưa? Thế nào trễ như thế mới trở về, cùng mẹ hàn huyên rất nhiều

sao!"

"Ừa!" Đồng Thiên Ái chỉ là buồn buồn nói một tiếng.

"Tiểu Tình! Tớ có chút mệt mỏi! Tớ ngủ trước!" Vừa nói vừa đi vào phòng, trở tay đóng cửa lại.

Phương Tình nhìn bộ dạng chán chường của cô, tất cả lời nói toàn bộ nuốt xuống. Nghiêng đầu nhìn Quý Hướng Phàm, đáy mắt tràn đầy lo lắng!

Cửa phòng đóng lại, Đồng Thiên Ái dựa lưng vào cửa, khẽ thở dài.

Qua một thời gian thật lâu, lúc này mới đi tới trước giường, vật trong

tay "Thình thịch ——" rơi xuống trên sàn nhà. Cả người ngay sau đó hướng giường lớn, ngã xuống.

Nhắm mắt lại, đầu tựa vào trong chăn.

Trong đầu bắt đầu hồi tưởng lại, thế nào bỏ cũng không đi. Gương mặt

tuấn tú của hắn, giống như là được chạm khắc vào trong lòng, thế nào

quên đây? Người nào có thể tới nói cho cô! Phải làm sao mới có thể quên

hắn!

Nghiêng đầu sang chỗ khác, nháy mắt mở mắt ra, nhìn thấy điện thoại đặt ở trên tủ đầu giường.

Ngơ ngác nhìn chòng chọc nó thật lâu, cơ hồ là quỷ thần xui khiến đưa

tay nắm lấy điện thoại di động. Mở ra tin nhắn, lại phát hiện điện thoại di động không biết tại sao lại tắt máy!

Sao lại không có pin!

Đợi đã nào...! Chờ một chút! Không có pin? Như vậy, nói cách khác, nếu

như hắn có gọi điện thoại tìm cô, cũng không có nhận được?

Chợt từ trên giường nhảy lên, vừa cuống quít từ trong ba lô móc pin dự

trữ ra, đem pin đã hết thay thế. Tay đều run rẩy, khẩn trương cầm điện

thoại di động.

Qua ba giây đồng hồ, đè xuống nút mở máy.

Có khả năng sao? Hắn là có lí do! Sẽ là như vậy sao?

Điện thoại di động mới vừa mở máy, trong tay cũng là từng trận tê dại, kéo thời gian thật dài.

Đồng Thiên nhìn trên màn hình xuất hiện vô số vô số cuộc gọi nhỡ, há to

miệng, trong lòng chợt trở nên kích động. Có chút dở khóc dở cười, điện

thoại của cô, cư nhiên lại hết pin.

Còn có một cái tin nhắn, vội vã mở ra đọc .

"Đồng Thiên Ái! Gia gia Tấn Dương bệnh tình nguy kịch, bây giờ đã trở về Anh quốc! Thấy tin tức, tới Tần thị tìm tôi! Tôi ở Tần thị chờ cô!"

Ký tên —— Quan Nghị.

Ánh mắt chợt nóng nên, xoay người, vọt ra khỏi phòng.

Không chút nghĩ ngợi, nghiêng đầu hướng về phía bàn ăn Phương Tình hốt

hoảng hô, "Tiểu Tình! Cậu lái xe đưa tớ đi có được hay không? Hiện tại!

Lập tức! Lập tức! Tớ muốn đi Tần thị!"

Xe con chạy băng băng ở trên đường Đài Bắc, Phương Tình thì thỉnh thoảng liếc về hướng người bên cạnh, trong lòng mặc dù quan tâm lo lắng, nhưng lại không có mở miệng hỏi gì. Bởi vì, sẽ chỉ làm Đồng Thiên Ái càng

thêm gấp gáp.

Cũng không lâu lắm, xe dừng sát ở đối diện tòa nhà Tần thị.

Đồng Thiên Ái vội vàng mở cửa xe, không còn kịp nói thêm cái gì, "Tiểu

Tình! Cậu về trước đi! Về sau tớ sẽ giải thích mọi việc với cậu!"

Nói xong, chân đã trực tiếp nhảy ra khỏi xe.

Cả người vội vàng chạy vội đi ra ngoài, hướng tòa nhà đi tới.

Vừa đi vừa lấy điện thoại di động ra, đè xuống nút gọi, "Ục ục ——" điện thoại vang lên hai cái, có người nhận.

Bên đầu điện thoại bên kia, âm thanh của Quan Nghị có vẻ cực kỳ kích

động, kêu la nói, "Đồng đại tiểu thư! Cô đi nơi nào rồi! Tìm khắp nơi

cũng không thấy cô! Tôi có chuyện rất quan trọng nói cho cô đây!"

"Tôi bây giờ đã đến Tần thị rồi ! Anh xuống đây đi!" Đồng Thiên Ái cũng khó giấu kích động, vội vàng nói.

Trong xe, Phương Tình vẫn không có rời đi. Chỉ là lái xe ra xa một chút, ở phía xa nhìn chăm chú vào Đồng Thiên Ái, nhìn thấy trong cao ốc sáng

đèn lên, có người tới đón cô vào Cao ố