Chẳng Phải Trộm Của Anh 1 Chiếc Cốc

Chẳng Phải Trộm Của Anh 1 Chiếc Cốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322863

Bình chọn: 7.00/10/286 lượt.

Bối Bối may mắn gặp được “Tập đoàn Thánh Thế” đem trụ sở chính ở Châu Á chuyển dời đến trung tâm thành phố S, thiên quân vạn mã quá cầu độc mộc (một lực lượng hùng mạnh duy nhất), rốt cục Bối Bối đã thực hiện được mong muốn tiến vào Thánh Ân tầng 28, trở thành nhân viên HR của “Tập đoàn Thánh Thế”. (HR = quản lý nhân sự)

Trải qua bốn năm dốc sức làm việc, từ

trợ lý đào tạo, thăng chức thành chuyên gia đào tạo, bây giờ đã được

làm giám đốc đào tạo hiện hành.

Bốn năm a, năm tháng làm cho người ta già đi, chuyện cũ nghĩ lại mà kinh a……

Bối Bối nhìn lại chính mình, cô mặc một bộ màu xám, mái tóc dài được cô dùng một cây trâm tóm gọn ở đằng sau,

đi một đôi giày cao gót 5 phân, trên tay mang theo một chiếc cặp tài

liệu.

Đây chính là hình tượng của một office lady, cho dù 419 tiên sinh có đứng ở trước mặt cô, chỉ sợ cũng nhận thức không được.

Hất hất tóc đang chuẩn bị nhấc chân tiến vào Thánh Ân, mắt chớp chớp một chút, nhất thời bị đứng hình bởi một hình ảnh.

Một chiếc Limousine màu đen xa hoa chậm rãi đi qua mặt Bối Bối, kia đầu xe lóe sáng logo hình hai chữ M lồng

vào nhau, kia mê người đường cong, kia màu đen sang trọng……

Oa…… Bối Bối trong lòng cảm thán, Maybach (Maybach, loại xe hơi cao cấp nhất)!

Trên thế giới, số lượng Maybach được

giới hạn sản xuất, ba chiếc xe thể thao Ferrari mới bằng một chiếc

Maybach, Bối Bối có bán mình vào Thánh Thế năm mươi năm cũng mua không

nổi một chiếc Maybach.

Xe đi chậm lại, đi qua ngay sát bên người Bối Bối, cửa kính màu đen phản xạ thân ảnh của cô, chậm rãi biến mất ở ngã rẽ.

Mặc dù bản thân vẫn đang còn những

khoản nợ lấy chính ngôi nhà đang ở ra thế chấp, cần thanh toán cho ngân hàng, nhưng mà Bối Bối vô cùng mê muội những thứ được gọi là sản phẩm

chỉ thuộc về chủ nghĩa tư bản.

Đây là lần đầu tiên ở thành phố S, cô nhìn thấy Maybach, còn được nhìn thấy nó chuyển động, chỉ cách cô đúng một tấm kính.

Bối Bối nhịn không được hai mắt hiện lên hình trái tim, hai gò má ửng hồng……

Tiền a!

Nhà giàu a!!

Nhiều tiền a!!!

“Bối Bối a, dì nói cho cháu nghe, buổi

sáng ngày hôm qua dì gặp phải một con hồ ly tinh!” Thứ Hai vẫn là ca

trực của dì Đinh, thần thần bí bí tiến đến trước mắt Bối Bối, ghé sát

lỗ tai nói.

Bối Bối sửng sốt một chút: “Cái gì hồ ly tinh?!”

Dì Đinh chỉ vào mông mình: “Chính là

váy ngắn đến đây, một đầu xù mì, móng tay sơn vàng, trang điểm rất đậm, còn đi một đôi giày cao gót cực cao, chính là hồ ly tinh! Nga a, kia

vừa nhìn đã biết không phải loại con gái đàng hoàng! Cô ta cũng có dáng người cao cao giống cháu, mặt hình trái xoan, còn có nước da cũng rất

trắng, rất giống cháu……”

Nước miếng của dì Đinh bay tứ tung,

nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Bối Bối nhăn lại, đại khái cảm thấy

như vậy có vẻ có chút quá đáng, liền mất bò mới lo làm chuồng: “Xem dì

nói kìa, hồ ly tinh kia như thế nào lại giống Bối Bối được, cháu chính

là một tiểu cô nương rất đứng đắn!”

Bối Bối đại 囧, dì Đinh, cháu chính người mà dì đang nói, con hồ ly tinh kia đó!

“Cháu…… Cháu đuổi thang máy.”

Bối Bối không có cách nào khác nói tiếp, nhìn đến có người hướng thang máy đi đến, bắt sớm một chút chạy trối chết.

Vì chứng minh chính mình thật sự đuổi

thang máy, ở trước mặt dì Đinh, Bối Bối cố gắng đi nhanh, chen vào cửa

thang máy chỉ còn một khe hở, nhanh chóng đi vào.

Vì chứng minh chính mình thật sự đuổi

thang máy, ở trước mặt dì Đinh, Bối Bối cố gắng đi nhanh, chen vào cửa

thang máy chỉ còn một khe hở, nhanh chóng đi vào.

Thang máy đã có một người đang đứng.

Bối Bối nhìn về phía người ta.

Toàn bộ bên trong thang máy là gương

kính, người nọ phải dựa vào một bên bảng điều khiển, một thân màu trắng

giản dị làm tôn lên dáng vẻ của anh ta, gương chiếu phản ra gương mặt

tuấn dật phi phàm của anh ta.

Bối Bối mắt phát sáng.

Nhìn qua hắn cao hơn cô một đầu người.

Soái ca, Bối Bối xem xét cẩn thận.

Nhìn qua trông hắn thật nhẹ nhàng khoan khoái, tóc mai phủ xuống.

Nam nhân tốt, Bối Bối lại thẩm định.

Nhìn qua trông khuôn mặt hắn thật lạnh lùng, khóe môi mím chặt.

Cool boy, Bối Bối đánh giá kỹ.

Con ngươi của hắn như một viên ngọc đen, phảng phất sương mù……

Yêu nghiệt a…… Bối Bối ra phán đoán cuối cùng!

Ách…… Người ta đang nhìn mình kìa, Bối Bối im lặng, đưa tay ấn vào tầng 28, thang máy chậm rãi khởi động.

Hai người cùng trầm mặc, Bối Bối cảm

giác có một ánh mắt trầm tĩnh đang nhìn cô từ đầu đến chân, sau đó lại

nhìn từ dưới chân chuyển lên trên đầu, cảm giác sau lưng đều nhanh bị

đốt nóng

Yêu nghiệt a, quả nhiên là yêu nghiệt a……

Người ở đằng sau đang nhìn cô chằm chằm, Bối Bối đổ mồ hôi.

Nhìn trên bảng điều khiển của thang máy, Yêu nghiệt hình như là đến tầng 33, Thánh Ân tầng 33 chính là khu vực

hội nghị của tập đoàn Thánh Thế, hôm nay có người mới đến báo cáo.

Nói đến người mới, sẽ nói đến chuyên

ngành của Bối Bối, cô phụ trách HR, phạm vi là huấn luyện nhân viên mới, văn hóa doanh nghiệp, quản lý hồ sơ của mọi người.

Thánh Thế tập đoàn gần đây nhất muốn

tham gia vào ngành công nghệ game, muốn phát triển một trò chơi rất lớn, để chu


Insane