Pair of Vintage Old School Fru
Chàng Trai Vườn Nho

Chàng Trai Vườn Nho

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325451

Bình chọn: 7.00/10/545 lượt.

ra ngoài hành lang uống, Taek Gi bước ra với đĩa cơm

cho lũ chó.

“Để tôi mang cho chúng nó.”

Ji Hyeon đột nhiên đứng phắt dậy, khiến Taek Gi không biết

có chuyện gì xảy ra.

“Tôi muốn làm quen với lũ chó.”

“Con hơi bé tên

là Jin Suk, còn con to là Jin Pal.”

“Chúng có tên nữa

à?”

“Có chứ.”

“Jin Suk, Jin

Pal, những cái tên thật thú vị. Nhưng trông chúng không giống chó ta, sao lại

gọi là Jin Suk và Jin Pal nhỉ?”

Ji Hyeon cầm đĩa

cơm và đi tới chuồng chó, vừa đi vừa gọi Jin Suk, JinPal. Lũ chó có lẽ đã đánh

hơi thấy mùi cơm, liền nhổm cả dậy, vừa vẫy đuôi vừa sủa.

“Ăn đi, Jin Suk, Jin Pal!”

Ji Hyeon vừa đặt đĩa cơm xuống, hai con chó lập tức châu đầu

vào ăn.

“Bố của chúng là giống chó Tràn Đảo, còn mẹ của chúng là

giống chó quê, chính là con chó của bà Jin Ju.”

Taek Gi đặt đồ lên máy cày và nói.

“Chó lai hả anh?”

“Ừm”

“Vậy nên chúng mày đâu phải hạng tầm thường, Jin Suk, Jin

Pal nhỉ!”

Ji Hyeon dịu giọng ngồi xuống cạnh lũ chó.

“Lúc nào không có ông thì tao tắm cho tụi mày nhé. Ông mà

thấy thì ông lại mắng, đến nước cho người tắm còn chẳng có, nữa là nước cho

chó.”

Nghe Ji Hyeon nói xong, Taek Gi phì cười.

“Có ngon không? Bọn mày ăn nhiều gớm nhỉ. Tao vào thay đồ

rồi lại ra nhé.”

Ji Hyeon đi vào phòng, vừa đi vừa lẩm bẩm ‘thèm ăn hamburger

quá đi mất”, song không hề biết rằng Taek Gi đã nghe thấy lời cô nói.

Ji Hyeon ra vườn ngồi gói nho để buổi trưa xe tải đưa lên

Seoul, đột nhiên cô không thấy Taek Gi đâu cả. Đoán rằng Taek Gi đang ở sâu

trong vườn nho nên Ji Hyeon vẫn cần mẫn cùng các bà cô ngồi gói ghém. Đến lúc

đếm số lượng. Taek Gi chẳng biết từ đâu hiện ra và bảo Ji Hyeon đi theo anh.

“Có việc gì vậy? Tôi đang phải kiểm kê số lượng.”

“Vào vườn hái thêm nho.”

“Bây giờ ạ? Chỗ này cũng nhiều rồi mà…”

Ji Hyeon thấy việc đóng gói nhẹ nhàng hơn việc hái nho, nên

cho rằng Taek Gi cố ý bắt cô làm việc nặng nhọc, thành thứ tự nhiên xị mặt đi

theo Taek Gi. Tuy nhiên, khi vào trong vườn, Taek Gi thình lình đưa cho Ji

Hyeon một món đồ.

“Cái gì vậy ạ?”

“Cô ăn đi, bữa sáng cô chẳng ăn được mấy.”

“Nhưng là món gì

vậy?”

Ji Hyeon mở túi

giấy ra xem thì thấy có hamburger và cốc coca.

“Hamberger? Anh

mua ở đâu vậy ạ?”

“Mua trên đường

vào thành phố. Cô bảo muốn ăn mà.”

Ji Hyeon nhìn

Taek Gi bằng ánh mắt vô cùng cảm kích nhưng Taek Gi vẫn có vẻ phớt lờ như mọi

khi, anh ta bắt đầu hái nho.

“Tôi ăn một mình

à?”

“Cô ăn đi!”

Ji Hyeon cầm

chiếc bánh hamburger, lột lớp giấy gói rồi cắn một miếng.

“Ôi ngon quá!”

Hồi ở Seoul thực

ra Ji Hyeon cũng không hay ăn loại fast food này, nhưng lâu rồi không ăn cho

nên cảm thấy rất ngon miệng. Coca có đá lạnh và hamburger, thực sự quá tốt

phước.

“Nếu tôi nói tôi

muốn ăn kem, anh sẽ mua cho tôi chứ?”

Câu hỏi của Ji

Hyeon khiến cho Taek Gi nhìn cô bật cười.

“Lần sau tôi phải

nói là muốn ăn pizza chứ nhỉ.”

“Muốn ăn gì thì

cô cứ nói, tôi mua cho.”

“Anh có muốn ăn

thử không?”

“Thôi.”

“Anh không thích

thứ này sao? Ngon mà. Anh ăn thử đi này.”

“Thôi được rồi

mà.”

“Thôi được rồi

nghĩa là được đúng không? Anh ăn thử đi. Có muốn ăn thêm nữa, tôi cũng không

cho đâu.”

Ji Hyeon đưa

chiếc hamburger cho Taek Gi, anh hết nhìn cái bánh lại quay sang nhìn Ji Hyeon,

cuối cùng mỉm cười và cắn một miếng.

“Ngon chứ?”

“Ngon lắm.”

“Thấy chưa, tôi

bảo là ngon mà. Anh uống coca đi này.”

Ji Hyeon đưa cốc coca, Taek Gi ngần ngại nhìn cái ống Ji

Hyeon vừa hút cách đó vài giây, sau đó đưa vào miệng hút rồi trả lại cho Ji

Hyeon.

“Tuyệt không?”

“Ừm.”

“Lần sau anh mua hamburger tôm cho tôi nhé.”

“Được rồi, tôi nhớ rồi.”

Ji Hyeon tươi cười cắn thêm một miếng bánh thì nghe có tiếng

gọi”Anh ơi”.

“Anh!”

Giọng nói nhẹ nhàng này đương nhiên là của Hong Y rồi.

Sao cô ả này lại đến đây?

“Hong Y à?”

“Dạ.”

Ji Hyeon cảm nhận được sự biến đổi cảm xúc của Taek Gi.

“Xin chào!”

Ji Hyeon mở lời chào trước, Hong Y cũng chào đáp lại. Cô gái

này vừa chào vừa nhìn chằm chằm vào chiếc bánh hamburger và cốc coca trên tay

Ji Hyeon.

“Anh à, chắc anh bận lắm nhỉ?”

“Cũng hơi bận chút thôi.”

“Nghỉ tay một chút cũng không được ạ?”

“Một chút thì không sao.”

Giọng cô ta ngọt ngào quá nhỉ.

Đúng lúc Ji Hyeon đang tị nạnh với giọng nói mượt mà của

Hong Y thì chuông điện thoại trong túi quần cô reo lên. Ji Hyeon đưa cốc coca

cho Taek Gi tỏ ý nhờ anh giữ hộ, rồi lấy điện thoại ra nghe.

“Alô?”

“Ji Hyeon à?”

“Vâng, ai thế ạ?”

“Anh, Tae Oh đây.”

“A, vâng, anh Tae Oh.”

Gương mặt Ji Hyeon bỗng sáng rực lên. Nghe Ji Hyeon gọi

người đàn ông ở đầu dây bên kia là anh Tae Oh. Taek Gi nhíu mày lại.

“Em đang ở đâu đấy?”

“Ở Kim Cheon anh ạ.”

“Ở đâu? Vườn nho

à?”

“Vâng ạ, có việc

gì vậy anh?”

“Mình nói chuyện

một chút nha.”

“Vâng.”

Hong Y và Taek Gi

bắt đầu dính chặt với nhau trò chuyện.

“Ngày mốt anh sẽ

xuống KyeongJu, vì có cảnh quay ở đấy. Nếu em rảnh, anh hy vọng chúng ta gặp

nhau một chút. Anh không dám chắc phải quay mất bao nhiêu lâu nhưng anh cũng

định về nhà ở Po Hang một chuyến.”

“Em lúc nào cũng

rảnh anh ạ. Nếu không em