XtGem Forum catalog
Chìm Trong Cuộc Yêu

Chìm Trong Cuộc Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210945

Bình chọn: 7.00/10/1094 lượt.


Tang Viêm ngầm hiểu, đỡ Tô Ngải Nhã vào xe, cô ả muốn tìm cho mình một chỗ dựa, cho dù không phải là Duật Tôn, nhưng ít nhất cũng không thể qua loa đại khái được. Đúng như dự đoán của cô ả, Tang Viêm đưa cô về vịnh Linh Lung.

Trước cửa biệt thự có hai người bảo vệ, Tang Viêm đem cô ả vào nhà, nghiêng người nói nhỏ vào tai một người “Gọi chị dâu của các chú tới.”

Tô Ngải Nhã đang dựa vào người hắn hỏi “ Anh vừa nói gì ?”

Tang Viêm cúi xuống nhẹ giọng thì thầm “Tôi bảo họ không được vào kẻo làm hỏng chuyện tốt của chúng ta.”

Mạch Sanh Tiêu khi nhận được điện thoại của Thư Điềm cũng hơi lo lắng, cô ấy không chịu nói gì, chỉ bắt cô đi thật nhanh đến vịnh Linh Lung. Sanh Tiêu không biết ở đâu liền gọi xe taxi.

Thư Điềm sốt ruột đứng trước cửa vịnh đợi cô, Sanh Tiêu vừa xuống xe đã bị Thư Điềm kéo tay chạy vào.

“Thư Điềm, có chuyện gì vậy ?”

Sanh Tiêu bị kéo vào biệt thự, Thư Điềm mở cửa đi vào thì thấy Tô Ngải Nhã đang ngồi trên ghế salon, giầy cao gót đã tuột khỏi chân, đôi chân thon dài trắng muốt đang vắt trên người Tang Viêm. Thấy hai người tiến đến Tang Viêm vội đứng lên “Cuối cùng em cũng tới.”

Ánh mắt Tô Ngải Nhã dừng trên người các cô đầy do dự, sắc mặt cô ả dần trở nên trắng bệch “ Các cô...”

“Không ngờ là cô lại ngu ngốc đến mức tự mình dẫn xác đến cửa?” Thư Điềm đi đến gần Tang Viêm, cái cằm nhỏ có nâng lên “Lúc còn ở Hoa Nhân chẳng phải ngày nào cô cũng gào to gào nhỏ rằng những người nghèo kiết xác như chúng tôi đừng bao giờ mơ tưởng bước chân vào những nơi như thế này sao?Thế nào, bây giờ đầu óc cô đã sáng sủa hơn hồi đó chút nào chưa?”

Mặt cô ả tràn ngập vẻ không thể tin nổi, thần sắc đầy vẻ phẫn nộ nhìn về phía Tang Viêm “ Chính là anh “.

“Tôi vừa nhìn đã nhận ra cô “. Lúc trước Thư Điềm bị đánh thâm tím khắp người phải đưa vào viện, cô đã đưa ảnh của Tô Ngải Nhã cho Tang Viêm xem, Tô Ngải Nhã chỉ biết có một người luôn muốn tìm cô, lại không ngờ rằng người đó là Tang Viêm.

Đáy mắt Tang Viêm chuyển sang vẻ lạnh lùng, quàng tay ôm chặt Thư Điềm “ Cô ấy chính là người phụ nữ của tôi”.

Sắc mặt Tô Ngải Nhã suy sụp, tái nhợt dọa người.

Thư Điềm nắm tay Sanh Tiêu đến trước mặt Tô Ngải Nhã, cô vung mạnh tay tát vào mặt cô ả “Lúc trước không phải cô đã nói sẽ cho người cưỡng bức chúng tôi à?” Cô lại tiếp tục giáng một cái tát nữa vào má bên kia của cô ả “Còn muốn mạng của chúng tôi nữa chứ, Tô Ngải Nhã, bây giờ cô đến thử đi, tôi thách cô đấy.”

Mạch Sanh Tiêu không ngờ Thư Điềm khi tức giận cũng có thể nói những lời chua ngoa đến vậy, Tô Ngải Nhã bị đánh khóe miệng trào đầy máu tươi, tóc tai rối bù, biết rõ hôm nay là kiếp nạn dù muốn cũng không thể trốn, một khi Thư Điềm đã nổi điên chắc chắn sẽ rất lợi hại.

Tang Viêm ngồi lại ghế salon nghiêng người về phía Thư Điềm thấp giọng nói “Lúc trước cô ta đối với em thế nào, bây giờ em trả gấp đôi cho cô ta.”

Mạch Sanh Tiêu không khỏi trợn tròn mắt, ngữ khí này thật sự là giống Duật Tôn như đúc.

Thư Điềm hiển nhiên là chưa hết giận, cô kéo Mạch Sanh Tiêu tới “Sanh Tiêu, đánh đi, nếu không phải vì bố cô ta thì bác trai bác gái cũng chếtoan chết uổng, có giết cô ta cũng không xả hết hận được.” Sanh Tiêu nắm chặt hai tay nhưng vẫn không làm gì.

“Cậu thật là! Cậu cũng biết là lúc trước thiếu chút nữa chúng ta đã bị cô ta hại chết.” Thư Điềm kéo mạnh cánh tay Tô Ngải Nhã, dây áo của cô ả tuột xuống lộ ra một mảng lớn khuôn ngực tròn đầy. Thư Điềm nắm chặt tóc cô ả, tay liên tiếp tát vào mặt Tô Ngải Nhã nhưng là cô ả không dám phản kháng, mặc Thư Điềm đánh chỉ dám kêu lên.

“Tôi cho cô biết, cô gây khó dễ Sanh Tiêu chính là gây khó dễ cho tôi, cả cuộc đời tôi chỉ có mình cô ấy là bạn, tôi thách cô động đến cô ấy đấy.”

“Á..” Tô Ngải Nhã lấy hai tay bảo vệ đầu, mũi bị đánh chảy máu đầm đìa “ Đừng đánh, đừng đánh nữa”. Cô ả thoáng nhìn thấy Sanh Tiêu, chật vật tránh Thư Điềm , bò sang ôm chân Sanh Tiêu “Cứu tôi với, cứu tôi, đừng để cô ta đánh tôi. Mạch Sanh Tiêu, cô nhất định có thể...hiểu được tâm tình của tôi, bố tôi chết, cái gì tôi cũng không còn, ngay cả chỗ ở cũng không có. Tôi không tìm cô thì còn tìm ai được nữa ?”

Sanh Tiêu bị cô ả cuốn chặt lấy chân, thiếu chút nữa ngã nhào xuống, Thư Điềm ngồi xuống ghế thở hồng hộc, một tay chỉ vào Tô Ngải Nhã “ Sanh Tiêu, cậu bảo phải làm gì bây giờ ?”

Mạch Sanh Tiêu không chút nghĩ ngợi “Đưa cô ta đến sở cảnh sát.”

Tô Ngải Nhã nghe vậy cuống quýt ngẩng đầu “ Không cần, tôi không muốn ngồi tù.”

“Thế chẳng phải quá hời cho cô ta sao, mình muốn tống cô ta vào nhà thổ, cô ta không phải thích câu dẫn đàn ông để lên giường sao? Để cô ta được toại nguyện đi.” Thư Điềm nhớ tới lần trước bị Tô Ngải Nhã hãm hại trong lòng không khỏi nộ khí bừng bừng.

“Lần em và Thư Điềm bị bắt cóc không báo cảnh sát, e rằng lấy chứng cớ là rất khó khăn.”Tang Viêm lấy một điếu thuốc ra châm.

Trên mặt cô thể hiện thái độ rất kiên quyết, cái chết của ba mẹ không có chứng cứ nên không thể khởi tố, bây giờ Tô Niên đã gặp báo ứng, Tô Ngải Nhã phạm tội nào, sẽ bị trừng phạt ra sao nếu bị bắt, Thư Điềm biết rõ tính cô, đem người