Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Boss Yêu Nghiệt, Chớ Mập Mờ

Boss Yêu Nghiệt, Chớ Mập Mờ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326071

Bình chọn: 9.00/10/607 lượt.

như

phật, hoàn toàn thỏa mãn tất cả tư dục của hắn.

Trần Siêu nghe được câu này, nhìn lại Tô Tiểu Mễ đã say một cái, nở nụ cười xấu xa.

“Jason, đỡ Tô chủ quản lên xe!”

“Lâm tổng, miếng đất ở thành Tây kia không chỉ có Dung Khoa quốc tế

các anh muốn, xem ra thành ý của công ty anh không đủ mãnh liệt nha. Nếu là như vậy, tôi cũng không cần thiết để cho công ty các anh.” Trần Siêu cứng ngắc trả lời.

Lâm Khải liếc nhìn Tô Tiểu Mễ đang nằm bên cạnh, lại nhìn Trần Siêu

đang ngồi trước mặt hắn, Trần Siêu nói thế là muốn cho hắn thức thời, để Tô Tiểu Mễ ở lại Lâm Khải ngẩng đầu lên, cho Jason một cái ánh mắt.

Trần Siêu nhìn tài xế Lâm Khải đỡ Tô Tiểu Mễ rời đi, hắn hận đến

nghiến răng nghiến lợi tính toán trong đầu: “Con người này thật không

thức thời, miếng đất này Dung Khoa các người đừng mơ tưởng lấy được.”

“Đợi lát nữa sẽ có người mang ngài đi lên nghỉ ngơi, tôi xin cáo từ trước.” Lâm Khải miễn cưỡng cho hắn một khuôn mặt tươi cười.

“Tiểu tử, tuổi còn trẻ an vị đến chức vị thủ lĩnh vận chuyển buôn bán ở Dung KHoa cũng không dễ dàng, cẩn thận ngày nào đó ngã quá mau.” Trần Siêu nho nhỏ hừ một tiếng.

Rất nhanh, có người dẫn Trần Siêu đến bên trong ‘phòng cho tổng

thống’ ở khách sạn, mà nơi đó đã chuẩn bị thứ Trần Siêu đang cần.

Lâm Khải cầm khăn ướt lên dùng sức xoa xoa tay, sau đó hung hăng ném qua một bên.

Lâm Khải trở lại xe, ngồi ở bên cạnh Tô Tiểu Mễ, tài xế không có hỏi gì chỉ để ý chuyên tâmlái xe.

Chỗ ngồi phía sau.

Tô Tiểu Mễ nhìn bộ dạng Lâm Khải có chút mệt mỏi, trong lòng tự nhiên dâng lên một hồi đau lòng.

“Lâm tổng, tôi không phải là rước lấy phiền phức cho anh chứ?” Cô nhỏ giọng hỏi.

“Tại sao lại hỏi vậy?”

“Tôi cảm thấy vị Trần tiên sinh đó giống như rất tức giận, nếu như

ông ta mất hứng vậy Dung Khoa chúng ta muốn lấy mảnh đất đó có phải rất

khó hay không? Như vậy có phải khiến cho anh không thể giao phó với đổng sự?” Tô Tiểu Mễ lo lắng hỏi.

Mặc dù cô lo lắng, nhưng trong lòng cô cũng ấm áp, bởi vì cấp trên

của cô cũng không có bởi vì lợi ích công ty mà bán cô. Vì điểm này, cô

liền thêm điểm cho hình tượng của Lâm Khải.

“Những chuyện này không cần cô quan tâm, đây là lần đầu tiên tôi bảo

cô ra ngoài xã giao với tôi, nhưng tôi cũng bảo đảm, đây sẽ là lần cuối

cùng dẫn cô theo cùng!” Ánh mắt Lâm Khải rất nghiêm túc, thâm thúy như

một đầm nước suối.

Tô Tiểu Mễ có một ảo giác bị ánh mắt của hắn dìm chết.Cô há miệng, muốn nói cái gì đó, rồi lại không biết nên nói gì.

Lâm Khải rất thấp, rất nhẹ nói, “Mượn bả vai cô một chút!”

Nói xong, đầu của hắn liền ngã xuống trên vai của cô, nhắm mắt lại, giống như mệt chết đi.

*********

Bên trong quầy rượu, ánh đèn tối tăm chiếu vào từng người tới nơi này tìm kiếm kích tình.

Hạ Tử Vi nâng ly uống, cô cần rượu cồn để tê dại đầu óc.

“Hi, tiểu thư, uống rượu như vậy dễ dàng hại sức khoẻ à nha?” Một

người đàn ông ngồi ở bên cạnh cô, mang theo nhạo báng lại như an ủi.

“Vậy anh nói thử, uống rượu gì không hại sức khoẻ?” Hạ Tử Vi nhìn

người trước mắt, trong đầu chuyển rất nhiều rất nhiều bóng dáng đàn ông.

“Rượu, là phải từ từ uống, uống ít, say ít là được rồi, say mèm rồi…, rất nhiều chuyện cũng sẽ làm không được.” Tay của hắn nhẹ nhàng ôm hông của cô.

Hạ Tử Vi dựa sát vào nghe, cô biết đây là một người đàn ông rất biết

tán tỉnh, khóe miệng cô khẽ giơ lên, lộ ra một mỉm cười đẹp mắt về phía

hắn Người kia nhìn cô cười, nhẹ nhàng hôn lên trán của cô: “Trăm mị cả đời, tươi cười thản nhiên!”

“Miệng thật ngọt, nói lời thật dễ nghe! Trước khi ở cùng tôi, đã nói

lời dễ nghe với bao nhiêu người phụ nữ?” Hạ Tử Vi đưa ra hai ngón tay,

hỏi: “Hai người?”

Ngược lại, cô lắc đầu một cái, đưa ra ba ngón tay, “Cũng có thể là ba a!”

“Không, em sai lầm rồi, phải là một người!” Người đàn ông đưa ra một ngón tay ở trước mặt cô

“A, còn là một tiểu ngây thơ?” Cô cười hắc hắc, trong lòng lại vô cùng xem thường.

“Đúng, đúng… Anh là tiểu ngây thơ. Anh đếm một người chính là em, em là người thứ nhất!” Hắn ném một ánh mắt chứa điện cho cô.

Không biết tại sao, vừa nghe lời đặc biệt giả dối như vậy…, vào thời khắc này khi

ến trong lòng Hạ Tử Vi hết sức khó chịu. Đổi lại trước kia, dù biết rõ

là nói dối cô cũng sẽ cùng đối phương chơi một hồi nếu như cô cảm thấy

có thể phát triển với người đàn ông này.

Người kia tràn đầy tự tin, to gan nắm chặt eo thon của cô, nói nhỏ ở

bên tai cô: “Chúng ta có thể tìm chỗ nào lãng mạn một chút cùng uống

rượu?”

“Cái gì gọi là lãng mạn? Cái gì gọi là cùng uống rượu? Chị đây đã

không phải là đứa trẻ ba tuổi rồi, anh tưởng tôi không biết gì à?” Hạ Tử Vi trả lại ánh mắt khinh thường, phối hợp uống rượu.

“Cái gì đây? Dáng vẻ nhìn rất lãng mạn, lại nói ra những lời không có thưởng thức như vậy.” Người bên cạnh đột nhiên nhẹ buông tay, mạnh mẽ

nói.

“Không ai ngăn ngươi tìm phụ nữ lãng mạn biết thưởng thức a, cút!”

Đây là một Hạ Tử Vi ưu nhã thích lãng mạn sao? Cô thừa nhận hôm nay cô

quả thật nhìn ai đều không thoải mái.

“Phụ nữ kiểu gì a, giọng điệu thế này thì đừng ra ngoài chơi, đã ra

ngoài chơi còn gi