
ễn viên không bằng.
“ Anh cũng phải tra hỏi thật kỹ 1 phen mới được.” Lê Trung Hằng hưng
phấn nắm chặt nắm tay phát ra tiếng rắc rắc, dù sao anh cũng là trưởng
đội hình cảnh mà!
“ Tụi con cũng muốn đi xem sao!” 4 đứa tiểu quỷ to giọng nói.
“ Tốt lắm, tốt lắm…” Vũ Phong xoay người chuẩn bị chạy, “ Mọi người đi đi, con bận rồi!”
“ Không được chạy!” 10 đôi tay thò ra, tay lớn có, tay nhỏ có bắt Vũ
Phong tội nghiệp trở về, mọi người cùng ra khỏi nhà, cơ hồ như muốn “
khiêng” cô đi đến quán ăn.
Quán ăn “Bích Hải” nằm ở đầu đường, là 1 quán ăn có không khí thân
mật được trang hoành rất đẹp, đồ ăn Tây bên trong thì ngon miệng đẹp mắt nên nhà họ Lê rất thích nơi này, thành ra đã trở thành bạn tốt của ông
chủ Cố.
Lần này đi coi mắt ở quán của 1 người quen, chắc chắn rằng chẳng bao
lâu sau từ đầu đường đến cuối xóm sẽ biết tin tức này và cũng râm ran
suốt một năm, làm cô mỗi lần ra khỏi cửa đều nhận được vô số ánh mắt
quan tâm trìu mến.
Vũ Phong nghĩ đến thảm cảnh tương lai, thế nào cũng không bước vào quán ăn giống như địa ngục đó.
“ Wa, mẹ thấy phấn chấn quá!” Khang Danh Lị cười tươi đến không thể khép miệng lại.
“ Mẹ, mẹ nghe con nói.” Vũ Phong kiên cường nghĩ đến 1 kế hoãn binh, “ Nói không chừng đối phương chỉ đi có 1 người, chúng ta thì đông như vậy sợ sẽ dọa anh ta sợ, hay là cứ để con 1 mình đi gặp anh ta cũng được.”
“ Vậy à?” Khang Danh Lị vắt óc suy nghĩ 1 hồi, bà thật cũng không muốn dọa con rể sợ.
“ Làm ơn, để con vào trước nói chuyện với anh ta 1 chút được không? Nếu không anh ta bị nhà mình dọa mất.”
Thật ra Vũ Phong thực sự hy vọng rằng trước nhất có thể nói rõ với
đối phương mình không hề có hứng thú,sau đó bọn họ có thể giúp nhau 1
chút, cùng kết hợp ứng phó cho xong tình huống ngày hôm nay, để tránh
gặp rắc rối sau này dù thế nào đi nữa cũng không nên liên lạc với nhau
nữa.
“ Cũng được,vậy con đi nói rõ cho anh ta trước.” Lê Vệ Nhiên đồng ý đầu tiên.
Như vậy, sau khi nhận được sự đồng ý của 10 người Lê gia Vũ Phong mới thở phào, từ từ mở cánh cửa lớn của “ Quán ăn Bích Hải”, chú ý đến âm
nhạc Tây phương mà chủ quán thích lại nghênh đón, thật vẫn êm tai động
lòng người như xưa.
Nhưng… trong quán ăn hơn 100m2 này chỉ có 1 bàn ăn mà thôi, đã vậy
giống như là xếp tất cả bàn cùng 1 chỗ, tổng cộng có hơn hai mươi mấy
chỗ ngồi.
Bọn họ đều ăn mặc rất lịch sự, cùng cười nói với nhau, xem ra giống như là 1 gia đình.
Chẳng lẽ… chẳng lẽ vị Lam tiên sinh kia đem toàn bộ người nhà đến sao?
Vũ Phong hít vào 1 hơi, nhân lúc không có ai chú ý đến cô liền đóng
cửa lại, xoay người đối diện với người nhà vừa quan tâm vừa hiếu kỳ.
“ Sao vậy? Người vẫn chưa đến à?” Khang Danh Lị nhìn nét mặt con gái mình không hài lòng.
“ Người thì đến rồi…” Vũ Phong có chút gấp gáp nói.
“ Thế dáng vẻ anh ta như thế nào?” 2 chị dâu cùng hỏi.
“ Em không biết, bởi vì em không thấy anh ta…”
“ Em đây là có ý gì?” 2 anh không hiều hỏi.
“ Bọn họ hình như cả gia tộc đều đến rồi, cho nên… cho nên em không biết ai mới là anh ta…”
“ Á?” Bố mẹ cùng lớn tiếng kêu lên, “ Thật à?”
Vũ Phong yếu ớt gật đầu, thật không biết nên có cảm tưởng về tình huống này như thế nào?
“ Thật là có thành ý!”
“ Đúng vậy! Chắc chắn là muốn cưới con gái Vũ Phong của chúng ta rồi!”
“ Ây da! Họ thật thận trọng như vậy, chúng ta cũng không thể qua loa được.”
Phản ứng của mọi người đều vừa mừng vừa lo, ngay lúc này vì muốn
nghiêm chỉnh cẩn thận nên mỗi người đều chuẩn bị sẵn tinh thần, từng
người từng người đều mang nụ cười trên mặt mà bước vào quán ăn.
Nhưng Vũ phong thì đi sau cùng, bởi vì cô bị kéo đi vô.
“ Ngại quá để mọi người đợi lâu như vậy! Thật là có lỗi.”
“ Đâu có, đâu có, chúng tôi cũng vừa mới đến, đúng rồi,chúng tôi đã bao chỗ này rồi, như vậy cũng dễ nói chuyện hơn.”
“ Xin chào ông bà Lam, rất vui được quen biết 2 người.”
“ Là phúc của chúng tôi mới đúng! Có thể cùng mọi người kết nên duyên này!”
Là lần đầu gặp nhưng Lam gia, Lê gia 2 nhà càng ngày càng thân thiết, nói chuyện thật sôi nổi, vừa nhìn thấy đã thích đối phương, nếu không
kết được mối thân tình này thì không được.
Ông bà, bố mẹ, cậu dì, bác trai bác gái,anh hai, anh ba, 2 em gái nhà họ Lam đều tới đủ cả, còn có thêm anh chị em họ, mấy đứa nhóc cũng tới 7 đứa, thêm nhân vật chính đang ngồi chính giữa, tổng cộng cũng 24 người, tất cả đều tề tựu đông đủ.
Vũ Phong nấp sau lưng mẹ, nhìn thấy mà mắt hoa cả lên, đầu thì ong ong, căn bản không biết ai mới là đối tượng xem mắt của cô.
“ Mọi người ngồi trước đi! Để 2 người trẻ làm quen nhau 1 chút.” Trưởng bối nhà họ lam Lam Dự Thư nói.
“ Đúng vậy! Tôi vẫn chưa kịp nhìn rõ Lê tiểu thư nữa!” Phu nhân nhà họ Lam Lý ngọc Hoàn cũng nói.
Như vậy mọi người đều ngồi chỗ của mình, giới thiệu nhau 1 lượt,
nhưng vẫn không biết là ai có quan hệ với ai, chỉ có thể nhìn rõ bề
ngoài của mỗi người mà thôi.
Cuối cùng cũng đến 2 nhân vật chính rồi.
“ Cảnh Chuyên, đây là Vũ Phong nhà bác.” Khang Danh Lị đã thân mật mà gọi tên của Lam Cảnh Chuyên rồi.
“ Xin chào, rất vui được làm quen với cô.” Lam Cảnh Chuyên nân