Teya Salat
Cải Tà Khó Quy Chính

Cải Tà Khó Quy Chính

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322164

Bình chọn: 9.00/10/216 lượt.

đem nhiệt

thiết của hắn hấp thụ càng thêm chặt, tuyết đồn của nàng cũng theo đó mà chuyển động.

Bàn tay Phượng Húc Nhật che ở trên lưng trắng của nàng, từ dưới nhìn lên bộ dáng bãi động động lòng người của nàng.

Tuyết phong mềm mại trước ngực nàng đung đưa như sóng nước, làm hắn không nhịn được lấy hổ khẩu bao lại nó.

Hắn hưởng thụ nàng bãi động, hai tay bưng lấy nàng tuyết đồn hưởng thụ, đồng thời khống chế tốc độ bãi động của nàng.

Yêu Hỉ phát ra tiếng ngâm khó nhịn, hai tay chống đỡ trên cánh tay

hắn, tóc dài trên không trung tạo thành đường vòng cung xinh đẹp.

Nàng có thể cảm nhận được thủy dịch trong hoa kính một lần lại một

lần chảy ra, nơi hai người quấn quít đã sớm ướt nính không chịu nổi.

Mỗi một lần bãi động, dũng đạo co rút lại thật chặt hấp thụ lấy to

lớn của hắn, cho đến khoái ý tựa như một đầu mãnh thú nhào tới, trước

mắt của nàng bắt đầu xuất hiện một hồi mờ.

Phượng Húc Nhật rõ ràng cảm nhận được tốc độ của nàng chậm lại,

nhiệt thiết to lớn cũng cảm nhận được hấp thụ trong hoa huyệt, một lần

lại một lần kịch liệt run rẩy cùng co rút lại.

Đến khi nàng vô lực chuyển động, hai tay chống đỡ trên ngực hắn, toàn thân không ngừng run rẩy.

Yêu Hỉ lắc đầu, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ.”Không được. . . . . . Ta không được. . . . . .”

Phượng Húc Nhật con mắt nhíu lại, hai tay chế trụ hông của nàng.”Vật nhỏ, làm sao ngươi có thể ra trước ta đây?”

Nói xong, hắn bắt tuyết đồn của nàng, hẹp mông cũng trước sau lay động, nhiệt Thiết sống lại lần nữa ở dũng đạo của nàng ra vào.

“Không. . . . . . Không muốn. . . . . .”

Cao triều vẫn chưa hoàn toàn rút đi, hắn lại mang cho nàng thêm một lớp khoái ý khác. Cảm giác tê dại ở trong cơ thể nàng trọng điệp, nàng chỉ cảm thấy

toàn thân mau bị hắn chi giải, giống như cá bố ngẫu loại bị hắn thao

chuẩn bị.

Từng tiếng rên rỉ từ trong miệng nhỏ nhắn của Yêu Hỉ phát ra, hai

chân bởi vì tê dại mà kẹp chặt hông của hắn, nếu không phải hai tay

chống trên ngực hắn, thì nàng đã sớm vô lực chống đỡ những luồng sóng

khoái cảm này.

Phượng Húc Nhật mới không dễ dàng như vậy bỏ qua cho nàng, kế tiếp

lại chuyển động mãnh liệt hơn, mặc dù nàng khóc la hét cầu xin tha thứ,

hắn vẫn không bỏ qua, tiếp tục phát tiết khát vọng của mình với nàng.

Hắn đoạt lấy lần thứ hai so với lần thứ nhất còn bá đạo hơn, giày

xéo hoa kính nhu nộn của nàng, cho đến khi hoa huyệt của nàng không thể

lại tiếp nhận nhiều hơn khoái ý, xuất hiện đợt co rút thứ hai.

Yêu Hỉ phát ra tiếng kêu lớn, toàn thân run rẩy lợi hại hơn lần

trước, hai chân kẹp chặt hơn nữa, thủy dịch giữa hai chân không cầm được trong phút chốc tất cả đều xông ra.

Phượng Húc Nhật ngồi dậy, ôm lấy nàng đã mất đi ý thức, như cũ phóng túng xỏ xuyên qua thân thể của nàng. (anh bá đạo quá >.<)

Lý trí mất đi khống chế khiến hắn như một dã thú, không để ý nàng có hay không đã không chịu nổi ham muốn đang bộc phát của hắn, nhiệt

thiết to lớn như cũ ở trong cơ thể nàng di chuyển.

Dũng đạo co rúc lại, bao trọn lấy trường thiết đầy gân xanh, cho đến một khắc cuối cùng, hắn thấp giọng rống một tiếng, eo tràn đầy lực đạo

hung hăng đi lên một cái, ở bên trong hoa huyệt bắn ra nồng đặc bạch

dịch, toàn bộ rót vào trong thân thể kiều tiểu của nàng. . . . . .

************

Diễn biến thành tình huống như thế, nàng có lấy chồng hay không?

Mấy ngày nay, Yêu Hỉ vẫn bị cái vấn đề này phiền não .

Nàng rốt cuộc muốn hy sinh bạc bảo, hay là chính mình gánh lấy nghiệt do mình tạo đây?

Cuối cùng, nàng quyết định chớ đem Bạc Bảo chịu hậu quả cho nàng.

Nếu là nàng phạm lỗi, nàng nhất định dũng cảm gánh chịu, mà không phải đem Bạc Bảo tình như tỷ muội đẩy vào chịu thay.

Vì vậy, sáng sớm ngày đón dâu, Yêu Hỉ liền đến trước gian phòng Bạc

Bảo, muốn cùng Bạc Bảo đem chuyện nói rõ ràng, lại tìm không thấy nàng.

Sau, tất cả mọi người sợ thành một đoàn, vội vàng tìm kiếm tung tích của Bạc Bảo.

Khi Phượng Húc Nhật đến đón dâu, đầu của nàng vẫn một mảnh hỗn loạn, liền không giải thích được bị đưa vào trong chiếc kiệu hoa.

Bởi vì ——

“Ngươi muốn cam tâm tình nguyện lên kiệu, hay là muốn ta phá hủy tục hương lâu ép ngươi lên kiệu, ngươi chọn một trong hai đi.”

Phượng Húc Nhật đáng chết, nói những lời này thì môi mỏng còn mang

theo mỉm cười, thanh âm vững vàng lại khiến cho người khác không cách

nào phản kháng.

Người cần gả lại không thấy bóng dáng, mọi người trong Tục Hương lâu không biết phải như thế nào cho phải, nếu chú rể đã chính miệng điểm

danh, Yêu Hỉ liền bị tỷ muội đẩy ra cửa thế thân.

Cho nên, Yêu Hỉ cứ như vậy mà lên kiệu hoa, bị buộc cùng Phượng Húc Nhật bái đường thành thân, thành Thiếu phu nhân Phượng phủ.

Lúc này Yêu Hỉ ngồi bên trong tân phòng, trong lòng vừa tức lại lo lắng.

Tất cả mọi người đều không có chút dũng cảm gì cả, trơ mắt đẩy nàng ra ngoài “Chịu chết” !

Nàng vừa lo lắng an nguy của Bạc Bảo, vừa lại lo lắng mình thay thế

tân nương mà gả đi, đến lúc đó nàng muốn cùng Bạc Bảo giải thích thế

nào đây?

Không nghĩ tới nàng vòng lớn một vòng như vậy, cuối cùng vẫn là như mong muốn Phượng Húc Nhậ