XtGem Forum catalog
Chọc Phải Người Đàn Ông Háo Sắc

Chọc Phải Người Đàn Ông Háo Sắc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321854

Bình chọn: 7.00/10/185 lượt.

ngày xưa ta quản giáo con thật nghiêm khắc rồi."

"Anh tư, anh rất biết chọn, một cô gái Đông Phương đáng yêu như vậy lại bị một Đại sắc lang như anh ăn mất." Cửu Vương Tử Phổ Nhĩ Môn nhìn chằm chằm Cố Mạt Lị sau lưng Kiệt Tư La, tiếc hận không thôi.

"Lão Cửu, câm miệng." Kiệt Tư La không có tâm tình nghe cậu ta nhạo báng.

"Anh tư, không cần nói như vậy, do anh làm không đúng chổ, cũng đừng trách chúng tôi nhìn thấy." Nạp Nhĩ Tốn vô tội nhìn anh, giọng nói lại có chút hả hê.

"Lão Tứ, quan hệ của các con đã bao lâu?" Vương Hậu đột nhiên chỉ vào Cố Mạt Lị hỏi.

"Tính cả hôm nay, không nhiều không ít vừa đúng bốn năm."

Vương Hậu có chút giật mình nói: "Con rất có bản lãnh nha, ở dưới sự cai quản của ta, mà con lại cùng người làm quan hệ tới bốn năm, còn đem ta lừa gạt đến không biết gì cả."

Kiệt Tư La bật cười, anh không hề ngây thơ cho là mẫu hậu đang kích lệ anh.

"Chỉ là" Vương Hậu ngay sau đó liền xoay chuyển lời nói, "Mặc dù con giấu giếm ta, nhưng trong cung những người khác đâu? Con cũng lừa gạt được tất cả mọi người sao?"

"Dĩ nhiên không có, em hai con không có giấu được." Kiệt Tư La vội vàng nói tiếp.

Vương Hậu lập tức nhìn Tắc Bố Lệ Na, "Con biết chuyện của lão Tứ? Tại sao ta chưa từng nghe con nói qua?"

Tắc Bố Lệ Na không ngờ anh tư lại khai cô ra, ban đầu cô kinh ngạc nhưng sau đó cô trở lại bình thường nói: "Cái này, người ta cảm thấy không cần thiết nha, anh tư là người lớn, có phương diện kia cũng rất bình thường, đùa vui một chút với người giúp việc cũng không sao, chỉ cần không nói ra bên ngoài sẽ không có người biết."

Vương Hậu khiển trách: "Cái gì gọi là đùa vui một chút với người giúp việc cũng không sao, người làm không phải là người sao? Ta bình thường đều dạy các ngươi như thế nào? Không được xem thường người khác, đối đãi với người giúp việc cũng phải tôn trọng, không thể cho mình là thành viên hoàng thất mà tài trí hơn người, trong mắt không có coi ai ra gì, các ngươi đều không nhớ sao?"

Toàn bộ hoàng tử, công chúa đều cúi đầu, không người nào trả lời.

Vương Hậu lại thở dài nói: "Thôi, hiện tại đây cũng không phải là thời điểm chỉ trích các ngươi, lão Tứ xảy ra chuyện như vậy, ta đây làm mẹ cũng rất buồn, đều là ta dạy các ngươi không tốt!"

"Mẫu hậu, tại sao là vấn đề của ngài? Đều là con không đúng, con quá hảo sắc, không quản được mình, cùng ngài không có nửa điểm quan hệ."

Kiệt Tư La vội vàng đem toàn bộ trách nhiệm đổ lên trên đầu của mình.

"Bây giờ không phải là lúc ai đúng ai sai, trước trả lời ta, hai người các con làm loại quan hệ kia trừ nhị nha đầu còn có ai biết nữa không? Nhất là người nhà của cô ấy."

Kiệt Tư La suy nghĩ một chút, "Không có." Ánh mắt mẫu hậu lại tràn đầy hồi nghi nhìn anh: "Con nghĩ là, không có."

"Cái gì gọi là con nghĩ?" Vẻ mặt Vương Hậu hiện lên vẻ lo lắng, "Xem ra, ta mau tìm sách lược giúp con giải quyết chu toàn."

"Sách lược vẹn toàn là cái gì?" Bát vương tử ngây ngốc hỏi.

Vương Hậu nói: "Giống như lời Nhị nha đầu vừa nói, chuyện của lão tứ nếu truyền ra ngoài, được người bên ngoài thêm mắm thêm muối, các con có tưởng tượng đến hậu quả như thế nào không? Cũng may là người trong nhà chúng ta biết nên cũng không sao"

"Sợ rằng họ truyền ra bên ngoài nói anh tư khi dễ con gái nhà lành? Lấy danh nghĩa chủ nhân khi dễ họ?" Thập Nhất vương tử Tư Uy Đặc nói lên nghi ngờ.

"Khả năng rất lớn nha." Tam vương tử phân tích nói: "Không ít người rất thích chuyện xưa, đem đề tài này nói thành chuyện xưa, thậm chí còn thêm mắm thêm muối, vừa tô vừa đen. Thân phận Lão Tứ đặc biệt, là thiên tài piano, bên ngoài sẽ càng tô càng đen, nhất là những người ghen tỵ với cậu ta, càng mượn cơ hội này mà hạ bệ cậu ta."

Mọi người đều nói Kiệt Tư La là kì tài âm nhạc, là thần thoại âm nhạc, có nhiều người sùng bái anh, nhưng cũng có rất nhiều người ghen tị với anh.

"Nhưng, nhưng là Tứ điện hạ, cũng cũng không có đùa bỡn, khi dễ Mạt Lị nha." Cố Mạt Lị lấy dũng khí, nhỏ giọng nói.

Vậy mà, lời của cô căn bản không có bao nhiêu khí lực.

"Không có đùa bỡn, khi dễ sao?" Tắc Bố Lệ Na khịt mũi, "Tất nhiên không có đùa bỡn, khi dễ, tại sao các người lại lén lén lút lút ở chung một chỗ bốn năm, mà không phải quang minh chánh đại kết thành một đôi?" Cố Mạt Lị nhất thời không thể nào nói lại được.

"Chuyện bé tí như vậy sao mọi người lại làm nghiêm trọng như thế?" Kiệt Tư La không chịu được tại sao mọi người lại chuyện bé xé ra to, nét mặt thật là khoa trương!

"Ta rất cẩn thận, không để cho mọi người biết được, nếu không chuyện này mọi người đã truyền đi rất nhanh rồi." Tất cả mọi người đều thật buồn cừơi, hoàn toàn không cần thiết phải khẩn trương như vậy.

Vương Hậu theo dõi anh, ngữ điệu lạnh lùng nói, "Nhưng ai có thể bảo đảm sau này sẽ không có chuyện gì xảy ra?"

"Phòng ngừa chu đáo vẫn tốt hơn, đừng làm cho mất dê mới lo làm chuồng, sẽ không kịp đâu." Tắc Bố Lệ Na nghiêm nghị lạnh lùng nói: "Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất! Nhưng nếu như anh đợi mọi người hành động, lúc đó suy nghĩ biện pháp thì đã trể rồi, thiên tài piano à."

Trưởng công chúa Tạp Đặc Lị Na g