Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327580

Bình chọn: 9.5.00/10/758 lượt.

ọc trưởng anh đây không thể làm gì khác hơn

là phải đau lòng bỏ đi thứ mình yêu thích! Nhưng mà, nếu người kia dám

đối đãi không tốt với em, như vậy học trưởng anh đây vĩnh viễn là hậu

thuẫn kiên cường của em!''

Giang Húc đưa tay ôm Đồng Thiên Ái, giống như vị huynh trưởng bình

thường. Mặc dù, phần rung động kia trong anh còn chưa hoàn toàn tan mất.

"Vâng! Nếu quả thật có lúc đấy, còn mong rằng học trưởng anh không ghét

bỏ em!'' Đồng Thiên Ái cũng cảm động mà ôm anh, làm nũng nói.

''Đứa ngốc! Em là học muội anh yêu thương nhất, làm sao anh lại ghét bỏ em được!'' Giang Húc sờ sờ đầu cô, cưng chiều mà nói.

Trong lòng anh không nhịn được thở dài : ‘Ai! Lại thất bại! Thôi quên

đi! Không làm người yêu được thì cùng cô ấy làm ''Lam nhan tri kỷ'' a!’

Đồng Thiên Ái cảm động , cảm khái gật đầu, ''Cảm ơn anh! Cảm ơn Học trưởng!''

''Đúng rồi, học muội người trong lòng em là ai vậy?'' Giang Húc hơi thả lỏng cánh tay, cúi đầu nhìn cô. Thật là rất tò mò!

Đồng Thiên Ái mím mím môi, có chút khó nói, ''Hắn là......Hắn chính là.....''

Hỏng mất! Phải nói như thế nào đây? Nói cho học trưởng biết, người mình

thích thật ra chính là ông chủ của cô, Tần Tấn Dương, tổng tài tập đoàn

sao?

Nhưng đúng vào lúc này, lại có âm thanh đàn ông nổi giận rít gào vang cả đại sảnh, ''Đồng - Thiên - Ái -''

Quả nhiên, một tiếng sói hống này, đã làm cho mấy nhân viên trong đại sảnh cùng nhau quay đầu lại.

Giang Húc cùng Đồng Thiên Ái còn đang ôm nhau cũng đồng thời quay đầu,

nhìn về phía người đến. Chỉ thấy gương mặt của Tần Tấn Dương tối lại,

hung hăng đi tới chỗ bọn họ.

Mà vẻ mặt của hắn, cực kỳ giống như bắt được vợ của mình cùng với người đàn ông khác đang thân mật.

''...........'' Đồng Thiên Ái vội vàng đẩy Giang Húc ra bên cạnh, nhìn

Tần Tấn Dương cách mình ngày càng gần, cô có cảm giác đám mây đen trên

đỉnh đầu hắn cũng đang nhẹ nhàng tới đây, âm thầm mà kêu không ổn.

Tần Tấn Dương sải mấy bước liền đi tới trước mặt bọn họ, nắm lấy Đồng

Thiên Ái, chính là tuyệt đối đoạt lấy. Ánh mắt khiêu khích đè nén lửa

giận nhìn về phía Giang Húc.

Cái con nhím nhỏ này, không phải nói xuống dưới mua đồ sao? Thế nào chỉ

trong chớp mắt, lại cùng học trưởng nhiều năm không gặp trò chuyện hăng

say đến thế rồi? Rốt cuộc là đói bụng rồi đi mua đồ, hay là đi hẹn hò a?

"Giang Thiếu Đông, đàm phán của chúng ta nên kết thúc rồi chứ?'' Anh nhịn không được nói.

''Ừ?...........Ừ!........'' Giang Húc có chút không hiểu nhìn hắn, tầm

mắt lại liếc về phía Đồng Thiên Ái bên cạnh Tần Tấn Dương, bừng tỉnh

hiểu ra tất cả.

Hắn, hắn, hắn....... tổng tài tập đoàn Tần thị - Tần Tấn Dương....... Lại chính là người trong lòng tiểu học muội?.......

Này! Sự thật này đúng là làm cho người ta không tiếp thu nổi!

Tần Tấn Dương lạnh lùng nhìn lướt qua Giang Húc, không nói thêm gì. Dùng sức lôi kéo tay Đồng Thiên Ái, thở phì phò đi ra khỏi cao ốc Tần thị.

''Học trưởng hẹn gặp lại!'' Đồng Thiên Ái vội vàng quay đầu, hướng tới Giang Húc cười xin lỗi.

Đi chưa được mấy bước, thân ảnh của Đồng Thiên Ái ở xa xa truyền đến âm

thanh, ''Buông tôi ra! Nơi này còn có nhiều người như vậy! Buông tôi ra, có nghe thấy không hả!''

''Câm miệng!'' Tần Tấn Dương tức giận gầm nhẹ.

''Câm miệng sao! Chính là anh bảo tôi câm miệng đấy! Được! Về sau tôi cũng không nói chuyện với anh!''

''Tôi chỉ bảo hiện tại em câm miệng!''

.............

Giang Húc nhìn bóng lưng hai người vội vàng rời đi, lại càng thêm cảm thấy mình chính là một người cô đơn!

Mùa xuân của hắn rốt cuộc ở nơi nào đây? Tần Tấn Dương kéo Đồng Thiên Ái một đường đi tới bãi đỗ xe ở tầng hầm,

lấy ra điều khiển xe bấm '' Bíp bíp ----'' hai tiếng, đèn xe Benz dừng ở cách đó không xa liền sáng lên.

''..........'' Liếc nhìn con nhím nhỏ bên cạnh, phát hiện ra cô yên tĩnh dọa người.

Anh dắt tay của cô, vòng qua sườn xe, mở cửa chỗ ngồi, nhét cô vào trong xe. Động tác mặc dù thô lỗ, nhưng vào lúc cô đang cúi đầu bước vào

trong xe, anh đưa tay chắn mui xe, đề phòng cô bị đụng đầu.

Ngay sau đó, sải bước đi về phía bên kia xe.

Anh mở cửa xe, cả người nhanh chóng chui vào bên trong xe. Nổ máy, ánh

mắt của anh liếc nhìn người yên tĩnh dị thường ở bên cạnh, sau đó đạp

chân ga, chậm rãi lái xe ra khỏi bãi đỗ xe.

Xe Benz một đường chạy băng băng ở trên đường Đài Bắc, sắc trời đã bắt đầu tối rồi.

Đồng Thiên Ái cảm thấy có chút lạnh, định vươn tay ôm lấy thân thể gầy

yếu của mình. Nhưng mà trong tay cô còn cầm cái hộp bánh ngọt, đem cái

hộp đặt ở trên đùi của mình.

''........'' Quật cường xoay đầu hướng cửa sổ xe, không nhìn tới gương mặt tuấn tú cuồng ngạo kia.

Biến thái chết tiệt! Cư nhiên không cho cô chút mặt mũi! Cư nhiên ở trước mặt học trưởng không lễ phép như vậy!

Tần Tấn Dương quay đầu, nhìn thấy cô đang làm chút ít động tác. Vội vàng ấn nút mở khí ấm, cũng không lâu lắm, nhiệt độ trong xe ấm lên rõ ràng.

Rốt cuộc anh nhịn không được hỏi, ''Làm gì mà không nói lời nào?''

Đồng Thiên Ái không quay đầu lại, vẫn nhìn ra cảnh vật xẹt qua ngoài cửa sổ, buồn giọng truyền đến, ''Không phải là vị đại t


XtGem Forum catalog