
về một mình em thôi, em tuyệt đối, tuyệt đối không cho phép anh cưới vợ bé, anh có nghe thấy không? Không được!”
“Ba vợ bốn cô hầu thì có gì là nhiều, nếu em không thể tìm ra một lí do có thể thuyết phục anh, thì......” Anh cố ý kéo dài giọng nói.
“Anh......” Cô hổn hển trừng anh, tức giận đến nói không nên lời.
“Không có thì thôi, vậy thì......”
“Ai bảo không có, em đương nhiên là có lý do, em......” Đôi mắt lanh lợi chợt lóe, cô cực kì đắc ý nói: “Cuộc hôn nhân của chúng ta đại diện cho quan hệ hợp tác giữa hai tập đoàn, cho nên anh không thể phá hỏng được.”
“Anh chỉ cưới vợ bé thôi mà, đâu phải là ly hôn với em, làm như vậy chẳng phá hỏng bất kì cái gì hết.”
“Ơ!” Nói cũng đúng, cô lo lắng đến mức muốn giơ chân, đột nhiên nghĩ ra, “Anh cưới vợ hai, người ngoài thấy em ngay cả trái tim chồng cũng không giữ nổi, nhất định sẽ hoài nghi mị lực (sức hấp dẫn) của em có vấn đề, em đây sẽ rất mất mặt .”
“Nói linh tinh, vợ của họ Nhâm ta là người xinh đẹp quyến rũ nhất, kẻ nào hoài nghi em mới là mắt có vấn đề.” Cô bé chết tiệt này, chỉ biết nói mấy chuyện không đâu làm anh tức chết đi được.
Nếu là lúc khác mà được Nhâm Thiếu Hoài khen như vậy, Y Đằng Ưu Nhi sẽ vui vẻ mà cười tít mắt. Nhưng bây giờ, cô chẳng những mất hứng mà còn rất muốn khóc.
Rốt cuộc, cô rốt cuộc không nhịn được uỷ khuất đầy mình, oa một tiếng, ôm lấy thắt lưng to rộng của anh khóc rống thất thanh.
“Không muốn không muốn, anh là của một mình em, em không cho bất kì ai cướp anh đi đâu, anh......hu hu......anh là đồ xấu xa, sao anh lại có thể thay lòng đổi dạ hả?”
“Tại em vẫn không biết quý trọng anh, không yêu anh.” Cô căn bản mới là người có lỗi trước.
“Ai bảo thế!” Cô ngước hai tròng mắt khóc đến đỏ bừng lên, lo lắng hét to: “Em rất quý trọng anh, rất thích anh, rất rất yêu anh. Thiếu Hoài, ông xã, anh đừng thay lòng đổi dạ như vậy được không, xin anh đấy! Em......” Cô khóc thút thít, “Em cam đoan về sau nhất định sẽ thật lòng yêu thương anh.....Hu hu......”
“Không chê anh thích dính vào em như kẹo cao su nữa chứ?”
“Không đâu, sau này anh muốn dính bao lâu cũng được hết.”
“Cũng sẽ không chê anh hay lải nhải chứ?”
“Không bao giờ!” Cô lắc đầu thật mạnh làm cổ cô nhìn như sóng xô vào bờ biển.
Bây giờ cho dù Nhâm Thiếu Hoài có nói mặt trời mọc ở hướng tây, cô cũng sẽ gật đầu như giã tỏi, ngay lập tức nói: Đúng đúng, cô cũng đã sớm thấy như vậy rồi.
“Là anh muốn tốt cho em nên mới có thể nói nhiều mấy câu, đây là biểu hiện anh quan tâm đến em. Sau này mặc kệ anh nói cái gì, em cũng sẽ ngoan ngoãn nghe lời, được không?” Cô dùng ánh mắt thỏ con bất lực vô tội nhìn anh, đáng thương hề hề nói: “Thiếu Hoài, em biết anh tốt nhất, đừng cưới vợ bé mà!”
“Sau này mỗi ngày em sẽ nói một lần ‘em yêu anh’ với anh chứ?”
“Vâng vâng vâng!”
“Vậy thì......” Anh nghiêng đầu, giống như đang quyết định một cái gì đó rất khó khăn làm hại Y Đằng Ưu Nhi lo lắng, mồ hôi chảy ròng ròng.
Nhâm Thiếu Hoài nhớ lại từ lúc biết Y Đằng Ưu Nhi tới nay, rồi lại quay sang tình huống hiện tại, không nhịn nổi đắc ý bật cười.
Cái gì chứ? Vào lúc này mà còn cười được.
Y Đằng Ưu Nhi vừa bực mình vừa phẫn nộ, rồi lại giận mà không dám nói gì.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng, đôi mắt sáng trong như sao, bộ dáng tức giận của cô lại đáng yêu như vậy làm người ta động lòng. Nhâm Thiếu Hoài nhịn không được ôm lấy cô, hôn lên khắp toàn thân cô.
“Rốt cuộc là thế nào, làm em lo chết đi được. Anh rốt cuộc có đồng ý hay không?”
“Đồng ý, đương nhiên đồng ý! Điều kiện tốt như vậy, nếu anh mà không đồng ý thì đúng là đồ ngốc.”
“Oa, thật tốt quá, Thiếu Hoài, em yêu anh nhất!” Cô ôm lại anh vừa nói vừa cười, chỉ thiếu mỗi vui sướng đứng lên mà hoa chân múa tay thôi.
Chữ ‘yêu’ lọt vào tai, trong lòng Nhâm Thiếu Hoài sôi sục trào dâng hết cơn sóng này đến cơn sóng khác, máu chảy mạnh mẽ khắp toàn thân.
Y Đằng Ưu Nhi phải “cắt đất đền tiền”, thật vất vả rốt cục cũng thương lượng được với Nhâm Thiếu Hoài.
Ha, mệt mỏi quá! May mà rốt cục cũng yên bình rồi.
Y Đằng Ưu Nhi thề không bao giờ nghe lời “những người đàn bà có ý đồ xấu” nói hươu nói vượn nữa. Nếu không một khi bị Nhâm Thiếu Hoài phát hiện, cô không chết thì cũng bị lột da.
“A......” Cô bị đẩy lại lên trên giường, “Anh đang làm cái gì thế?”
“Không phải em muốn sinh em bé sao? Chúng ta luyện tập trước một số động tác chuẩn bị sinh con, chờ đến khi em nắm rõ hết các trình tự......”