XtGem Forum catalog
Chàng Mù Hóa Ra Em Yêu Anh

Chàng Mù Hóa Ra Em Yêu Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325350

Bình chọn: 9.5.00/10/535 lượt.

i Lí Lộ Lộ phun ra, sau khi nói xong, nhịn không được đầu đầy hắc tuyến.

Nàng ngàn tư vạn tưởng, cuối cùng dưới tình thế cấp bách lại chọn câu nói thảm nhất.

Quả nhiên, Tô Niệm Khâm dại ra một giây, sau đó oán hận nói: “ Ngươi ước gì ta kết hôn với người khác sao?”

Tang Vô Yên nghe ra được hắn đang nghiến răng nghiến lợi

Nàng vội vàng lắc đầu giải thích: “ Không có, không có, không có. Sao ta có thể hy vọng ngươi kết hôn với người khác được”

Câu này vừa ra tới, thời gi­an trầm mặc so với câu trước còn lâu hơn.

Ách– giống như nói sai cái gì, Tang Vô Yên gãi gãi tóc.

“ Nga.” Nam nhân ra vẻ hứng thú dạt dào.

Hay là không đúng, nàng khóc không ra nước mắt.

“ Ngươi ăn cơm chưa?”

“ Ăn.” Nàng thành thật nói sau nghĩ lại cảm thấy kỳ quái, hắn vô duyên vô cớ hỏi nàng ăn cơm chưa làm cái gì, chẳng lẽ là muốn mời nàng ăn cơm.

Vì thế, nàng nhanh chóng sửa miệng nói: “ Chưa ăn.”

“ Đến tột cùng là ăn, hay là chưa ăn?” Hắn nhíu mày.

Nàng cắn răng, rất không tình nguyện nói: “Ăn.” Mắt thấy lý trí thắng tình cảm, nàng lại bổ sung: “ Nhưng chưa ăn no.”

Lúc này, hắn lại trầm mặc.

Trình Nhân ngồi bên cạnh nghe lén, sau đó nói nhỏ bên tau Tang Vô Yên: “chắc hắn đang nghĩ vài năm không gặp, óc ngươi biến thành đậu hủ rồi. Đến tột cùng ăn hay chưa cũng không biết.”

Tang Vô Yên ôm điện thoại đuổi Trình Nhân đi.

“ đi ăn cái gì một chút, ta còn chưa ăn.” Hắn lơ đãng hỏi.

“ được.” Nàng nhanh chóng trả lời.

Tô Niệm Khâm buông điện thoại, lòng bàn tay cư nhiên đổ mồ hôi lạnh.

Hắn muốn gặp nàng, muốn nghe nàng nói chuyện, muốn kiểm tra mặt nàng, phi thường phi thường muốn.

Loại ý nghĩ này bắt đầu từ ngày hôm qua ôm nàng, đột nhiên kịch liệt nâng cao, như muốn xé rách tim hắn, cắn nuốt một ít lý trí cuối cùng.

Tang Vô Yên vạn vạn không nghĩ tới, Tô Niệm Khâm mời nàng ăn lẩu. Hắn trước kia chưa bao giờ ăn cay, mỗi lần nghe thấy hai chữ ăn lẩuu thì giống như bị đau đầu như vậy.

Trong thành B rất ít quán lẩu, không ngăn nắp lắm, nhưng vì mùi vị thực không sai, cho nên rất có tiếng. hai người đúng vào giờ cao điểm, quán vẫn như cũ kín người hết chỗ, phía trước vừa có người đi ra, có bàn trống.

Tang Vô Yên nhìn xung quanh, hắn chọn chỗ này cũng rất đúng, cho dù hai người có cãi nhau ầm ỹ, cũng không ai để ý.

Ngoài dự tính, hắn không hung với nàng, lúc gọi món, hắn chỉ nói “ Tùy tiện” thì không nói gì nữa.

Hắn cũng không ăn cái gì, ngay cả chiếc đũa cũng chưa động, giống như ngửi được mùi là no rồi.

Vốn là hắn đến ăn cơm, kết quả biến thành chỉ có nàng ăn, hắn ngồi ở bên cạnh “Xem”.

Nàng ngẩng đầu nhịn không được nói: “Ngươi có thể gọi xuyên bạch (không cay), ta gọi lẩu uyên ương (cay vừa).”

Vừa nói đến uyên ương, mới đột nhiên nhớ tới nãy giờ chưa miêu tả hoàn cảnh cho hắn nghe, mà mất vài phút mới nhớ ra.

Nhưng từ đầu tới đuôi, hắn vẫn ngồi như vậy.

Cuối cùng, Tang Vô Yên cũng không ăn, làm cho nồi lẩu sôi sùng sục. Cách tầng khói nàng nhìn mặt hắn.

Nàng nhịn không được nói: “ Ta hiểu được bình thường sau khi hai người chia tay rất khó thành bạn, nhưng ta không hy vọng quan hệ chúng ta lại cương như vậy. Lúc chia tay, ta rất xúc động, cho nên miệng không nói được câu hay, nói ra những lời tổn thương ngươi, nếu ngươi vẫn đều để ý, ta xin lỗi.”

Nàng rốt cục có thể thở phào nhẹ nhõm, nghẹn lâu như vậy tốt xấu cũng có thể nói ra.

Tô Niệm Khâm thản nhiên nói: “ Ta nhận.”

“ Ách?”

“ Ngươi vừa rồi xin lỗi, ta nhận.” Hắn thản nhiên nói.

Tang Vô Yên về nhà, giận đến nổi cái mũi cũng lệch sang một bên.

“ Sao vậy? lúc đi ra ngoài không phải tốt sao, trở về liền giận thành như vậy?” Trình Nhân hỏi.

“ Ta xin lỗi hắn, bất quá muốn phóng bậc thang cho hắn, vậy mà hắn không chịu xuống, còn trả lời ta ‘ngươi xin lỗi, ta nhận’. Ta…… Ta phi!”

“Ngươi đúng là trẻ con.” Trình Nhân khinh bỉ nàng.

“ Ta làm sao?”

“ Ngươi có bản lĩnh thì mắng hắn trước mặt đi.”

“……”

---4---

Buổi tối, Tiểu Tần ở khách sạn chờ lái xe đưa Tô Niệm Khâm về, phát hiện tâm tình hắn trở nên không tồi, cư nhiên nói với cô: “Giúp ta tìm một quán thanh tịnh, món ăn không tệ, ngày mai ta mời người ta ăn cơm chiều.” Lại bổ sung: “ Là ăn món trung.”

“ Nhưng tối mai có tiệc rượu.” Tiểu Tần nói.

“Vậy– ăn khuya cũng tốt lắm.” Hắn lầm bầm lầu bầu, “ Hoặc là sớm một chút ăn cơm chiều cũng tốt.”

Tiểu Tần vụng trộm xem xét xem xét Tô Niệm Khâm, có chút khác thường không khỏi hơi tò mò, chẳng lẽ ông chủ đang theo đuổi nữ nhân?

Ngày hôm sau, Ngô Vu gọi điện hẹn Tang Vô Yên ra ngoài.

Ngô Vu nói: “ Ta nghe được bạn nói có một tiệm Nhật Bản có bán sách thiếu nhi, ta nghĩ sẽ thích hợp với Tiểu Kiệt.”

Tang Vô Yên cũng không phải đứa bé mười tuổi không hiểu chuyện, nàng biết mục đích của Ngô Vu là cái gì. Nàng cười trả lời: “Tốt.”

“ Vậy khi nào ngươi tan học, ta tới đón.”

“ 5h30.”

“ Ta mua vé, có thể hay không đi xem phim với ta?” từ chỗ má Tang hắn biết được Tang Vô Yên có sở thích đó.

Ngô Vu là luật sư khôn khéo, chỉ cần một vấn đề mời ăn cơm chiều còn có thể rủ theo buổi tối đi chơi.

Trên xe, Tang Vô Yên nh