
ứng đờ. Anh Bồi ha ha cười nói: “Thì ra là
không phải ăn dấm của anh, là ăn Sở Úc. Chỉ là, một loại con gái không
thích người con gái khác được hoan nghênh, cũng đặc biệt được đàn ông
yêu đấy.”
Sắc mặt của Sở Úc có chút tái nhợt, than nhẹ một tiếng nói: “Như Y,
hi vọng cô vội vàng xác định rốt cuộc cô nghĩ muốn cái gì. Chỉ là, tôi
đã quyết định không chơi cái trò chơi này với cô rồi.”
“Anh không phải theo em, em còn có Anh Bồi.” Khúc Như Y biết hắn vì
người nào mà trở thành như vậy, trong lòng khó chịu, chỉ đành phải kéo
Anh Bồi làm chỗ dựa cho mình.
“Anh Bồi, cậu cũng nên cẩn thận.” Sở Úc nói thật nhỏ, nhớ tới nếu như không có giảo cục của Khúc Như Y, Đặng Dịch Triều có thể sẽ không phải
chết, An Tiểu Tâm sẽ an toàn đợi tại bên cạnh mình, có lẽ sẽ kết hôn hay sống chết nói cũng không chừng.
Nhớ tới mới vừa rồi An Tiểu Tâm tâm lặng như nước, bộ dạng cũ kỹ cứng ngắt, làm cho tim của hắn một hồi đau nhói. Hắn vốn cho là mình cách xa cô thì cô sống tốt, thì ra cô vẫn chưa sống tốt lắm.
“Hay là như vậy, chỉ cần cậu chịu, tôi sẽ khiến An Tiểu Tâm làm thư ký của cậu.” Anh Bồi nhìn Sở Úc hạ xuống một thuốc cực mạnh.
Sở Úc cả kinh, vội ngồi ngay ngắn người lại nói: “Cậu đừng làm loạn,
chuyện tôi cùng An Tiểu Tâm giữa các ngươi chớ mò mẫm dính vào.”
“Vậy cậu rốt cuộc là đến hay không đến?” Anh Bồi nhất quyết không tha .
Sở Úc cảm thấy khó khăn, biểu hiện khó hiểu phức tạp, cảm thấy khó
khăn để lựa chọn. Thật ra thì lần này hắn trở về, một mực chần chừ do
dự, đến tột cùng muốn đi hay không đi tìm An Tiểu Tâm.
Cố tình vừa trở về không có mấy ngày, liền gặp được. Một thoáng khi
hắn nhìn thấy An Tiểu Tâm, cả người liền bị định tại nơi, nhúc nhích
cũng không thể. Hắn phát hiện trong mắt của mình, trong lòng tất cả đều
là An Tiểu Tâm, đã từng tự cho là lòng đã bình tĩnh trong biển cát bụi,
chuyện cũ trước kia nhất mạc mạc xẹt qua, đau lòng đến hắn thiếu chút
nữa khom lưng đi xuống.
Thì ra là không phải là không muốn nhìn, mà là không thể thấy. Vừa
nhìn thấy, đợt sóng nhớ nhung cùng tình cảm đem hắn xông té xuống đất,
chạy trời không khỏi nắng rồi. Tới Thần Sâm, mà có thể quang minh chánh
đại mỗi ngày nhìn thấy cô, đây đối với hắn mà là một cám dỗ rất lớn.
“Tôi. . . . . . Suy nghĩ một chút.” Sở Úc rốt cuộc chát tiếng trả lời.
“Tơi cho cậu 3 ngày suy tính. Sau đó, cậu nhậm chức, quen thuộc với
công việc. Một tháng sau, tôi phải đi nước ngoài tuần tra, chuyện trong
nước liền giao cho cậu toàn quyền phụ trách” Anh Bồi rất đương nhiên mà
nói.
Sở Úc nhìn Anh Bồi cười ôn hòa, hắn luôn luôn là dịu dàng nho nhã, so với Anh Bồi bớt chút kiên quyết cùng không cố chấp. Hắn bất đắc dĩ nói: “Anh Bồi, cậu ăn chắc tôi rồi.”
Khúc Như Y thấy chuyện đàm cũng sắp xong, liền đề nghị đi ăn món Nhật Bản. Ba người bọn họ vốn là từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Sở Úc cùng Anh
Bồi cũng rất chăm sóc cô. Thấy cô đề nghị, liền đẩy xuống ước hẹn của
mình, theo cô đi ăn cơm.
Khúc Như Y vô cùng vui vẻ, một tay nắm một Đại Suất Ca, tại nhiều ánh nhìn hâm mộ của nhiều thư ký, khéo tươi cười thật đẹp, dáng vẻ lại
thướt tha xinh đẹp bước ra ngoài Ba ngày sau, Sở Úc gần 28 tuổi, danh hiệu bác sĩ đi vào MIT Kỹ Thuật Truyền Thông/Communications Engineering chính thức
lên nhận chức phó tổng tài Thần Sâm kiêm thủ lĩnh Khoa Học Gia.
Tin tức một khi công bố, toàn bộ công nghiệp cũng bị chấn động. Đối
với doanh thu hàng năm hơn 150 tỷ đô la, đứng thứ mười hàng đầu thế giới về thiết bị điện tín như Thần Sâm mà nói, bổ nhiệm một người trẻ tuổi
tới đảm nhiệm tất cả sản phẩm khai phá cùng tất cả cung ứng liên, đúng
là một mạo hiểm thật lớn.
Cho nên trải qua giới truyền thông, đem tất cả ánh mắt đều vượt qua
trên người vị tân quý này, ngay tiếp theo, đem một vị khuyên chuyện này
là phó tổng tài – Anh Bồi đào lên.
Anh Bồi mặc dù là trên xã giao nổi danh hoa tâm, nhưng hắn cũng sẽ
không xuất hiện ở trong tầm mắt của công chúng, tận lực khiêm tốn, không làm mất tác phong phú hào tinh túy.
Anh Bồi nhân cơ hội tránh khỏi nước nghỉ ngơi mấy ngày, mang theo
Đinh Phổ Nguyệt đi nam bộ nước Pháp chơi một chuyến, lại đem Sở Úc đẩy
tới trên đầu sóng ngọn gió. Tiếc rằng Sở Úc cũng không muốn giúp Thần
Sâm miễn phí làm cái này quảng cáo, cự tuyệt không xuất hiện ở công ty,
đối với phỏng vấn của truyền thông một mực do công ty thay mặt hắn nhã
nhặn từ chối.
Hai vị lão gia này là chuyện gì đều không quản (tức là bố của Anh
Bồi cùng Sở Úc), nhưng lại đem Hàn Mai trong tổ thư ký tổng tài phụ
trách sự vụ của Anh Bối cùng Sở Úc làm cho mệt mỏi gần chết.
So sánh dưới, chịu trách nhiệm tổng tài cùng một vị phó tổng tài khác – Lý Ái Anh lại có vẻ rỗi rãnh chút.
Vì vậy, An Tiểu Tâm xui xẻo. Cô bị Khúc Như Y danh chánh ngôn thuận
mượn đến bên cạnh, giao phó cho cô rất nhiều công việc. Dù sao chuyện
lặt vặt ví dụ như: chạy chân, nghe điện thoại, sao chép văn kiện, chuyện đưa văn kiện chờ tiểu muội (tức là đàn em, người thực tập, người mới
tới) làm toàn bộ giao hết cho cô. Dần dần, các vị thư ký tổ tổng tài
cũng suy nghĩ được, Khúc Như Y