
ra, một đường theo cánh tay dài nhỏ của cô thong thả thăm dò đến bờ vai trơn
bóng, bên ngoài mềm mại, eo nhỏ nhắn, lại tới gương mặt xinh đẹp của cô, nâng
cô lên áp về phía mình, cảm thụ sự nhiệt tình của anh.
Cô rên rỉ ra tiếng. Ở dưới thân anh có chút khẽ run rẩy, tay gắt gao vòng qua
bả vai anh.
Anh cũng ngâm nga thành tiếng theo cô, nhưng không thể không dừng lại,
bởi vì tiếp tục đi xuống nữa, anh liền sẽ mất đi lực tự khống chế, gây ra đại
họa.
"Bình tĩnh lại chưa?" Anh ngẩng đầu lên, khàn khàn hỏi.
Hạ Tâm Trữ thong thả mở to mắt nhìn thấy anh. Tâm còn đang kinh hoàng, thân thể
cũng còn đang nóng lên rung động.
Vừa rồi là cảm giác gì, cô có điểm hiểu rõ, lại không phải thực sự hiểu. Chỉ
biết là anh hôn cô, khiến cảm xúc nóng nảy ưu phiền nguyên bản của cô trong
nháy mắt toàn bộ bốc hơi không thấy, trở thành một loại cảm giác chờ mong, ôn
nhu, nóng như lửa lại khát vọng.
"Lại một lần nữa được không?" Cô không tự chủ được yêu cầu.
"Cái gì lại một lần nữa?" Anh trợn to hai mắt, thanh âm khàn khàn
hỏi.
"Hôn tôi."
"Em xác định sao?" Anh nhìn chằm chằm cô, khàn giọng hỏi.
"Anh không muốn?" Cô có chút khẩn trương lại có chút lo lắng.
"Anh nguyện ý."
"Vậy..." Anh còn đang đợi cái gì?
"Anh sợ lại một lần nữa chính mình sẽ dừng lại không được." Anh nhìn
cô chăm chú nói.
Cô trừng mắt nhìn, không hiểu lời này của anh có ý tứ gì.
Anh không khỏi phát ra thâm trầm than nhẹ, dùng thứ đang cứng rắn của mình nhẹ
nhàng đụng cô một chút. @.@
Trong khoảnh khắc cô trợn to hai mắt, khẩn trương đến động cũng không dám động,
ngừng cả hô hấp lại.
"Biết không?" Anh khàn khàn nói: "Anh hoàn toàn không có tự tin
sau khi hôn em một lần nữa, còn có thể dừng lại không xâm phạm đến em. Em muốn
mạo hiểm sao? Tâm Trữ?"
Cô lẳng lặng nhìn anh, không biết chính mình có nghĩ muốn mạo hiểm hay không.
Nhưng có một điều cô biết rõ, đó chính là cho dù anh không có biện pháp dừng
lại, cô cũng sẽ không trách anh. Cô muốn cảm thụ nụ hôn của anh. Cô muốn hôn
anh.
Nâng đầu lên, cô chủ động hôn anh một chút. Phản ứng của anh cơ hồ là lập tức,
lập tức cúi đầu tham lam đói khát mà mút hôn lấy cô, dùng đầu lưỡi cùng cô nô
đùa, hôn đến khi cô nhịn không được run rẩy rên rỉ ra tiếng.
Quần áo trên người từng món từng món bị anh cởi bỏ, nụ hôn của anh lại theo
từng tấc da thịt hiển lộ, vừa ẩm ướt vừa nóng cháy khắc ở trên cổ, trên vai cô.
Thẳng đến khi anh hôn lên trước ngực cô, ngậm đến nụ hoa mới thôi.
Cô không tự chủ được rên rỉ ra tiếng, móng tay hơi hơi ấn vào bả vai của anh.
Tay anh đi xuống, trong nháy mắt mở hai chân cô ra, để chính mình đi vào địa
phương mình muốn nhất. Cô mềm mại mà ướt át, khiến cho dục vọng của anh trong
nháy mắt càng thêm nóng bỏng khẩn cấp.
Anh đưa ngón tay tiến vào dò xét cơ thể cô, muốn thử xem cô có phải đã chuẩn bị
tốt để tiếp nhận anh hay không, lại ngoài ý muốn phát hiện trở ngại. Đây đúng
là lần đầu tiên của cô.
Dục vọng cấp bách trong phút chốc bị kiềm chế lại, anh buộc chặt, kiên nhẫn
trước dùng ngón tay để yêu cô, khiến cô hưng phấn cong lên thân thể, phát ra
trận trận rên rỉ dồn dập, động thân hùa theo động tác của anh. Lúc này mới một
tiếng trống làm tinh thần hăng hái hơn chạy vọt vào trong cơ thể cô.
Anh không muốn làm đau cô, nhưng cô vẫn là nhanh nhắm mắt lại, đau đến kêu ra
tiếng nhỏ.
"Thực xin lỗi. Rất đau sao?" Anh nhẹ giọng hỏi, trong giọng nói lộ vẻ
không tha cùng quan tâm.
Cô mở mắt nhìn anh, khóe mắt có giọt lệ rơi xuống dưới: "Không đau."
Anh không biết nên nói cái gì, chỉ có thể cúi đầu yêu thương hôn cô. Cô gái nhỏ
này thực thích giả trang kiên cường
Thân thể buộc chặt theo nụ hôn của anh chậm chạp khơi lên trong cơ thể của cô.
Anh cố gắng át chế kích tình của mình, thật cẩn thận di động trong thân thể cô,
nhưng cô lại chủ động choàng tay lên vai anh, hai chân ôm lấy thắt lưng anh, để
chính mình càng thêm sát vào anh. Rốt cuộc anh át chế không được khát vọng của
mình, một lần so với một lần dùng sức, cuồng dã để mình thẳng tiến trong cơ thể
cô.
Cô không thể trấn áp chính mình theo mỗi một lần anh dùng sức va chạm mà rên rỉ
ra tiếng. Thanh âm như thống khổ lại ngẫu nhiên sung sướng. Cô gắt gao ôm lấy
anh, dùng đùi cuốn lấy, muốn kéo anh gần hơn một chút. Nhưng anh đã ở trong cơ
thể cô, cô còn có biện pháp gì kéo anh gần hơn nữa?
Không đủ, là không đủ.
Thân thể cô rướn lên hùa theo động tác của anh, nhưng cảm giác buộc chặt càng
lúc càng khó nhịn, lại làm cho cô có điểm khó có thể chịu được nữa. Cô sắp
không được rồi.
"Không cần..." Cô khó nhịn than nhẹ, muốn chạy trốn ra xa. Anh lại
càng thêm dùng sức va chạm thật nhanh trong cơ thể cô, khiến cô sợ hãi kêu lên
tiếng. Bản thân không rõ là thống khổ hay vui sướng bị cao trào thổi quét đi,
mà anh cũng không lâu sau, cả người cứng đờ thoát vào trong cô.
Bọn họ mỏi mệt thở dốc, lại cảm thấy mỹ mãn.
Anh ôm cô xoay người lại, kéo cô vào trong ngực, một lần lại một lần hôn hai má
của cô, tóc của cô, cô đã buồn ngủ đến bất tỉnh.
"Ngủ đi." Anh nhẹ giọng nói.
Đêm đã khuya, người y