
Dạo này, như thế nào chuyện cổ tỉnh nào nàng cũng đụng phải vậy, không những là nữ chính mà là nữ phụ! ! ! !
“Thiên Thiên, nếu như em nghĩ đổi ý, anh không sẽ tức giận .” Vân Từ đột nhiên ở sau mở miệng.
Trời xanh mây trắng, thanh âm của sóng biển hương vị gió biển trong nháy mắt làm cho Thiên Thiên thanh tỉnh.
Thiên Thiên cởi xuống giày cao gót chân không ở trên bờ cát đi một vòng, dừng bước lại:
“Vân Từ, em… Không biết anh nói thật hay giả, bởi vì…” Thiên Thiên có điểm loạn:
“Chúng ta thật không phải là quen thuộc, hơn nữa…. ” cắn cắn môi:
“Năm đó người viết thư cho anh không phải là em, là bạn cùng phòng em đùa giỡn, làm cho anh hiểu lầm thật sự thật xin lỗi…. thật sự.”
Nói xong những lời này, Thiên Thiên đều kinh ngạc chính mình khi nào thì trở nên bình tĩnh như thế.
“Em không tin anh?”
Thiên Thiên lắc đầu lắc tay: “Không phải vậy, chỉ là chúng ta thật sự không quá quen thuộc, mặc dù bởi vì Tiêu Hàn là nguyên nhân để cho
chúng ta có phương thức liên lạc với nhau, biết rõ đối phương như vậy
nhưng là em liên tục cũng chưa từng thấy qua anh, thật sự không biết nên như thế nào đáp lại… Thực xin lỗi em nghe điện thoại.”
Thiên Thiên trở lại xe vị trí mở cửa xe cầm điện thoại, trên màn hình 4 chữ BOSS là như vậy nhìn thấy mà giật mình.
Thiên Thiên đã lấy lại tâm trí đã hoàn toàn không giống sự rói loạn
không biết thế nào như vừa rồi đã tỉnh táo trầm ổn, trong đôi mắt to
chính là khẩn trương, khẩn trương cái gì….phỏng đoán Thiên Thiên chính
mình cũng không biết.
Điện thoại bên kia trầm mặc vài giây, Thiên Thiên thiếu chút nữa liền cho rằng là Lăng Phong không cẩn thận đụng phải bàn phím gọi lầm rồi,
thử dò xét tính mở miệng:
“Tổng tài? A lô, tổng tài?”
“Em đang ở đâu.” Không phải là vấn đề…. nhưng nhất định phải trả lời giọng nói từ xưa không thay đổi.
Thiên Thiên nhìn một cái Vân Từ đứng ở đàng xa nhìn xem nàng, chột dạ cũng không biết trong lòng vì cái gì, yếu ớt mở miệng:
“Ở… bờ biển.”
“Cùng ai.”
“Cùng…. Không có, một mình em.” Nói xong nhịn không được tự hỏi tại sao mình phải nói dối.
“Phải không?”
Thiên Thiên tim đập thoáng cái rối loạn.
Tổng tài bình thường sẽ không hỏi nàng vấn đề gì, nhiều lắm là nói
vài cái đơn giản nếu như đã có “Hỏi” như vậy nhất định là đang hoài nghi a…
“Tại chỗ đó, anh qua đó.”
“Hả? Tổng tài, ngài…” Ống nghe truyền đến âm thanh cúp máy.
Thiên Thiên sợ hãi…sau đó vì chính mình tự cảm thấy không giải thích được.Nàng rốt cuộc sao lại bối rối cái gì?
Chẳng qua là cùng Vân Từ đi ra tâm sự, hơn nữa coi như còn là quen
biết cũ, mặc dù hắn đột nhiên thổ lộ dọa nàng nhảy dựng, bất quá quá
trình nói tới coi như là cùng bạn cũ gặp nhau …sợ cái ì mà sợ!
Nghĩ thông suốt Thiên Thiên cũng tất nhiên không thể sợ .
“Là Lăng tổng sao?” Vân Từ đã đi tới đây, đứng ở bên cnahj Thiên Thiên.
“Ừ.”
Không đúng! Tổng tài làm sao sẽ biết rõ vị trí của nàng? ? ! !
“Thiên Thiên, lên xe chờ đi.” Vân Từ nói dắt tay Thiên Thiên: “Tay lạnh như vậy, có phải hay không chỗ này giá quá lớn?”
Thiên Thiên cuống quít rút đi tay:
“Không… Không lạnh, cám ơn Vân tổng quan tâm.”
“Có lẽ anh nên sớm nói cho em biết điều này, thoáng cái toàn bộ nói ra, hù dọa em phải không.”
“Ách..có lẽ.” Ngay cả có điểm quá phim ảnh…
Thiên Thiên còn không có suy nghĩ cẩn thận thì tiếng còi quen thuộc
vang lên, ngay sau đó là tiếng thắng xe, sau đó nghe thấy một tiếng xe
cửa đóng lại, nàng đều vì BOSS thỉnh thoảng đập mạnh xe mình mà cảm thấy đau.
Lăng Phong mặc âu phục cùng Vân Từ không sai biệt lắm chẳng qua là
bất đồng màu sắc, khác biệt lớn nhất là rõ ràng không phải y phục mặc ở
trên thân hai người, mà là rõ ràng khí chất hoàn toàn bất đồng.
Thiên Thiên quan sát nét mặt BOSS.
Lăng Phong hướng Vân Từ gật đầu nhẹ xem như chào hỏi, ngay cả bình
thường Thiên Thiên đều thấy nụ cười dối trá cũng không có mang theo, hơn nữa nàng phát hiện ánh mắt tổng tài nhìn Vân Từ hôm nay tựa hồ có một
chút địch ý, hai người gặp mặt càng giống là đang giằng co.
Thiên Thiên đang suy tư BOSS đại nhân hôm nay đây là thế nào, ngẩng
đầu phát hiện đại BOSS đang cúi đầu nhìn chằm chằm nàng, không mang theo vẻ mặt nói câu: “Lên xe.” Mà là người chạy tới cửa xe bên cạnh mở cửa.
“Nha.” Thiên Thiên quay đầu lại nhìn nhìn Vân Từ, muốn nói cái gì,
còn chưa kịp mở miệng cũng đã bị BOSS đại nhân không hề thương hương
tiếc ngọc cứng rắn lôi lên xe.
Đại khái là Thiên Thiên cảm giác mình thật sự đã làm gì thực xin lỗi
trời đất thì phải, đang khi bị Lăng Phong trực tiếp nhét vào xe thời
điểm đó một chút giãy dụa cũng không có, ngoan ngoãn ngồi.
Xe tăng tốc nhanh chóng biến mất. Không có ai chú ý tới người đứng ở
xe bên kia trên mặt hắn làm cho người ta đoán không ra thần sắc.
“Thắt dây an toàn.” BOSS không mang theo vẻ mặt, xe lái thật nhanh.
Ngẩn người …
“Thắt dây an toàn.” Lăng Phong nói lại, giọng nói đã có vẻ bực mình ở bên trong.
Tiếp tục ngẩn người…
Đột nhiên phanh xe, Thiên Thiên đang trong trạng thái suy tư không hề đề phòng, đầu thoáng cái cúi trên xe.
“- – a…” Thiên Thiên xoa trán, hoàn hảo không s