XtGem Forum catalog
Chỉ Làm Vương Phi Của Ngươi

Chỉ Làm Vương Phi Của Ngươi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323994

Bình chọn: 7.00/10/399 lượt.

đối với hoa đào triển khai mỉm cười xinh đẹp nhất, này tươi cười ngay cả hoa đào cũng ngượng ngùng bả đầu cúi hạ, Tử Điệp sẽ không biết chính mình cười có bao nhiêu mỹ.

Mãn viện hoa đào, hẹn ước kiếp trước kiếp này đến hoàn lại, lại làm

cho nàng nhớ tới một bài hát của Vương Dung 《 tam sinh tam thế 》 vừa

hợp với cảnh này, vì thế Tử Điệp thân thủ theo trên cây hái được một đóa hoa đào, nhắm mắt lại nhẹ nhàng xướng lên:

Kiếp trước chàng là một nhành hoa đào

Che khuất đi những ngày thiếp nhớ đến chàng

Trong chốn hồng trần thiếp nhìn không thấu

Đó là ánh mắt đã từng nhung nhớ thiếp của chàng

Kiếp sau thiếp là một nhánh hoa đào

Đã từng rụng rơi trên cánh tay của chàng

Nghe những lời than vãn trong chốn hồng trần của chàng

Hoa rơi làm tiều tụy dung nhan của chàng

Kiếp trước nàng là một nhánh hoa đào

Trong chốn hồng trần nở rộ trong cô đơn

Nhớ nàng ta lưu luyến trong vườn hoa

Niệm nhung nhớ làm tiều tụy trong ánh trăng lạnh

Kiếp sau ta là một nhánh hoa đào

Trên cánh hoa ghi rõ nhân duyên của ta và nàng

Người thương hoa không thể hiểu được ẩn ý bên trong nó

Làm mối tình duyên này khó có thể hoàn thành ****************

Ta dùng ba kiếp tình đổi lấy một kiếp duyên cùng nàng

Chỉ vì không muốn lại phải cầu nguyện cho chúng ta gặp lại ở kiếp sau

Ta dùng ba kiếp tình duyên để đổi lấy một kiếp duyên bên nàng

Chỉ vì tìm kiếm nàng khá lâu nhưng bên nhau lại quá ngắn ngủi

Ta dùng ba kiếp tình duyên để đổi lấy một kiếp duyên bên nàng

Chỉ vì không muốn bỏ qua mỗi ngày chúng ta bên nhau…………..

Vài giọt nước mắt theo khéo mắt Tử Điệp chảy xuống, “Chẳng lẽ tình

duyên của mình cũng sẽ khó khăn như vậy sao” Tử Điệp thì thào nói. Ngay tại thời điểm Lam phủ vì Tử Điệp lo lắng, Tử Điệp đã muốn đem

cảm xúc của mình khống chế tốt , nàng không hề trầm mê đối với hồi ức

chuyện cũ mà là tích cực đối mặt hoàn cảnh trước mắt, buổi sáng thức dậy liền rèn luyện thân thể, không có việc gì thì đọc sách, làm cho nàng

cảm thấy cực kì hứng thú là thêu hoa, có đôi khi Tử Điệp chính mình nhớ

tới đều cảm thấy buồn cười, mình là người hiện đại làm sao có thể đối

với loại chuyện này cảm thấy hứng thú, nàng sứt sẹo thêu công làm cho

Tiểu Nhị nhìn đều cảm thấy buồn cười, nhưng là Tử Điệp vẫn làm không

biết mệt .

Thời điểm Lam mẫu đi vào phòng nhìn thấy Tử Điệp đang chui đầu vào thêu hoa , tay thêu vụng về , Lam mẫu lắc đầu cười nói:

“Tử Điệp, như thế nào lại thêu hoa, nương không cần cầu ngươi giống

như các cô nương gia khác làm loại chuyện này, ngươi chỉ cần dưỡng thân

thể tốt là được. “

“Nương, ta không sao, thân thể tốt lắm , thật sự không cần lo lắng, mấy ngày hôm trước làm cho nương lo lắng ” .

“Đừng ở trong phòng hoài, gọi Tiểu Nhị cùng ngươi đi ra ngoài một chút đi, được không” .

“Ân, được rồi, thêu lâu nên cũng hơi mệt , đi ra ngoài thả lỏng một chút vậy” .

Tử Điệp tiến vào nội thất thay đổi một thân Nguyệt Nha quần áo, áo

khoác màu thủy lam , tóc tùy ý để trên vai , toàn bộ Lam phủ Tử Điệp

thích nhất chính là phiến rừng hoa đào kia, nghe nói rừng hoa đào này

là cha trồng cho nương, Tử Điệp vì cha mẹ mình ân ái mà cảm thấy vui

vẻ, hơn nữa nơi đó cha không cho người hầu tới gần cho nên có vẻ thực im lặng, ở nơi đó quả thật có thể làm cho chính mình hoàn toàn thả lỏng.

Làm việc đã lâu, Lam Vân Lỗi nhớ rõ mình đã vài ngày không về nhà ,

lại không quay về nghe Lam mẫu lải nhải , hạ quyết tâm liền đối với

Hoàng Thượng nói:

“Hoàng Thượng, thần vài ngày không hồi phủ , hôm nay nghĩ muốn hồi đi xem…” .

“Có thể, thuận tiện thay trẫm hướng bọn họ vấn an” Phong Lạc Hiên nghĩ một chút còn nói thêm:

“Trẫm xem như vậy đi, trẫm cũng đã lâu không có đi ra ngoài một

chút, hôm nay cũng định đi ra ngoài giải sầu thuận tiện đi nhà ngươi

dùng bữa cơm, Lạc Hàn cũng đi theo đi” .

“Vâng” Lam Vân Lỗi cùng Phong Lạc Hàn cùng đáp.

Ba người đứng dậy hướng Lam phủ xuất phát.

“Nương, cha, nhi thần đã trở lại” vừa mới tiến môn Vân Lỗi liền la lớn.

“Đã trở lại, mấy ngày nay mệt muốn chết rồi đi…” Lam mẫu hỏi.

Lam mẫu còn muốn hỏi, ngẩng đầu nhìn hai người người bên cạnh Vân Lỗi ,vội vàng nói:

“Không biết Hoàng Thượng giá lâm, nô tì…” .

“Thôi, ở nhà ngươi không cần hành lễ , trẫm muốn thả lỏng không nghĩ lễ nghi phiền phức như vậy” .

Lam mẫu vội vàng đem bọn họ đến phòng khách, bảo nha hoàn đi thư phòng tìm lão gia, nói với hắn Hoàng Thượng tới.

Vân Lỗi nhìn chung quanh không thấy bóng dáng Tử Điệp, liền hỏi Lam mẫu:

“Nương, Tử Điệp đâu, như thế nào không thấy, có phải thân thể còn không thoải mái hay không” .

“Nàng nha, so với mấy ngày hôm trước tốt hơn nhiều, hiện tại hình như đang ở đào lâm” Lam mẫu vừa rót trà vừa đáp.

“Phải không, ta đây đi xem, vài ngày không gặp không biết còn nhớ ca ca này không, Hoàng Thượng các ngươi ở đây , ta đi một chút sẽ trở lại” Vân Lỗi nói xong liền ly khai.

Lam Vân Lỗi vội vàng tiến đến đào lâm, cước bộ càng lúc càng nhanh,

trong lòng khẩn cấp muốn gặp Tử Điệp, Lam Vân Lỗi đối Tử Điệp yêu thương cũng không ít gì so với hai vị lão nhân, mỗi lần từ bên ngo