
Hạ Tử Vi tay dùng sức nhéo cánh tay Tô
Tiểu Mễ một cái, ý bảo cô mau nhìn đẹp trai. Tô Tiểu Mễ cúi đầu, tim lại hốt hoảng nhảy dồn dập.
“Nhất định là ảo giác, nhất định là ảo
giác. . . .” Cô không ngừng tự nói với mình ở trong lòng, sau đó lấy
dũng khí nhìn lại vị trí Tổng giám, phải biết cô chính là ngồi sát vị
trí Tổng giám.
Một giây, hai giây, ba giây. . . .
“Trời ạ! Thật sự là hắn. . . . Thế nào
lại là hắn? Về sau phải làm sao? Mất mặt a. . . Thật vất vả tìm người xa lạ lớn mật một lần, kết quả người xa lạ này cũng thành cấp trên của ta, hai người xa lạ cho là không bao giờ sẽ gặp nhau lại gặp trong tình
huống thế này, tại sao có thể có người xui xẻo như ta đây. "Tay Tô Tiểu
Mễ không tự giác gõ bàn phím, còn phát ra thanh âm cạch cạch.
Phòng họp an tĩnh bởi vì cử động của Tô Tiểu Mễ mà trở nên càng thêm an tĩnh.
Hạ Tử Vi cảm thấy cảm giác Tô Tiểu Mễ dị
thường, hung hăng dùng sức nhéo cô lần nữa, Tô Tiểu Mễ đau đến thiếu
chút nữa thất thanh kêu lên.
Gưng mặt Lâm Khải bình tĩnh đứng ở vị trí Tổng giám, ngay cả ánh mắt chống lại Tô Tiểu Mễ cũng không có bất kỳ
kinh ngạc, tỉnh táo đối diện một nhóm người bọn họ đơn giản giới thiệu
mình.
“Hôm nay chẳng qua là để cho mọi người
biết qua về ta, về sau còn hi vọng mọi người có thể phối hợp công việc
của ta, khác, ta tạm thời cần một trợ lý hiểu rõ công việc liên qua.”
Lời của Lâm Khải vừa rơi xuống, Ngải Niệm Như lập tức tinh thần phấn chấn, cô còn chưa có mở miệng, lại bị lời
của Lâm Khải kích thích thật sâu.
“Liền ngươi đi!” Lâm Khải nhìn cũng không nhìn Ngải Niệm Như một cái, mà là chỉ vào Tô Tiểu Mễ hai mắt vẫn nhìn
chằm chằm vào màn ảnh máy vi tính.
Tô Tiểu Mễ bị điểm đến tên đột nhiên thức tỉnh, còn chưa kịp tới cô nói chuyện, Lâm Khải nói ra một câu: "Tan họp!"
Hắn tựa như mây trôi vội vã, đã tới lại
cảm giác chưa từng trải qua, người người trong phòng họp tản đi, chỉ còn lại có Tô Tiểu Mễ, Ngải Niệm Như và Hạ Tử Vi. Hạ Tử Vi đắc ý nhìn về phía Ngải Niệm
Như, lại hướng về phía Tô Tiểu Mễ nói: “Tiểu Mễ, đây thật là tốt a,
không chừng Tổng giám này còn là một người độc thân, lâu ngày sinh tình, ngươi có thể được lời.”
“Hừ, được lời? Bằng cô, có thể kiếm được
tiền thưởng vượt mức hiệu quả cũng rất không tệ?” Cô khinh thường quan
sát từ đầu tới đuôi Tô Tiểu Mễ một phen, nữ nhân này sao bằng cô, cô
Ngải Niệm Như muốn thân hình có thân hình, muốn xinh đẹp có xinh đẹp.
“Ăn không được bồ đào liền nói bồ đào là
chua, bây giờ, người kiếm không được tiền thưởng vượt mức hiệu quả
"Thương không nổi”, những người tự cho là đẹp đến khiến người chết càng
thêm "Thương không nổi”, một bộ dạng tất cả nam nhân chỉ thích cô, chỉ
tiếc đã có người không mua.” Hạ Tử Vi âm thầm trào phúng qua.
“Hạ Tử Vi, ngươi đừng có mà đắc ý, đừng
cho là ta không biết trong lòng ngươi nghĩ như thế nào.” Ngải Niệm Như
vừa thu dọn đồ đạc vừa đứng lên.
“Ta đương nhiên đắc ý a, bởi vì bạn tốt của chúng ta được cơ hội tốt này.”
“Hừ! Cơ hội tốt cái gì a? Chẳng qua là
một nam nhân đã kết hôn, chẳng lẽ Tô Tiểu Mễ muốn làm tiểu tam, cẩn thận ngày nào đó bị lão bà Tổng giám đánh chết.” Cô cắn răng trả lời lại.
“Ngải Niệm Như, ngươi người này sao nói ác độc như vậy.” Hạ Tử Vi giận đến mặt xanh biếc.
“Ta ác độc chỗ nào, ta lại không nguyền
rủa người nào, có bản lãnh chớ làm bé, an phận làm bổn phận, chim sẻ
chính là chim sẻ, đừng nghĩ đến Phượng Hoàng.” Nói vừa xong, cô uốn éo
cái mông đi ra phòng họp.
“Cô ta, nếu như không phải là ở công ty,
ta thật muốn xông lên nhéo hai lỗ tai cô!” Hạ Tử Vi bị Ngải Niệm Như làm giận đến trong lòng cực kỳ khó chịu.
“Chú ý, ưu nhã, ưu nhã. . . . . .” Tô Tiểu Mễ bình tĩnh nói.
“Ai, ta nói Tiểu Mễ, ta đây hả giận cho
ngươi, sao ngươi buồn bực không lên tiếng a?” Hạ Tử Vi đem mũi nhọn chỉ
hướng Tô Tiểu Mễ.
“Tức cái gì a, Ngải Niệm Như không có
được đồ luôn luôn nói như chó đi tiểu không bằng, cái gì tiểu tam cái gì chánh thất, TMD mấy thứ kia kia, hắn có kết hôn hay không liên quan gì
tới ta, hắn có kết hôn hay không cũng không phải là Ngải Niệm Như định
đoạt.”
“Có cốt khí, ta thích. Tiểu Mễ, ta ủng hộ ngươi!”
“Ủng hộ ta cái gì?”
“Hai chúng ta đánh cuộc đi, nếu như Lâm
Khải không có kết hôn, ngươi đi theo đuổi hắn, nếu như ngươi không giải
quyết được, ta mời ngươi đến đảo Maldives chơi, bao hết bảy ngày, an ủi
lòng bị thương của ngươi, nếu như ngươi làm xong, thì ngược lại ngươi
mời ta, như thế nào? Ta rất mong đợi sau tuồng hay!”
Hạ Tử Vi ở một bên khích cô, đối mặt đại
suất ca Lâm Khải, cô mặc dù cũng có tâm bắt lại, có tình một đêm cũng
tốt, nhưng Hạ Tử Vi cô tuyệt đối là nữ nhân tốt, nam nhân của chị em
tuyệt đối sẽ không đụng, ưu tú có "Năng lực” hơn cũng không đụng.
“Không đánh cuộc!” Tô Tiểu Mễ ném xuống ba chữ liền ôm đồ rời đi phòng họp, lưu lại Hạ Tử Vi trợn mắt hốc mồm tại nguyên chỗ.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Tô Tiểu Mễ trở lại vị trí của mình, cũng đang do dự có muốn từ chức hay không?
Tiếp tục ở