
cầu thủy tinh” vừa
rồi…!! Tôi đã rút được nhiều vấn đề , ví dụ như là ngày bị mất quả cầu
thì xuất hiện Châu và quan trọng hơn là ngày hôm trước tôi đã từng thấy
Châu thập thò trước phòng Thiên Vũ . Và lại càng khó tin hơn khi con bé
ấy lại dễ dàng quay lưng với Thoại My như vậy …
Vũ đăm chiêu nhìn Bảo :
-Vậy tức ý của cậu là…
Chưa để Vũ nói hết câu , Bảo đã đáp :
-Đúng thế… Ngọc Châu là người đã làm tất cả ..!! Trưa nay tôi đã đi đối chiếu…tất cả đúng như suy nghĩ của tôi…!!
Hoàng bất ngờ vội vàng hỏi :
-Động cơ của Châu là gì ?
Vũ bật cười :
-Không ngờ cậu lại đần đến thế đấy Minh Hoàng . Còn gì khác ngoài lí do về Nhất Bảo ??
Bảo gãi đầu :
-Cậu có vẻ hiểu chuyện rồi đấy Thiên Vũ… Ác liệt hơn là tôi đã mắng con
bé rất nhiều .. Và sau đó.. con bé lại xả thân để cứu tôi khỏi bị xe
đụng nữa… Cũng may là bình an vô sự…
Vũ thở dài . “ Thì ra không phải là do Thoại My… thời gian qua mình đã
nghi ngờ con nhỏ một cách tội nghiệp..!! Con nhỏ không dối trá .. con
nhỏ trong sạch…!!”
Rồi Bảo nói tiếp – Bảo luôn là người tìm cách phá tan bầu không khí im ắng .
-Mấy ngày qua thật tội nghiệp cho Thoại My… bị hiểu lầm và bị fan của
chúng ta công kích dữ dội như thế không hiểu cô ta thế nào…!!
-Uh…!! Nhắc đến tôi lại muốn ăn Mi-xi-xup.. !!- Vũ thật thà .
Hoàng mỉm cười chua xót , không hiểu vì lí do gì mà nụ cười đó lại hiện diện trên khuôn mặt Hoàng vào lúc này..!?
-Tôi cũng vậy !! – Bảo đáp lời , ánh mắt xa xăm.
Mỗi người một suy nghĩ . Lại im lặng , cũng chẳng có gì là lạ . Cả 3 bọn hắn vẫn thường xuyên nhìn nhau và yên ắng như thế mà.
__________________________
Châu thở dài , tim nhói lên từng cơn . Khẽ khàng nhìn ra cửa sổ , Châu ngẫm nghĩ lại những việc mình đã làm .
“ My à… bây giờ tớ hối hận quá… Có lẽ khi biết tin tớ rắp tâm hại cậu
thì bộ 3 sẽ ghét tớ lắm… Nhưng , tớ cũng cam My à… ! Việc bây giờ tớ
muốn nhất đó là cậu tha thứ cho tớ… Để tớ và cậu lại như những ngày xưa , thật vui vẻ…!! Nhưng có lẽ là khó cho cậu rồi , tớ hiểu việc đó là
không thể mà… làm sao mà có thể tha thứ cho một đứa bạn ,à ko .. bây giờ cậu đâu có còn coi tớ là bạn nữa đâu , phải ko My ..??”
Châu đang buồn , buồn nhiều lắm !! Niềm ăn năn hối hận đang dâng tràn trong con bé. Cảm giác này thật khó chịu làm sao…!!
______________________
Quay lại Biệt thự hoàng tử .
-Tôi có ý kiến này , không biết có nên nói ko… - Vũ đánh liều nói.
-Cậu nói đi.. từ bao giờ cậu có điệu bộ bày đặt hỏi thế…?? – Bảo uống một ngụm trà rồi lên tiếng.
- Tôi nghĩ là cần minh oan cho Thoại My… ko nên để con nhỏ bị kì thị như thế ..!!
-Tất nhiên rồi..!! – Minh Hoàng đáp một cách hiển nhiên.
Vũ thở phào nhẹ nhõm “ Cũng may là đồng ý”
-Còn tôi lại đang nghĩ … - Bảo nói nửa chừng rồi ấp úng ko nói.
-nghĩ gì cơ..??
-Có nên để Thoại My về lại Biệt thự của chúng ta không ?? Vì dù gì thì
sự ra đi của con nhỏ là vì hiểu lầm mà.. cộng thêm con nhỏ cũng đã phải
chịu nhiều thiệt thòi trong mấy ngày qua nữa… - Bảo nói bằng giọng vô
cùng triết lí.
-Nên…!! – Vũ và Hoàng đồng thanh , sau đó 2 ánh mắt vô tình chạm nhau
trong 3 giây rồi lại quay đi . Chính xác là cả hai đang sợ ánh mắt của
nhau ?
-Nhưng… minh oan thì còn dễ , còn kêu cô nhỏ trở lại thì hơi……
Vũ liền tiếp lời :
-Hơi mất thể diện …
-Uh… Nhưng thôi , lần này coi như chúng ta chuộc lỗi với Thoại My… ok chứ…?? Hạ mình , chỉ 1 lần này thôi… - Bảo nói .
-Thế cũng được..! – Hoàng đáp . Xem ra nãy giờ hắn chưa phản bác ý kiến
nào có lợi cho nó cả mà ko phải chỉ riêng hắn , mà cả Vũ và Bảo đều vậy.
-Rồi ! Quyết định thế nhé…!!
__________________________________________
-Sáng nay Thoại My không đến trường à…?? – Vũ như hét lên trong điện thoại.
Bảo lắc đầu :
-Không !! Tôi tới lớp của con nhỏ rồi.. không có..!! Nghe mấy pé trong lớp bảo là hôm nay My nghỉ học… ko rõ lí do….!!!
-Vậy giờ sao…??? – Vũ hỏi dồn , hắn đang rất nóng lòng .
-Nghe nói là nhỏ My sống ở gần trường , vì có nhiều người đã từng thấy
con nhỏ bước ra từ quán ăn Pinky mà lâu lâu 3 bọn mình vẫn hay đi đấy…!
Rồi thấy nhỏ bước vào trong 1 nhà trọ đối diện quán đó luôn…
-Hành động ngay chứ ?! - Vũ sốt sắng.
-Ok..!! Sáng nay trốn nhé….!!! Cậu phone cho Hoàng đi.. tôi sẽ lo khoảng nghỉ học..!!
-Ok..!!
Vũ cười tươi rói khẽ nắm chặt tay “ Yeah!”
___________________________
Nhanh chóng , bộ 3 hot-warm-cold boy đã cùng nhau bước đến gần nơi nó ở.
-Giờ sao đây ?? – Bảo hỏi .
-Chẳng lẽ giờ xông vào trong nhà trọ đó luôn hả…?? – Vũ nhăn trán , đôi mắt liên láo xung quanh.
-A ! Có cách…. – Bảo chợt reo lên rồi kéo cả bọn vào quán Pinky.
-Em..!! Lại anh nhờ…!! – Cả ba ngồi vào bạn rồi vẫy cô bé phục vụ.
-Dạ…em..em chào 3 anh…. Em hâm mộ 3 anh lắm ý ạ !! – Con bé run rẩy cúi chào.
-Cảm ơn em.. bọn anh có chuyện cần hỏi… Em có thể cho bọn anh biết là
cái cô gái mới dọn đến cái nhà trọ phía trước đó , có hay đến quán này
ăn ko em ??
Sau một hồi dò hỏi đừ điếc… Cả bọn cũng thu nhặt được nhiều thông tin
quý báu : Nó thường xuyên tới ăn ở đây vào buổi chiều và vào buổi tối !
Chính vì vậy bọn hắn cũng c