Bộ Bộ Kinh Tâm

Bộ Bộ Kinh Tâm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328395

Bình chọn: 10.00/10/839 lượt.

đây!

Nói đoạn, ông đi thẳng vào phòng ấm bên trong, Dận Nhưng lập cập đứng lên đi theo.

Lý Đức Toàn đưa tay ra dấu, bảo Nhược Hi khép cửa lại, rồi đến bên nàng thì thào:

- Lát nữa nghĩ cách khuyên Vạn tuế gia ăn chút gì nhé.

Nói đoạn, hắn cũng luồn vào phòng trong.

Nhược Hi lặng lẽ đứng ngoài cửa, nhìn long ỷ Khang Hy vừa ngồi mà ngẫm nghĩ, có đáng không? Chắc là đáng rồi, năm xưa chẳng phải nàng cũng từng hùng hục làm việc để được lên trưởng phòng đấy ư? Đủ mọi loại sát hạch chức vụ, quan hệ với người trên người dưới, tiêu tốn không biết bao nhiêu tâm huyết. Tuy có chỗ khác biệt, nhưng chẳng phải cũng đều bất chấp tất cả vì lợi ích sao? Chỉ hiềm thứ lợi ích trước mắt này đây quá to lớn, vì vậy cũng phải trả một giá đắt tương ứng mới có hi vọng. Nàng không nên trách cứ bọn họ. Mấy ai thực sự thoát được vòng danh lợi? Nói đi cũng phải nói lại, dẫu thoát được, những ngày tháng nhàn tản tiếp theo sẽ dùng làm gì đây? Chẳng lẽ đi làm hòa thượng hay ẩn sĩ? Nếu ai cũng làm hòa thượng, làm ẩn sĩ, không ai làm kẻ phàm tục vướng víu nợ trần, thế thì ai nuôi bọn hòa thượng ẩn sĩ kia đây?

Nhược Hi nghĩ vẩn nghĩ vơ, ý nghĩ bay mỗi lúc một xa. Thình lình bắt được tiếng Dận Nhưng nức nở, nàng lắng tai nghe kỹ, nhưng tiếng nói chuyện bên trong rì rà rì rầm không rõ, nên nàng không lưu tâm đến nữa, đằng nào thì cuối cùng Khang Hy cũng lại mềm lòng thôi, vấn đề chỉ là sớm hay muộn.

Một lúc lâu sau, thái tử mới bước ra, Nhược Hi vội kéo cửa, cúi mình tiễn y về. Bên ngoài có người khác đợi dẫn y trở lại nhà giam.

Nhược Hi vội dặn Ngọc Đàn đang chực ở ngoài mau đi chuẩn bị trà nóng và bánh trái, rồi còn cẩn thận dặn là phải dùng đĩa tách màu gì hoa gì.

Sau đó, nàng bưng trà bánh nhẹ nhàng đi vào phòng. Thấy Khang Hy đang đứng bên cửa sổ, nàng đặt các thứ xuống chiếc bàn nhỏ ở đầu giường sưởi, ngó Lý Đức Toàn, hắn khẽ gật đầu với nàng. Nhược Hi bèn rón rén lại gần Khang Hy, dịu dàng thưa:

- Hoàng thượng! Bánh cuốn hôm nay đặc biệt dùng thứ nhụy sen phơi khô nghiền nhỏ mà Hoàng thượng từng khen dạo hè đi ngắm sen, nên phảng phất vị thơm rất nhã. Hoàng thượng thử xem.

Khang Hy không nói năng gì, đi lại gần bàn. Lý Đức Toàn cắt ngay một miếng bé ăn thử, rồi dùng đũa bạc gắp phần bánh còn lại đặt vào đĩa nhỏ trước mặt Khang Hy.

Khang Hy im lặng ăn một miếng, đoạn nhấc chén trà chiêu một ngụm, hỏi:

- Lá trà này thêm gì đây? Sao ngòn ngọt lại lẫn cả vị đắng?

Nhược Hi cúi mình chưa kịp đáp, Lý Đức Toàn đã nói thay:

- Hôm qua Nhược Hi hỏi nô tài, có thể dùng nước ngân hạnh để pha trà không? Nô tài hỏi lý do, Nhược Hi bảo gần đây Hoàng thượng bị ho, mà lại cho là bệnh vặt nên không màng bận tâm. Nhược Hi vì thế rất lo lắng, lại nói “thuốc nhiều hại người”, chi bằng lấy lá ngân hạnh đun nước, vừa đơn giản vừa công hiệu. Nô tài có hỏi Vương thái y, hắn đáp dùng được, vì thế nô tài đồng ý.

Khang Hy ngó Nhược Hi, khẽ gật đầu, rồi lẳng lặng ăn tiếp.



Sau buổi Khang Hy triệu kiến riêng Dận Nhưng, tình hình không hề thay đổi, Dận Nhưng vẫn bị cấm cố, văn võ trong triều đều nhớn nhác, không sao dò đoán được tâm tư hoàng thượng. Cuộc tranh giành giữa các phe phái càng thêm dữ dội, kẻ gắng sức bảo vệ thái tử, kẻ vạch vòi những hành vi xấu của y. Nhốn nha nhốn nháo, đỏ mặt tía tai, hết người này cãi dứt lại người kia xông vào.

Các a ca thì mỗi người phản ứng một kiểu. Từ biên tái về, Thập tam ít vào cung hẳn đi, Nhược Hi hầu như không gặp gã. Tứ a ca dứt khoát cáo bệnh nằm nhà, đóng cửa không ra. Bát a ca cũng không hề đặt chân đến Càn Thanh cung. Cửu a ca và Thập tứ a ca thi thoảng mới xuất hiện, nhưng đến đi đều vội vàng, lại toàn chạm mặt ở chỗ tai vách mạch dừng nên khó có cơ nói chuyện với nhau.

Khang Hy dửng dưng quan sát tất cả, không hé một lời. Có lúc nghỉ ngơi, ông thậm chí còn đàm đạo về trà với Nhược Hi, nào là nước ở đâu thì tốt, trà nào có cái tên thi vị, thơ từ ngâm vịnh về trà của ai là sát thực hơn hết. Trông thái độ ông thư thả như vậy, Nhược Hi và Lý Đức Toàn hầu hạ cũng ung dung hơn, tựa hồ chưa hề xảy ra biến cố gì.

Nhược Hi lặng lẽ theo dõi diễn biến mà khâm phục Khang Hy vô hạn. Lòng ông nung nấu bao nhiêu chuyện, nhưng chẳng ai nhìn mặt ông mà dò đoán được chút gì. Ngược lại, ông cứ lẳng lặng thâu tóm nhất cử nhất động của những người xung quanh.

oOo

Ngày tháng chênh chao như thế đến tận ba mươi Tết. Cựu thái tử Dận Nhưng vẫn bị giam cầm, Đại a ca Dận Nghị cũng bị cấm cố, trong triều ai nấy đều nhấp nhổm vì chiếc ghế thái tử chưa có chủ. Tiệc tất niên dù vẫn háo hức đèn kết hoa giăng, song không giấu nổi những đợt sóng cồn bên dưới. Đúng giao thừa thì Nhược Hi đến lượt trực đêm trong điện, Ngọc Đàn chủ động đề nghị đổi ca, nhưng Nhược Hi vốn không muốn nhìn cảnh tươi tỉnh giả tạo kia, bèn từ chối, bảo cô cứ vui vẻ đi chơi. Vậy là nàng thức trông đèn nến và lò hương trong điện Càn Thanh, một mình một bóng đón năm Khang Hy thứ bốn mươi tám.

oOo

Sáng mùng Một Tết, trời còn tờ mờ, Nhược Hi đã ngồi lặng lẽ bên bàn. Nàng đang đăm đăm dõi ra ngoài song thì Ngọc Đàn đi ngang cửa sổ. Thấy nàng thất thần, c


Polly po-cket