Old school Swatch Watches
Chết Cũng Không Thể Yêu

Chết Cũng Không Thể Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322331

Bình chọn: 7.5.00/10/233 lượt.



ứng nghiệm, lại bởi vì phát sinh quá nhanh, thế cho nên cô bắt đầu hoài

nghi, hết thảy, có thể hay không chính là giống như hư không? Hoặc là,

là ảo tưởng của cô?

Co, kỳ thật bây giờ còn ở trong giáo đường trên núi, đang mộng tưởng hão huyền?

“Trong ngăn tủ có rất nhiều quần áo, chính em chọn lựa mà mặc. Ngày

mai tôi muốn dẫn em đi gặp một chuyên gia chỉnh hình nổi tiếng, kế tiếp sẽ có rất nhiều việc, cho nên đêm nay đi ngủ sớm một chút đi.” Đường

Tắc An dặn dò.

Ở…… Phòng này ngủ? Nhất tưởng đến trong phòng chỉ có cô cùng anh, cô liền lo lắng hai tay vây quanh ôm trụ chính mình.

“Nếu lo lắng, em có thể khóa cửa.” Anh bổ sung một câu, lại liếc nhìn cô một cái, mới nói:“Ngủ ngon.”

Dứt lời, anh nhẹ nhàng rời khỏi phòng.

Cô cơ hồ lập tức liền tiến lên đem cửa khóa lại, sau đó khiếp đảm

ngẩng đầu nhìn toàn bộ căn phòng bố trí như phòng công chúa, trong lòng

càng không ngừng hỏi có phải là đi đến thiên đường cùng nữ tu sĩ, này

đến tột cùng là cạm bẫy ngọt ngào của ác ma? Vẫn là ân điển của thượng

đế đi?

Một đêm này, co không dám đụng vào này nọ ở trong phòng, ngồi lui ở góc sàn, thức trắng đêm suy nghĩ.

Anh tên gọi Đường Tắc An, năm nay hai mươi bảy tuổi, là tập đoàn

Thịnh Đường lớn thứ hai của Đường gia, trước mắt ở tập đoàn đảm nhiệm

chức tổng giám đốc, tổng cộng sở hữu rất nhiều công ty con, nghe nói còn kiêm nhiệm quỹ hội đồng quản trị.

Người như thế, hẳn là bề bộn nhiều việc, không có thời gian đi quản

một cô gái cùng anh không có chút nào quan hệ mặt lại còn bị bỏng, nhưng anh lại quản, nhưng lại nhận nuôi cô……Đồng Húc Hòa ở ngày thứ năm, theo quản gia hiện tại là Trần tẩu nghe được một ít là có liên quan đến Đường Tắc An.

Trần tẩu nghĩ đến cô là biểu muội Đường Tắc An, ở nông thôn mới nhận nuôi đưa lên Đài Bắc, chuẩn bị chữa trị vết sẹo trên mặt, bởi vậy đang

nói chuyện phiếm khi liền không e dè nói về gia thế của Đường gia.

“Đường tiên sinh là con trai độc nhất của Đường gia, vừa ra sinh ra

đã được coi trọng, người như thế nhưng áp lực rất lớn đi.” Trần tẩu

miệng nhớ kỹ, cũng không nhất định cô phải trả lời, bởi vì từ ngày đầu

tiên bà đã được cho biết, Đồng Húc Hòa thực im lặng, không thích cùng

người ta nói chuyện.

Đồng Húc Hòa cũng xác thực rất ít khi lên tiếng trả lời, cô ngồi im ở một góc sô pha, luôn lẳng lặng nghe Trần tẩu nói chuyện với Đường Tắc

An.

“Đường tiên sinh ở thương giới phong bình là thật cường hãn đâu! Mọi người gọi cậu ấy ‘Đường ngao’, cô có biết, ngao là nhiều cường thế hung mãnh thế nào! Dùng loại biệt hiệu này, có thể thấy được cậu ấy là nhân

vật rất lợi hại…… Nhưng là đâu! Chính mắt sau khi nhìn thấy cậu ấy, lại

cảm thấy người khác mãn tốt thôi, tuy rằng không phải là người thực thân thiết, nhưng sẽ không làm cho người ta cảm thấy cao ngạo, ngược lại rất đứng mực lãnh đạm, rất giống phong cách của một quý công tử…… Còn có,

tôi thấy cậu ấy đối với biểu muội là cô chiếu cố thực cẩn thận, thật tốt thật cảm động……” Trần tẩu nói xong thở dài một chút, nghĩ rằng: Đầu năm nay boss tuấn suất như vậy có tiền lại trầm ổn ôn nhu, lại tuổi trẻ đầy hứa hẹn đúng là hảo nam nhân, thật sự thiếu chi lại thiếu a.

Đồng Húc Hòa nghe được mi tâm nhíu lại.

“Đường ngao”? Lấy biệt danh như vậy thật đúng là chuẩn xác đâu! Trần tẩu chỉ nhìn thứ nhất, không biết thứ hai, Đường Tắc An chẳng những

không thân thiết, còn thực quá đáng, anh chiếu cố cô “cẩn thận” đến cơ

hồ có thể nói là độc tài cùng bá đạo.

Mấy ngày trước, anh thấy cô vẫn ngủ ở dưới sàn, sắc mặt lập tức trầm xuống.

“Vì sao không ngủ trên giường?” Anh hỏi.

“Tôi…… Ngủ dưới sàn quen rồi……”

Câu trả lời của cô giống như làm anh tức giận, anh đột nhiên tiến

lên một tay giữ lấy cô khiêng lên, trực tiếp để tại trên giường,

nói:“Đừng làm cho chính mình vẫn là kẻ tự ti đáng thương! Em muốn sống

như một người bình thường, tốt nhất sớm bỏ đi loại này luôn sa vào thói

quen đau khổ, em phải học được coi trọng chính mình, làm cho chính mình

hiểu được, em cũng có quyền lợi hưởng thụ vui vẻ thoải mái.”

Kia trong nháy mắt, cô thật sự bị anh làm cho sợ hãi, đồng thời cũng bị lời nói của anh làm cho kinh sợ.

Chẳng lẽ, cô không tự giác vẫn làm cho chính mình bị vây bên trong

tự ti hối tiếc cùng đau buồn, không muốn, thậm chí sợ hãi phải thay đổi

sao?

Đêm đó, cô đối với anh tuy rằng thái độ có chút thầm oán, nhưng vẫn

là ngoan ngoãn lên giường ngủ, trên chiếc giường bông mềm mại ấm áp, vừa ngủ đã cảm giác trời sáng.

Trừ bỏ yêu cầu cưỡng chế cô ngủ ở trên giường, Đường Tắc An cũng đối với cô thủy chung không muốn cô không chịu mặc quần áo anh đã vì cô mà

chuẩn bị, cô luôn mặc nguyên bộ quần áo cũ nhỏ bụi bắm đầy nên giận dữ.

“Đổi đồ khác.” Anh lạnh lùng nói.

“Không cần.” Cô không đổi, là vì bộ quần áo này là nữ tu sĩ tự tay

may cho cô, tựa như là một tầng bảo hộ của cô vậy. Nhưng mà, trừ điều

đó ra, còn có một nguyên nhân khác là đối với cái loại khẩu khí mệnh

lệnh này của anh thì đây là một bản năng phản kháng.

Anh là người thu dưỡng cô, nhưng không nhắc tới bất kì việc gì cô cũng đều phải nghe anh.

“Em kh