XtGem Forum catalog
Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327590

Bình chọn: 9.5.00/10/759 lượt.

o ốc đi tới.

Đi tới trước cửa tòa cao ốc, bỗng nhiên có người chặn đường đi của cô.

Đồng Thiên Ái không chút nghĩ ngợi, đi sang bên cạnh, muốn tiếp tục đi

về phía trước. Nhưng mà, người ngăn trở đường đi kia lại cũng đồng thời

đi sang vị trí bên cạnh, giống như là muốn đối nghịch với cô vậy.

Cô ngẩng đầu lên, muốn nhìn xem đến tột cùng là người nào. Tầm mắt lại

nhìn thấy một đôi mắt tươi cười, kinh ngạc hô, '' Học trưởng Giang

Húc!''

''Ai! Tiểu học muội đáng yêu của anh, chằng lẽ em không biết lúc đi bộ phải nhìn đường sao?'' Giang Húc nhíu mày, cười cười hỏi.

Đồng Thiên Ái nghịch ngợm lè lưỡi cười nói, ''Học trưởng! Không phải là

anh nói xong việc trở về sao? Thế nào? Lại muốn lên trên kia

cùng......Tần tổng nói chuyện tiếp sao?''

Đáng chết! Thiếu chút nữa đã nói ra câu '' Biến thái chết tiệt"

''Không phải!'' Giang Húc trực tiếp phủ nhận.

''Hả?'' Đồng Thiên Ái mang vẻ mặt không hiểu mà nhìn về phía anh, tiếp tục hỏi, ''Vậy học trưởng tới đây làm gì?''

Giang Húc buồn bã nhìn cô, cảm thán, lần nữa vô lực mà cảm thán, ‘Giống

như chính mình sẽ vĩnh viễn không đi được vào lòng của tiểu học muội

đáng yêu này sao! Chẳng lẽ biểu hiện của anh chưa đủ rõ ràng sao?’

“Anh tới tìm tiểu học muội đáng yêu, còn muốn hỏi xem em đã có bạn trai

hay chưa, nếu như chưa có. Anh càng muốn biết mình sẽ có cái vinh hạnh

đấy không?”

Nói xong, anh dùng ánh mắt vô cùng nhiệt tình nhìn cô.

Một đôi mắt mong đợi, phát ra tình cảm thật lòng. Mà vẻ mặt của anh lại

rất tuấn lãng tiêu sái, giống như lúc trước còn ở trong trường học vậy,

thuần túy sáng rỡ.

Ách......

Cái gì vậy? Đây là học trưởng đang tỏ tình với cô sao? Sau vài năm gặp lại, sẽ là nhiệt tình tỏ tình sao?

Trời ạ! Đây là phim truyền hình sao?

''Học trưởng!" Đồng Thiên Ái cười cười, nói quanh co, ''Học trưởng sau

khi về nước, anh nói chuyện cười dường như càng ngày càng lạnh rồi!''

Giang Húc lắc đầu một cái, tóc ngắn dao động một chút, thâm tình nói,

''Ai! Nam chưa cưới, nữ chưa gả! Huống chi, anh đối với tiểu học muội em vẫn không quên a!''

''............'' đâu óc của Đồng Thiên Ái ong ong, buồn buồn mà nhìn anh.

''Như thế nào? Học muội Thiên Ái, chẳng lẽ học trưởng anh đây không có một

điểm nào làm cho em động lòng sao?'' Giang Húc tiếp tục hỏi tiếp.

''Động lòng?'' Đồng Thiên Ái thì thầm mấy chữ này, rồi chợt hồi tưởng lại thời gian trước đó ở đại học.

Khi đó, cô cố gắng đi làm kiếm tiền. Học phí và phí sinh hoạt của mình

cùng với tiền mỗi tháng gửi cho cô nhi viện, những thứ này đủ làm cho cô vô cùng bận rộn, không có thời gian dư thừa để nói chuyện yêu đương.

Hơn nữa, lúc đấy cô đơn thuần thích anh Bạch Minh...........

Nghĩ đến anh Bạch Minh.......... Cũng không biết anh ấy và Ôn Nhu cùng đi nước Pháp.... bây giờ thế nào........

Thậm chí ngay cả một cuộc điện thoại cũng không gọi. Chắc là đang rất

hạnh phúc đi, cho nên mới không nhớ đến mình. Như vậy cũng tốt! Như vậy

thì thật sự là không còn gì tốt hơn rồi!

Lấy lại tinh thần, cô nhìn học trưởng Giang Húc trước mắt.

Giữa bọn họ, nếu quả thật nói đến hai chữ ''Động lòng"", cũng không phải là không thể. Bởi vì đối mặt với nam sinh ưu tú như vậy, làm sao có thể không động lòng đây?

Trừ phi mình không phải là nữ sinh nha! Cả trường đại học, có biết bao nhiêu cô gái si mê anh cơ mà!

Nhưng mà hiện tại, cô đã có người mình thích! Mặc dù cái tên đấy có chút đáng ghét, tính có chút trẻ con, thường xuyên phát bệnh thần kinh, thậm chí làm cho mình có cảm giác không an toàn!

Nhưng mà, như thế cũng có sao đâu? Bởi cô vì thích mà.....

Nghĩ tới đây, nâng lên khuôn mặt tươi cười, cô thành thực thẳng thắn

nói, ''Học trưởng, thật sự em đã từng động lòng với anh. Nhưng mà, đó đã là chuyện thật lâu trước kia rồi!''

Giang Húc nghe được nửa câu đầu, trong nội tâm mừng thầm. Lại tiếp tục

nghe xong nửa câu cuối, vội vàng cúi đầu hạ nụ cười xuống, ''Học muội!

Em lại lần nữa đả kích lòng tự ái của học trưởng rồi!''

''Học trưởng! Không nên nói đùa a!'' Đồng Thiên Ái nghịch ngợm nháy nháy mắt, ''Anh ưu tú như vậy, những cô gái theo đuổi anh khẳng định là rất

nhiều đi! Còn sợ không tìm được một cô sao?''

Giang Húc nghe cô nói như vậy, cố nén phần rung động kia, "Học muội, trong lòng em đã có người mình thích sao?''

''...........'' Đồng Thiên Ái sửng sốt một chút, nụ cười nơi khóe miệng

càng sâu, giống như ánh mặt trời xinh đẹp, ''Vâng! Đã có người mình

thích!''

Mặc dù người này, mình cũng không rõ ràng lắm có thể cùng hắn đi tới

cuối cùng hay không. Nhưng mà, đúng là cô thích hắn! Không có biện pháp

nào đem hắn đang ở trong lòng mà xóa đi.

Trong lòng Giang Húc khó tránh khỏi có chút cô đơn, nhưng cũng là chân thành nói, ''Chúc em hạnh phúc!''

"Cám ơn anh! Học trưởng!'' Đồng Thiên Ái cảm kích cười nói.

Thực sự là vô cùng cảm kích, đều cho cô gặp được người thiện lương như

vậy. Trời xanh khiến cho một người mất đi một thứ gì đó, đồng thời cũng

sẽ ban cho người đó một ân huệ khác.

Như vậy, có phải là hắn hay không, hắn chính là ân huệ trời xanh ban cho cô à?

"Ừm! Học muội! Đã như vậy, h