Disneyland 1972 Love the old s
Chiến Tranh Lạnh Sau Khi Cưới

Chiến Tranh Lạnh Sau Khi Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322311

Bình chọn: 8.5.00/10/231 lượt.

iờ. Đối với cô mà nói, anh là một người rất đặc biệt. Không phải là bởi vì cuộc xem mắt kia, mà là bởi vì sự chung đụng trong mấy ngày qua. Mấy ngày này, Tống Thiên Tước giúp cho cô biết về cái thế giờ này thêm lần nữa, giúp cô hiểu bản thân mình hơn, trước giờ cô không biết là mình cũng biết cười vui vẻ như vậy, không còn căng thẳng, không còn áp lực, cũng không còn sợ hãi và lo lắng, ở chung một chỗ với anh vừa thoải mái lại vừa tự do tự tại.

Vạn Linh Chi không muốn rời khỏi Tống Thiên Tước, không muốn cắt đứt hết toàn bộ với anh như vậy. Hạ Thảo đã từng nói, cô phải học cách dũng cảm, cô muốn vì mình dũng cảm đánh cuộc một lần.

Anh, Tống Thiên Tước chính là người mà đang chờ đợi!

“Được.” Một lúc lâu sau, Vạn Linh Chi rốt cuộc cũng gật đầu một cái, nghiêm túc trả lời anh.

Tống Thiên Tước không hề phát hiện từ lúc vừa mới bắt đầu anh vẫn ngừng thở chờ đợi câu trả lời của cô, cho đến cô gật đầu đồng ý, trong nháy mắt đó, anh mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Phù, cô đồng ý rồi!

Một tháng sau, hôn lễ của Tống Thiên Tước và Vạn Linh Chi được cử hành. Một bữa tiệc cưới khí thế, xa hoa, duy mỹ kết thúc trong yên lặng. Hai người khác xa nhau một trời một vực lại cùng nhau ở chung một chỗ, còn làm cho xã hội thượng lưu bàn tán, bát quái suốt một khoảng thời gian dài. Dù thế nào mọi người cũng không nghĩ tới hai người của hai thế giớ hoàn toàn khác xa nhau sẽ kết hợp với nhau, người ở bên ngoài nhìn vào chỉ đơn giản nghĩ đây là một cuộc hôn nhân vì lợi ích gia tộc thôi.

Vạn Linh Chi ngồi ở trên chiếc giường phủ khăn trải giường màu đỏ chót bằng tơ tằm, khẩn trương nắm chặt làn váy. Chữ hỉ (喜) màu đỏ tươi ở trong phòng tuyên bố cô đã chính thức trở thành vợ của người ta rồi. Trong lòng cô vô cùng sợ hãi, nhưng chỉ có thể ngơ ngác ngồi ở đây, chờ ông xã đang đứng ở bên ngoài tiễn khách trở lại.

Toàn thân Tống Thiên Tước đều là mùi rượu, anh vừa bước vào trong phòng, chân mày của Vạn Linh Chi liền không tự chủ nhíu lại, cái động tác cực kỳ nhỏ này khiến cho anh khẽ bật cười một tiếng.

“Sao em vẫn chưa đi thay quần áo?” Cô vẫn còn mặc một bộ lễ phục của cô dâu, ngồi ngay ngắn ở bên giường, tựa như tân nương ở cổ đại đang đợi trượng phu tới vén khăn voan. . . . . . Ha ha, thật sự là rất ngây thơ rất đáng yêu!

“Ah, em. . . . . . sẽ đi ngay bây giờ.” Mặc dù đã chung đụng với Tống Thiên Tước được một đoạn thời gian, nhưng vào giờ phút căng thẳng hiện tại, trái tim của Vạn Linh Chi vẫn không khỏi đập rộn lên, bàn tay nhỏ bé khẩn trương hiện lên một tầng mồ hôi rịn, trong lúc bối rối cô đã nắm chặt quần áo tắm rửa của mình lên, vội vàng chạy chậm về phía phòng tắm.

Tống Thiên Tước nhìn bóng lưng hốt hoảng của cô, độ cong của hóe miệng lại càng tăng lên. Đứng ngây người tại chỗ mấy giây, sau đó cũng cầm quần áo lên xoay người đi tới phòng tắm ở cách vách căn phòng này.

Editor: Tinh Linh Tuyết

Lúc Tống Thiên Tước toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái quay trở lại căn phòng, thì cô gái nhỏ dễ xấu hổ kia đã ngồi nghiêm chỉnh ở bên giường.

Tống Thiên Tước chậm rãi đến gần cô, anh phát hiện mình vừa tiến lên một bước, thì hô hấp của cô liền nhanh thêm một phần. Anh giống như là cố ý, lúc còn cách cô có một bước thì ngừng lại, ánh mắt dừng lại trên cánh môi đỏ hồng mềm mại của cô. Một cơn dục vọng mãnh liệt làm cho anh không nhịn được mà vươn tay trái ra nắm lấy chiếc cằm vừa xinh đẹp vừa mềm mại của cô.

“A. . . . . . Anh. . . . . .” Vạn Linh Chi bị buộc ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào đôi mắt của anh, đáy lòng càng không ngừng run nhẹ.

“Em biết tối nay phải làm gì chứ?” Tống Thiên Tước rất nghi ngờ không biết rốt cuộc cô có biết đêm tân hôn sẽ phải làm những gì không?

“Ừm.” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vạn Linh Chi giống hệt như khối sắt bị nung đỏ, dùng giọng nói nhẹ nhàng gần như không nghe thấy tiếng mà trả lời: “Mẹ em có nói cho em biết rồi.”

Ánh mắt của Tống Thiên Tước lập tức nhuộm đầy ý cười, cố ý trêu chọc cô: “Vậy tức là đã biết phải làm gì rồi sao?”

Lời nói mập mờ như thế, càng khiến cho đầu của Vạn Linh Chi cúi thấp hơn nữa, nhưng cô lại bị anh kiềm giữ chặt, cho nên tất cả biểu cảm trên mặt đều bị anh nhìn thấy rất rõ ràng, không có chỗ để trốn.

Đôi mắt của Tống Thiên Tước trầm xuống, cúi đầu hôn cô, đầu lưỡi giống hệt như là có ý thức, lập tức chui vào trong miệng của cô, từ từ lấn sâu hơn. (Edit bởi Diễn đàn Lê Quý Đôn). Một luồng khí nóng trong cơ thế bốc lên không cách nào khống chế được gần như muốn thiêu hủy anh.

“Ưmh. . . . . .” Vạn Linh Chi ngây thơ, đơn thuần bị động tác điên cuồng, mạnh mẽ bất thình lình của anh dọa sợ nên co người lui về phía sau, nhưng lại bị một bàn tay khác của anh đè lại sau ót, không thể động đậy.

Tống Thiên Tước một tay quấy nhiễu ở em nhỏ của cô, một tay khác lại giữ chặt đầu của cô. Sau đó không để ý tới sự giãy giụa yếu ớt của Vạn Linh Chi, một lần nữa bá đạo ngậm mút môi của cô.

“Ưm. . . . . .” Đầu óc của Vạn Linh Chi trống rỗng, xúc cảm từ đầu lưỡi truyền tới cảm giác tê dại chạy khắp toàn thân. Đầu lưỡi của anh quấn lấy đầu lưỡi của cô sít sao. Cái loại cảm giác thân mậ