Insane
Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327993

Bình chọn: 8.00/10/799 lượt.

ưng chỉ chớp mắt, lại vui vẻ giống như con cá chạch, bắt cũng bắt không được!

Đồng Thiên Ái! . . . . . . Đồng Thiên Ái. . . . . .

Cửa phòng được mở ra một cái khe nhỏ kẽ hở, Đồng Thiên Ái nhô đầu ra, "Uy! biến thái chết tiệt!"

". . . . . ." Tần Tấn Dương nhíu mày, đối với cái thói quen này của cô

cảm thấy có chút nhức đầu. Trầm giọng nói, " Thiên Ái! Chúng ta thương

lượng , về sau có thể không gọi anh là ‘biến thái chết tiệt’ hay

không!"

Dầu gì hắn cũng đường đường là tổng tài Tần thị, người đàn ông trong

mộng mà tất cả nữ nhân Đài Loan tha thiết ước mơ a! Ai ai ai! Sao lại

thua bởi trên tay con nhím nhỏ xù lông này đây?

"A! Vậy cũng tốt!" Lần này, vô cùng nghe lời gật gật đầu.

Tần Tấn Dương nghi ngờ nhìn cô, không tin cô sẽ nghe lời như vậy, ". . . . . ."

Quả nhiên, một giây kế tiếp, Đồng Thiên Ái nghiêm trang nói, "Em có hai

tên khác rất hay tùy anh chọn! ‘ Tần biến thái ’‘ biến thái chết tiệt

’! Anh thích tên nào?"

Nói xong, không quên gật đầu một cái, tựa hồ đối với chính mình nói rất là hài lòng.

"Tần biến thái" ?"Biến thái chết tiệt" ? Trời ạ! Trước không đề cập tới

hai cái tên này gọi là cỡ nào hỏng bét, nhìn cũng không nhìn năng lực

dùng từ của cô, căn bản cũng không lưu loát! Đầu óc của cô không biết

chứa những thứ gì !

Tần Tấn Dương vuốt vuốt mi tâm, có chút tức giận quát, "Đồng Thiên Ái!

Em thì không thể giống như nữ nhân khác như vậy gọi anh là ‘ Tấn Dương ’ sao?"

Thiệt là! Gọi ra tên của hắn, có khó khăn lắm sao?

"Những nữ nhân kia?" Đồng Thiên Ái bắt lại nhược điểm trong lời nói của anh, cắn cắn môi, khinh thường liếc anh một cái, "Hừ! Em cũng không

phải là‘ những nữ nhân kia ’ của anh, xin lỗi! Em là gọi không được!"

Căm giận nói xong, trong lòng lại đem hắn mắng một ngàn lần. Tần ~ biến ~ thái ~ Tần ~ biến ~ thái ~ Tần ~ biến ~ thái ~!

Tần Tấn Dương lại nổi lên hứng thú, khuôn mặt tươi cười, cố ý kích thích nói, "Sao vậy? Ai! Những nữ nhân kia a! Các cô ấy thật nghe lời a! Ai?

Cô bé con à đang tức giận gì thế?"

"Chẳng lẽ. . . . . ." Cẩn thận quan sát cô, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng.

Một giây kế tiếp, giống như là phát hiện châu lục mới vậy, kinh ngạc kêu lên, "Chẳng lẽ, tiểu thư Đồng Thiên Ái, bây giờ em coi như là đang

ghen phải không?"

Ách. . . . . .

"Két?" Đồng Thiên Ái sững sờ ở tại chỗ, trong miệng nỉ non lẩm bẩm, "Ghen? Ghen! Ghen. . . . . ."

Cô mà ghen à? Buồn cười! Hừ! Đừng có nằm mơ!

Chợt, nheo mắt lại, hận hận hướng hắn quát, "Ai ghen! Biến thái chết

tiệt! Em cho anh biết! Anh đã làm em phát bực á! Bắt đầu từ bây giờ,

trong vòng ba ngày, em sẽ không nói chuyện với anh!"

Quẳng xuống những lời này, đem cửa phòng hung hăng đóng. "Phanh ——" Một tiếng, sau đó trong phòng yên tĩnh một mảnh.

Tần Tấn Dương ngơ ngác nhìn cửa phòng đóng chặt, vừa thầm kêu một tiếng

"Đáng chết" ! Trời ạ! Mới vừa rồi đương không đem chuyện đó ra nói làm

gì vậy! Nên làm cái gì bây giờ?

Ông trời! Tần Tấn Dương! Ngươi thật là đại ngu ngốc! Tại sao ngu xuẩn như vậy!

Lần này nên làm như thế nào đi dụ dỗ con nhím nhỏ xù lông này đây!

Trời ạ! Ba ngày không nói lời nào? Hắn làm sao chịu nổi! Một canh giờ

không nói lời nào, đều không thể chịu được a!

"Xì xì thử ——" Nồi được nấu chín, hơi cháo bốc ra khỏi đỉnh , cháo tràn ra nồi.

Tần Tấn Dương vội vàng xoay người, luống cuống tay chân bắt đầu dọn dẹp

tàn cuộc. Bết bát hơn chính là, trong đầu còn phải nghĩ một lát nữa làm như thế nào đi dụ dỗ con nhím nhỏ xù lông! Muốn chết!

Lúc này, kia phòng đang khép chặt, cửa bị len lén mở ra.

Đồng Thiên Ái híp mắt, cẩn thận từng li từng tí xuyên thấu qua khe cửa,

hướng ra ngoài liếc một cái. Nghe được bên trong phòng bếp truyền

tới"Vang vang vang vang" một tiếng, đắc ý lộ ra một khuôn mặt tươi cười.

" Biến thái chết tiệt! Để xem anh còn ngông cuồng không! Lần này đừng

mơ tưởng làm cho em sẽ cùng nói chuyện với anh!" Nhỏ giọng lầu bầu xong, vừa nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Bên trong gian phòng, Đồng Thiên Ái bước nhẹ nhàng linh hoạt, hừ cười

khẽ xoay một vòng. Đi tới trước tủ quần áo, mở ra tủ quần áo, mắt to

hoạt bát nháy mắt trừng lớn, cau mày lại.

"Biến thái chết tiệt! Lại còn kêu mình mặc áo khoác! Một bộ y phục

cũng không có! Để cho mình mặc cái gì à?" Mím mím môi, trở tay đem tủ

quần áo đóng.

Xoay người, nhìn về giường, lười biếng hướng nó đặt mông ngồi xuống.

Chui vào trong chăn, tiếp tục ấm áp. Ai! Thật ra thì trong phòng cũng mở máy sưởi, căn bản là không cần phải mặc áo khoác gì a!

Quả thật chính là làm điều thừa!

Trong phòng khách, Tần Tấn Dương đem cháo nấu xong nóng hổi đặt trên bàn ăn.

Xoay người, đôi tay chống nạnh, ngơ ngác nhìn vào phòng Đồng Thiên Ái.

Ai! Làm như thế nào đi dụ dỗ con nhím nhỏ xù lông đây! Trời ạ! Mình

trước kia đối với nữ nhân không phải làm rất được sao? Sao bây giờ lại

trở nên uất ức như vậy chứ!

Khắc tinh! Cô ấy nhất định là khắc tinh của mình!

". . . . . ." Bất đắc dĩ đi tới cửa phòng của cô. Đưa tay gõ cửa, "

Thiên Ái! Ra ngoài ăn một chút! Em cũng đã mấy ngày không có ăn rồi!"

Lẳng