
t kia nữa.
Gần đây cô có thêm một thú vui là mua quần áo cho Cố Thừa Đông. Mỗi lần thấy anh mặc quần áo do chính cô mua, thì trong lòng có một cỗ hưng phấn, giống như mọi sự ưu tú, sự hào quang của anh đều có cô đóng góp. Trước đây cô chưa từng có những suy nghĩ ấu trĩ này, nhưng hiện tại thì có, hơn nữa sẵn lòng trải nghiệm.
Cô đi vào gian hàng bày những trang phục nam cao cấp, chậm rãi quan sát, tưởng tượng khi Cố Thừa Đông mặc vào những bộ quần áo này sẽ toát lên phong thái gì.
Nhân viên lập tức tiến tới giới thiệu tỉ mỉ với cô, hễ cô để mắt đến bộ trang phục nào đều sẽ ra sức ca ngợi bộ trang phục đó. Cô chỉ cười cười, cô cảm thấy không vui khi lúc đi chọn đồ cứ có người kè kè bên cạnh như vậy.
Thời tiết bây giờ, mặc âu phục khẳng định sẽ khó chịu. Nếu như có bộ trang phục nào vừa lịch lãm, lại vừa không nóng thì tốt biết mấy. Cô hoàn toàn đã quên mất, người kia luôn làm việc trong phòng máy lạnh!
Cô chọn quần áo cho mình thì rất nhanh chóng, lấy bừa một vài bộ rồi đi, nhưng chọn cho Cố Thừa Đông lại luôn hao tốn nhiều thời gian, không hài lòng với cái này, không thỏa mãn với cái kia, một chút cũng không chịu chấp nhận.
Cô hoàn toàn không biết, trong khi cô “lãng phí” thời gian như vậy, vẫn có một người đi theo cô.
Diệp Vãn Hi cũng không phải cố ý theo dõi Dương Cẩm Ngưng, chẳng qua là muốn đi mua ít đồ và tình cờ gặp. Cô suốt đời cam chịu nhiều thứ, không muốn ngay quần áo cũng phải cam chịu. Vì thế sau khi lĩnh lương, cô đa phần đều mua sắm ở chổ này. Hơn nữa gần đây tình trạng Tô Tình không ổn định, khiến cô có chút phiền não, đây là phương thức tốt nhất để xả stress. Cô không tìm được cách khác, đành phải đi mua sắm, cho dù cách này bị cho là hết sức mất lý trí. Thế nhưng vì vậy cô mới ngẫu nhiên gặp được Dương Cẩm Ngưng.
Cô không kìm được bèn đi theo sau Dương Cẩm Ngưng.
Nhiều năm trước Dương Cẩm Ngưng nhìn cô với ánh mắt cô chính là kẻ cướp đi gia đình của cô ấy, hôm nay đã chứng minh Dương Cẩm Ngưng có bao nhiêu chính xác. Diệp Vãn Hi nhịn không được có phần cười khổ. Cô bị Diệp gia đuổi đi, sau đó sống hoàn toàn dựa vào bản thân mình. Một số người khổ trước, sướng sau. Còn một số người thì sướng trước khổ sau. Nếu cho cô lựa chọn, cô muốn là thuộc vào loại đầu tiên, nhưng đáng tiếc cô lại là loại thứ hai.
Con vịt con xấu xí, vĩnh viễn cũng không có cơ hội trở thành thiên nga.
Diệp Vãn Hi híp mắt, tất cả mọi người đều may mắn hơn cô. Cô ước được như Dương Cẩm Ngưng, không ham muốn vẻ ngoài, cũng chẳng mong có tính cách như cô ấy, chỉ mong được danh chính ngôn thuận gọi người đàn ông kia là chồng.
(Chilli: “Đọc mấy dòng trên còn thấy thương thương, đọc đến dòng này chỉ mong có người tạt axit ả thôi >
Hiện thực thật đúng là khiến người ta có bao nhiêu đau lòng…
Cô đứng xem Dương Cẩm Ngưng mua rất nhiều quần áo nam cao cấp, cẩn thận chọn lựa từng cái, nhưng cô thấy chướng mắt. Dương Cẩm Ngưng hẳn là đang lựa đồ cho Cố Thừa Đông, nghĩ tới đây, trong lòng Diệp Vãn Hi không khỏi chua xót, bọn họ hóa ra rất hòa thuận, không có chuyện gì xảy ra.
Mãi cho đến khi Dương Cẩm Ngưng mua rất nhiều quần áo thỏa mãn mà rời đi, Diệp Vãn Hi mới không đi theo nữa.
Diệp Vãn Hi nhìn những bộ quần áo nam này, bất kể cái nào mặc trên người Cố Thừa Đông, đều sẽ rất đẹp. Cô đi vào cùng một cửa hàng với Dương Cẩm Ngưng, mua những bộ giống như Dương Cẩm Ngưng vừa mua nhưng size lớn hơn một cỡ, bởi vì cửa hàng này không có quần áo cùng size.
Ôm túi quần áo, cô mới phát hiện, cho dù chỉ là giả vờ đi mua quần áo cho anh, nhưng cũng khiến trong lòng cô có bao nhiêu chua xót.
Thế nhưng, tại sao cô lại phải chịu bi ai như thế? Cô cố gắng học tập thật tốt, cố gắng trở nên vượt trội, chính là muốn được thừa nhận, muốn người khác coi trọng mình.
Vậy mà cuối cùng, cái gì cô cũng không có.
Cô giống như chú vịt trong truyện cổ tích, những tưởng có thể hóa thành thiên nga, những tưởng có thể phá kén để biến thành bướm. Để rồi cuối cùng nhìn trong gương lại vẫn thấy mình xấu xí. Nhưng vì sao, bản thân một cơ hội cũng không có?
~~~~~
Dương Cẩm Ngưng về tới nhà, bắt Cố Thừa Đông đoán xem cô mua những gì cho anh. Anh dùng ngón chân nghĩ cũng biết cô mua quần áo. Cô thấy vậy liền nổi hứng trêu đùa, bắt anh thừa nhận rằng quần áo cô mua là đẹp nhất, anh thích nhất, nếu không, cô nhất định không bỏ qua.
Cố Thừa Đông than vãn, có một cô vợ như vậy, cuộc đời anh thật đáng thương! Ngay sau đó, anh liền bị Dương Cẩm Ngưng hành hạ.
~~~~~
Dương Cẩm Ngưng thật không ngờ, Diệp Vãn Hi lại hẹn mình ra ngoài, cô thật sự rất ghét người phụ nữ này. Nguyên nhân lớn nhất đương nhiên là bởi vì Diệp Vãn Hi là con gái của Tô Tình, ghét nhau ghét cả đường đi – chính là như vậy. Nhưng nhiều lúc, cô không giữ lời với chính bản thân mình. Cô tới Cố thi làm loạn, không phải là vì Diệp Vãn Hi, mà chỉ là muốn tìm cớ để Cố Thừa Đông chịu ly hôn. Chuyện đó cũng đã khiến Diệp Vãn Hi bị tổn hại. Vì vậy, tự đáy lòng cô cho rằng, cô và Diệp Vãn Hi hiện tại không ai nợ ai.
Nhưng Diệp Vãn Hi hẹn cô ra đây là vì cái gì?
Cô đương nhiên không tới g