The Soda Pop
Biến Yêu Thành Cưới

Biến Yêu Thành Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325132

Bình chọn: 8.5.00/10/513 lượt.

g sự căn bản là không đồng ý, cô kéo lấy Cố Thừa Đông, thay đổi theo ý của bản thân, kiên định bắt anh ôm lấy mình, cô muốn những sợi tóc này cột lên thân cây.

Cô đặc biệt có cảm giác đã đạt được thành tựu, mặc dù rõ ràng là chuyện này một chút ý nghĩa cũng không có, nhưng cô lại thích như vậy.

Sau khi nói chuyện cột tóc lên cây xong, cũng không biết xấu hổ mà nói, “Em liệu có phải là người con gái đầu tiên anh ôm không?”

Cô thấy sắc mặt anh khẽ biến một chút, nhưng vẫn tiếp tục nhìn anh, “Cho dù không phải thì cũng là người sau cùng mà.” Cô xấu xa trêu đùa anh rất lâu, chính là không biết rằng bộ dạng của mình bây giờ trông y hệt một đứa trẻ, dù thế nào cũng muốn giở trò trêu chọc cho tới cùng. Cố Thừa Đông đối với chuyện này cũng không biết phải làm sao, thế là người nào đó lại càng vô lại hơn.

~~~~~~

-2 (18+)-

Sau khi trở về phòng, Dương Cẩm Ngưng cũng không thể cho các tế bào nhiệt huyết trong cơ thể mình giảm xuống. Cố Thừa Đông bất lực nhìn bộ dạng này của cô, chỉ ném cho cô một gáo nước lạnh, “Lúc em đau buồn đều sẽ làm như thế này sao?”

Anh nằm lên giường, đôi mắt nửa nhắm nửa mở, ánh mắt xem thường chuyển đến trên người cô.

“Viết bậy vẽ bạ, viết rất nhiều thứ linh tinh trên giấy, lớn tiếng mắng một vài người. Sau đó lại xé bỏ trang giấy mình vừa viết đó, xé thành những mảnh vụn thật nhỏ, liền có thể trút bỏ bực dọc rồi.” Cô mặc một chiếc váy ngắn màu trắng đơn giản, nhưng không phải kiểu váy dành cho tuýp phụ nữ thanh thuần trong trắng, lúc này cô đang quỳ trên giường, nở nụ cười vô cùng ám muội với anh.

Cố Thừa Đông nhíu mày, biết chắc chắn rằng cô lại không chịu bình yên rồi.

Qủa nhiên, cô bò đến bên cạnh anh, “Anh bây giờ có phải là đang rất buồn đúng không?”

Cố Thừa Đông làm một động tác “người lạ chớ làm phiền”, nhưng cô cho rằng mình cũng không phải là người lạ, nên hoàn toàn coi mình là một nhân vật đặc biệt. Cố Thừa Đông lại lần nữa bóp trán, nhịn không được mà nở nụ cười bất lực.

Dương Cẩm Ngưng đưa tay chạm vào đôi môi anh, “Nếu như anh buồn thì em có thể thưởng cho anh một nụ hôn.”

“Vậy anh phải tạ chủ long ân rồi?”

Anh vừa dứt lời, cô liền bổ nhào về phía anh. Tay bắt lấy người anh, nhưng chỉ giống như là đang gãi ngứa mà thôi. Cô vẫn không ngừng cười, tiếng cười cũng lây nhiễm sang cho anh, làm anh cảm thấy nếu không phối hợp với cô thì thật là có lỗi với bản thân mình.

“Cố phu nhân yêu dấu, em đang quyến rũ chồng mình?”

“Ai bảo anh to gan, coi trời bằng vung, dám nhòm ngó vẻ đẹp của em, phạt anh phải làm vừa lòng bổn phu nhân.”

Cô vừa nói vừa vén tà váy của mình lên, chụp vào đầu anh, anh thuận thế liền hôn lên vùng bụng phẳng lì của cô, tay cũng ôm lấy cô. Lưỡi của anh đảo làm cho cô cảm thấy ngưa ngứa, khiến cô càng cười không ngớt được.

Cố Thừa Đông đẩy cô ngã trên giường, tư thế này mới giúp anh có lợi thế để nhìn rõ gương mặt cô. Hai đôi mắt tràn đầy tư vị ái muội, sự cọ xát làm bùng cháy lên ngọn lửa. Cô híp mắt lại đầy lười biếng nhìn anh, tự mình đẩy váy dần dần lên đến tận thắt lưng, vừa vẹn để lộ ra cảnh xuân đầy phong tình. Cô nhấc chân lên, tiến vào trong lớp áo của anh, sau khi dùng ngón chân cái vẽ vòng tròn trên ngực anh mới trượt xuống dưới, dừng tại quần của anh.

Anh bắt lấy chân cô, cô lại nhìn anh đầy khiêu khích.

Anh nheo mắt lại nhìn cô, lúc cô to gan lớn mật quả nhiên là to gan hơn bất cứ người nào khác.

“Cởi ra.” Anh nâng cằm cô lên, nhưng ngữ điệu chiếm phần lớn lại là mệnh lệnh.

“Cùng cởi!” Cô chỉ chỉ vào quần áo anh.

Cả hai cùng nhìn ngắm đối phương, sau đó từ từ cởi bỏ quần áo, ánh mắt xuyên thấu nhìn vào nhau. Cô cởi váy ném xuống, động tác vô cùng phóng khoáng, bàn tay vòng ra sau lưng cởi bỏ móc áo lót, nhưng lại không hề cởi bỏ hoàn toàn, mà mặc kệ nó lỏng lẻo trước thân. Cơ thể cô không phải đẹp nhất, nhưng so với người bình thường, cũng có thể chiếm ưu thế.

Đôi mắt anh dần dần nhóm lên một ngọn lửa.

Khóe miệng anh nở nụ cười hoàn toàn không giống với trước đây, mà pha một chút xấu xa. Anh tách sang hai bên, lại đưa tay tiến vào kéo mảnh vải gần nơi tư mật của cô nhất, sự co dãn yếu ớt đó khiến cô run rẩy một chút.

Ý cười trên miệng anh càng đậm hơn, trực tiếp kéo bỏ mảnh vải đó xuống tận đầu gối. Cô ở thời khắc này dường như kích thích đến thị giác của anh, làm ngọn lửa trong cơ thể anh càng lúc càng cháy bùng lên.

Cô híp mắt lại, ngước cằm lên, biểu tình mơ mơ màng màng lại mộng mộng ảo ảo.

Phụ nữ trong giờ phút này, thật sự hy vọng người đàn ông trước mắt có thể biến thành cầm thú, có phải rất thích tự ngược đãi bản thân hay không? Cô cười lớn một tiếng, ngay lập tức nhìn thấy anh nằm trên cơ thể cô với tư thế của kẻ chinh phục. Chân cô bị đầu gối anh trói chặt, cử động hơi khó khăn, lại vừa khéo bị anh lợi dụng rất tốt, nên giãy giụa không được, chỉ có thể khép chặt lại.

[...'>

Anh gục đầu trên người cô, hôn lên ngực cô, khiến cô tê dại. Cô dùng đầu ngón chân gạt tấm lá chắn cuối cùng trên người anh.

Lúc này anh mới ngẩng đầu lên: “Em hình như gấp hơn cả anh?”

“Anh không gấp ư?”

“Em đoán xem?” Anh dùng sức, trực tiếp