Polaroid
Chiếm Đoạt Vợ Yêu

Chiếm Đoạt Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322521

Bình chọn: 9.5.00/10/252 lượt.



Bây giờ mới phát hiện ra, liệu có phải là đã quá muộn rồi hay không?

Đáng giận! Đồ tồi! Đồ lừa đảo! Anh nói dối em, sao anh có thể thay lòng đổi dạ như vậy?

Không được! Cô đột nhiên ngồi bật dậy, cô nhất định phải đi tìm anh nói cho rõ ràng mọi chuyện!

Bịch một tiếng, cửa phòng ngủ bất ngờ mở ra, vừa nhìn thấy người bước vào, Y Đằng Ưu Nhi nhất thời lửa giận bốc lên, theo phản xạ định cầm đồng hồ báo thức lên ném về phía anh.

Nhâm Thiếu Hoài rất hiểu thế nào là tiên hạ thủ vi cường, thấy thế lập tức quát lớn một tiếng giữ chặt lấy cô.

“Hôm nay em ở công ty bị một con hồ ly tinh lừa rồi đúng không?” Anh vẻ mặt tức giận trừng mắt nhìn Y Đằng Ưu Nhi, cũng chậm rãi đến gần.

“Em......” lừa sao?

“Ưu Nhi, em đúng là cái đồ đại ngu ngốc!” Thừa dịp cô còn đang ngẩn người, Nhâm Thiếu Hoài vội vàng giơ tay chộp nhanh cái đồng hồ báo thức trong tay cô. Hung khí đã bị bỏ đi, anh càng được thể cao giọng trách cứ cô: “Người ta tùy tiện nói vài câu, em đã bị doạ đến hoảng sợ, một chút khả năng tự mình đi đối chất kiểm chứng cũng không có. Đường đường là một vị tổng tài phu nhân mà lại dễ bị lừa như vậy, em bảo anh phải giấu mặt mũi vào đâu đây?”

“Ơ..... Nhưng cô ta nói......”

“Cô ta nói là em tin luôn à, em rất thân thiết với cô ta sao? Anh đã nói rồi, lại còn mỗi ngày đều nói với em rồi, sao em lại không tin anh mà đi tin cô ta!” Anh càng hét trong lòng càng chua xót, vì thế càng hét lại càng to.

“Nhưng cả thư kí Dương......” Y Đằng Ưu Nhi bị tiếng quát đinh tai nhức óc làm cho choáng váng chấn động.

“Cô ta bị anh đuổi việc rồi.” (Vi: hú, iêu anh, anh thiệt sáng suốt)

“Đuổi......đuổi việc?”

“Đương nhiên, thân là thư kí tổng tài, chẳng những không hiểu ý của cấp trên, lại còn tung ra lời đồn vớ vẩn làm mọi người hiểu lầm, loại con sâu làm rầu nồi canh này nếu không sớm trừ bỏ thì chẳng lẽ phải đợi đến khi cô ta gây ra chuyện gì đó lớn hơn không thể cứu vãn nổi nữa sao?”

Nói rằng Dương Kính Nguyệt tung lời đồn nhảm là nói hơi quá sự thật, cô chỉ là chỉ đường sai mà thôi. Nhưng Nhâm Thiếu Hoài đã từng đã cảnh cáo cô mà cô vẫn lại lần nữa làm cho tình cảm riêng tư xen vào công việc, tái phạm sai lầm như lần trước, ngay cả chính cô ta cũng không còn lời nào để nói.

“Nhưng......” Cô oa một tiếng, bị cơ thể nam tính to lớn của Nhâm Thiếu Hoài đặt ở trên giường.

“Em đúng là đồ con thỏ ngu ngốc! Em tình nguyện tin vào một người đàn bà không biết từ đâu tới, tình nguyện tin vào mấy cái tin tức bát quái, cũng không tin tưởng chính chồng mình sao? Thế là thế nào? Nói đi! Thế là thế nào?” (Vi: chính ra Vi rất ghét cái từ ‘đàn bà’, cơ mà anh í đang tức nên đành zị)

“Em......” Cô lại lần nữa bị kinh sợ đến á khẩu không trả lời được.

Bởi vì cô có một người cha phong lưu ác độc, khiến cho cô thật sự không thể tin tưởng vào đàn ông. Trong vòng nửa năm qua kết hôn, tuy rằng tình cảm hai người càng ngày càng sâu đậm, nhưng anh vẫn thực nản chí khi phát hiện ra rằng cô vẫn đang không tin tưởng vào tình yêu của anh. Nói khó nghe một chút thì, cô căn bản nghĩ rằng anh chắc chắn sẽ ngoại tình.

Cho nên, Nhâm Thiếu Hoài hiểu nếu không thừa cơ chặt đứt mọi sự hoài nghi của cô thì cái dây leo hoài nghi kia sẽ càng ngày càng dài nhanh, gặp khe hở sẽ chui vào, rất nhanh sẽ cắn nuốt hết tất cả sự tín nhiệm của cô mà anh vất vả lắm mới xây dựng được.

Huống hồ, bọn họ sẽ là vợ chồng với nhau cả đời, anh tuyệt đối không cho phép cô không tin tưởng anh như thế, thậm chí tùy tiện bị vài câu nói không chút căn cứ làm dao động.

“Em ở trong giới thời trang lăn lộn lâu như vậy, không biết rằng cái loại tin tức bát quái này căn bản chẳng có chuyện gì là có căn cứ thật hay sao? Em nghĩ kĩ lại mà xem, từ sau khi kết hôn với em, anh đối với tất cả những người phụ nữ khác đều coi như không thấy, trong lòng anh, trong mắt anh đều là em, ngay cả lúc làm việc ở văn phòng trong đầu anh cũng vẫn nhớ thương em, gọi điện thoại về nhà chỉ vì muốn nghe giọng nói của em, em lại chê anh phiền. Anh biểu đạt tình yêu sâu đậm với em một cách công khai rõ ràng như vậy, kết quả thì sao, em dùng cái gì để đáp lại anh đây? Mấy người đàn bà có ý đồ xấu mới nói có hai, ba câu mà em đã không chút nghi ngờ tin hết tất cả.”

“Dạ......” Cô đột nhiên cảm thấy vạn phần chột dạ và áy náy.

“Sao phải tức giận như vậy chứ?” Tiếng quát ngừng lại, anh đột nhiên cười tà ác nói: “Em không phải thường trách anh dây dưa không rời, trách anh quấy rầy em vẽ, đọc sách, nghe nhạc, đan áo lông...... sao? Nếu anh cưới vợ bé rồi, sau này anh sẽ không có nhiều thời gian như vậy để đến bám riết lấy em nữa, em chắc là đang phải rất vui mừng mới đúng chứ?”

“Em......” Đúng rồi, có một một người phụ nữ khác phân tán lực chú ý của anh, đến lúc đó cô sẽ có rất nhiều...... “Không được, anh là chồng của em, là của một mình em, sao em có thể chia sẻ anh với bất kì ai khác được?”

“Dù sao em cũng không thương anh, không yêu anh, còn muốn độc chiếm như thế làm gì? Em thật ích kỷ.”

“Em......” Cô nghẹn lời, lập tức mãnh liệt nói: “Mặc kệ, anh là chồng của em, cũng chỉ thuộc