Cát Tường

Cát Tường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322490

Bình chọn: 9.00/10/249 lượt.


Bùi deThanh kinh 27hỉ nhìn equa nàng. 5 "Cát b1Tường!"

"Nhưng, 5nô tỳ muốn eenói rõ——" 4nàng hai 43gò má đỏ 55hồng, trịnh 70trọng nói. 8 "Nô f2tỳ đi theo 48người là 94vì không 0fnghĩ gả echo đại 3dthiếu gia, elà vì muốn 04gặp lại amuội muội 7của nô atỳ, không 6dphải là 7avì tư tình 3nhi nữ, cdcho nên chuyện eblần trước 98phát sinh 18tại bờ dhồ sen . 6 . . . Loại 27chuyện đó, fnô tỳ hi 7vọng người 9cam đoan a7sẽ không 43phát sinh 4lần nữa."

Hắn 58lập tức bdgiơ tay lên 92thề, ánh 09mắt chăm 3chú vô cùng. 6 "Ta Bùi 4Thanh hướng 12nàng thề, 31trừ phi 72Kim Cát Tường fcam tâm tình 8anguyện, 5anếu không cta quyết fesẽ không 60mạo phạm dnàng! Như 1dthế nào? 7Như vậy 4được chưa?"

Cát d0Tường rũ bmắt xuống, 4khuôn mặt e2đỏ hơn. 48 "Như 8fvậy. . . 85 . . . Đã ccthành."

Cứ 6cnhư vậy 8qua loa hạ 93quyết định, abmuốn cùng 7fhắn đi 70lưu lạc 8cthiên nhai, 0vì cái gì 0trong nội 4dtâm nàng f0không có 01một chút 3sợ hãi, 4ngược lại acó cảm 3bgiác thoải 9mái vì thoát b6khỏi lồng 92chim, tại desao vậy cchứ?

Ngay 3fđêm đó, dyên lặng 4không tiếng 65động, phía 5dchân trời fcó vài ánh e9sao lưa thưa, 2fCát Tường cmở cửa 3sổ, nhìn fbầu trời 32tối om, 8hít một 7bhơi thật 5sâu.

Đến 0giờ rồi. d . . . . .

Đóng 9cửa sổ blại, nàng 2vội vã mang 53theo bọc 0quần áo 8lặng lẽ cđi tới 50cửa sau Bùi 4phủ, dọc 5đường c9đi, lòng 1của nàng 8cuồng loạn, 96chỉ sợ e2sẽ gặp eaphải ai đó.

Tối c5đen không 89tiếng động, ebnàng lặng blẽ mở cửa c5sau ra, nhìn 33hai bên một 9cái, không 4có ai, nàng c0xoay người 7dđóng cửa 5lại, nhanh 58chóng đi atới cầu 9Tiêu Tương 30cách đó ckhông xa.

Cầu 1Tiêu Tương flà cây cầu bđẹp nhất 1dthành Khai 0cDương, hai debờ sông e7phần lớn 75là tửu lâu d7quán trà 6ftao nhã, còn dccó Mị Hương 1Lâu nổi eddanh xa gần.

Lúc 9này đêm 6dđã khuya, 7trên đường 2có chút lạnh clẽo vắng cvẻ, nhưng 4cầu Tiêu 65Tương vào 6ban đêm thoạt 72nhìn có sự bfvắng lặng 52mà đẹp 9đẽ, nàng 1bcũng chỉ fcó ban ngày 5cùng Đại 7thiếu gia c1ra ngoài là 77tới nơi 2này mấy 0lần, không 7cnghĩ tới 4ban đêm nhìn 82cây cầu 88kia lại đẹp banhư vậy.

Hạt f0mưa lạnh 3bphiêu dật b8rơi trên cvai áo nàng, 5fnhưng nàng 0akhông có f6cảm giác a1quá lớn, d9trong nháy 4mắt có được b8tự do vui e8sướng, rời eđi Bùi phủ, 7btừ nay về e2sau, nàng 42không còn 5ebị chế 56ngự bởi 5cbất luận 8kẻ nào.

Nàng 31không nghĩ 3tới mình 7sẽ có ngày b9này, từ 9dmười tuổi 69năm ấy, 4fbước vào 9Bùi phủ, 1nàng đã echuẩn bị 7phải ở a6nơi đó đến 24cuối đời 88rồi, không 7bnghĩ tới, 2vận mạng 2của nàng 71sẽ có thay eđổi lớn 8như thế. c . . . .

Bước 28chân nàng 54chầm chậm, bchậm rãi 60đi tới 5eđầu cầu 2bên kia, nhìn cdthấy lá 4vàng đầu fdthu rối rít 2theo mưa mà 0rơi xuống, btrong mắt 67chớp lên 5ctia ánh sáng, 2vui sướng etrong lòng 9tăng thêm.

Đẹp! 4dĐẹp quá! 7Chỉ cầu 4Tiêu Tương canày cũng bđã đẹp 1như vậy 66rồi, thế 31giới bên 66ngoài sẽ cnhư thế d8nào đây?

Từ e2nhỏ đến 68lớn đều 2bở trong 6thôn, nàng 4cũng chỉ 4biết Khai aDương Thành, 52vì vậy nàng 57vô cùng tò bmò, tương 50lai nàng sẽ 9tới nơi ebcó cuộc 4sống như 7thế nào?

Thanh 54thiếu gia 07khoe muốn cmột tiễn 3dtrang lớn 0hơn tiễn 31trang Bùi b5gia, nhưng 1chắn muốn bđi nơi nào 7mở tiễn dtrang, hắn 5có bản lĩnh 4gì có thể 3mở tiễn atrang đây?

Trong 3dđầu suy b8nghĩ lung 09tung, chạy btới đầu 6cầu, váy 37của nàng 8cũng bị bmưa làm ướt 8dđẫm.

Nàng 3theo bản dnăng quay 0đầu nhìn f3lại, ngôi bnhà cao nhất 17lớn nhất ftrong thành e0chính là aBùi trạch, 12nhà ngói 5màu đỏ f7liên tục e6không dứt, btượng trưng 50cho phú quý 0cùng quyền 4thế.

Thanh 9thiếu gia, 0sau này hắn 18thật sự 60sẽ nhiều f4tài phú hơn 5Bùi gia sao?

Ừ! fCó thể, 1fnàng tin tưởng dchắn nhất 2eđịnh có b9thể, nàng 4tin tưởng 46hắn!

Bùi 4cThanh đã 47đợi ở 3bên kia cầu 85rồi, trên 9người hắn 00khoác một 7áo da hổ fdài, đội 2mũ lông chồn, etrang phục 24của một 6công tử 4du lãng, đứng abên cạnh c4là con ngựa 8bmà hắn yêu acquý.

Con bngựa xinh 20đẹp mà 72kỳ lạ kia 7có một cái 2bờm dài 5trắng muốt f1mà phong nhuận, fctên của anó là Liệt 47Nhi, Bùi Thanh 4luôn cùng c1nó như hình dvới bóng.

“Cát fbTường!” 5Nhìn thấy c5nàng, trái 06tim Bùi Thanh ađang lơ blửng cuối ffcùng cũng 1rơi xuống.

Hắn fbrất sợ anàng đổi 2ý không 8bđến, như ffvậy hắn b7rời đi sẽ amang theo tiếc enuối vô 95cùng, có bdnàng đồng 09hành, trong 5lòng hắn 7crất ổn 00định, cũng 54tin chắc bhết thảy 1bđều sẽ 5không như 9vậy.

“Chúng 8ta đi nhanh c8đi!” Hắn 0clấy bọc 5quần áo e3trên tay nàng, 9đeo trên 69lưng.

Tiếp, fhắn bất 95ngờ ôm lấy anàng, bế 3lên cao, để 51cho nàng ngồi 3trên yên 1ngựa, bản 3thân chợt 8tung người, 0nhảy lên blưng ngựa.

Cát 68Tường cảm 1giác được 7một hồi 7bchoáng váng, 0thiếu chút 7nữa hù chết.

Đây f0là lần đầu 07tiên trong 7ađời nàng 7cưỡi ngựa, 8ngựa này 4thế nào b1lại cao và 7lớn như 7bvậy, hắn c6vừa thế e9nào leo lên? 73Sao không ethấy hắn 7có động 0tĩnh gì, 43đã vững 4vàng ngồi 87ở phía 2bsau nàng rồi?

“Thanh 5thiếu gia, 0dường như 4nô tỳ cảm 7cgiác mình 2bsắp té xuống.” cNàng cảm f7thấy thật 5là sợ, thật 2cchoáng váng, c1nhắm mắt 1blại mở 60mắt ra, vẫn 6như cũ cảm 4th


Polaroid