Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Biến Thái! Tránh Xa Ta Ra!

Biến Thái! Tránh Xa Ta Ra!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322320

Bình chọn: 7.5.00/10/232 lượt.

̀ng như tôi không trời!!!

...

Hồi lúc anh 5 tuổi, ba mẹ anh đem về con chó nhỏ, anh đặt tên cho nó là Bông Nhỏ.

Anh rất là thương nó, xem phim cũng cùng nó xem.

Anh nâng niu nó như vậy, yêu thương nó như vậy nhưng ba mẹ anh lại đem Bông Nhỏ cho người khác. Khi anh đi học về, anh tìm mãi

không thấy Bông Nhỏ, sau khi biết ba mẹ đem nó đi, anh òa khóc.

Giận dỗi 3 ngày trời.

Về sau, ngay cả lúc đã lớn, đã trở thành người

đàn ông chững chạc, anh cũng muốn nuôi một con chó nhỏ, xem nó

là Bông Nhỏ để đối đãi. Đáng tiếc, chó chưa tìm đến cửa thì

tôi đã vác xác đến. Vậy là, cái đêm đó anh say đến mơ mơ hồ

hồ, nhìn kiểu gì từ một cô gái dễ thương như tôi lại hóa

thành con chó Bông Nhỏ nhà anh!!!

************Sunflower

- Em không được cười!!!!-Anh đỏ mặt tía tai.

- Hahaha...

BINH!!!!!!!!!

- Mẹ?!!! >O<

- Con nhỏ này!!! Vậy mà còn cười được hả???-Mẹ hét oang oang. Tai tôi thiếu điều muốn điếc luôn.

- Đâu có đâu!!!

- Thôi mày biến về!!! Đứng đây cười nữa thì người khác tưởng mẹ mày có đứa con bất bình thường.

Tôi dỗi, đi về luôn!

*************Sunflower

Bốp.

- Ơ???

Tôi luống cuống, va vào một người cao lớn.

- Là anh???-Tôi ngỡ ngàng. Hóa ra là anh chàng lịch thiệp lần trước tôi gặp trên đường.

- Là em???

Anh ta hình như cũng nhận ra tôi rồi.

- Xem ra chúng ta...thật là có duyên.

- Vô duyên thì có!!!-Tôi nói nhỏ đủ nghe. Định đi lướt qua anh ta thì bị anh ta chặn đường lại.

Anh ta muốn gì đây???

Tôi trừng mắt lên:

- Ủa??? Đường này của nhà anh hay sao mà dám cản tôi??? Hả??? Hả???

- Em nói đúng rồi đó!!! Hihi...Bệnh viện này của nhà anh nè!!! Hihi...Cho nên đường này cũng là của nhà anh

luôn!!!

T___T

Đúng là thứ mặt dày, mặt dày như da hải cẩu!!! Huhu...Đúng là ra ngõ gặp ma mà!!!

- Anh làm ơn xéo đi cho tôi!!! Xéo ngay khỏi tầm

mắt tôi!!!-Tôi lớn tiếng. Không biết vì sao tôi lại có linh cảm

anh ta...không phải là người tốt!!!

- Haha...

Anh ta đổi giọng cười vang. Khom người siết chặt cằm tôi, nhìn xoáy vào ánh mắt giống như đang thôi miên tôi vậy.

- Em đang làm gì vậy Nguyệt??????????

Một tiếng hét vang lên rần trời!!! Tiêu rồi!!!

Á a a a a a a!!!!!!!!!!!!

Em đang làm gì vậy Nguyệt??????????

Một tiếng hét vang lên rần trời!!! Tiêu rồi!!!

Á a a a a a a!!!!!!!!!!!!

- Ơ...Em...em...

Tôi đang định lựa lời giải thích cho anh bớt giận. Huhu...Tại sao tôi lại rơi vào cái diễn cảnh thê thảm này chứ???

Nhìn từ góc độ của anh, bọn tôi giống như là đang...hôn nhau!!! T__T

- À!!! Hóa ra đây là người lần trước làm em khóc hả Nguyệt???-Thằng cha kế bên giống như châm dầu vào lửa. Bồi thêm một câu làm tôi như muốn té xuống vực.

- Ơ...

- Xin chào!!! Tôi là Nghiêm Vĩ.-Anh ta cười cợt, đưa tay ra muốn bắt tay anh.

- Em giải thích

đi!!!-Anh không màng tới cái tên Nghiêm Vĩ ấy, nhìn tôi chằm chằm. Tôi

cũng đâu phải là tội nhân thiên cổ đâu!!!

- Em nói đi Nguyệt! Vừa nãy tụi mình làm cái gì? Hửm???

- Ơ...Ơ...

- Nguyệt! Theo anh!!!

***********Sunflower

- Anh muốn làm gì vậy??? Đây là bệnh viện mà!!! Hết giờ thăm rồi!!! Em muốn đi về a!!!!

Anh siết chặt cổ tay

tôi, ném phắt lên giường. Cũng lúc đó, y tá đi vào giống như để xem

người nhà bệnh nhân có về chưa vậy. Tôi định đứng dậy rời đi, thì anh

kéo tôi bỏ phắt vào tủ đồ.

Ít phút sau thì anh kéo tôi ra. Từ đầu tới cuối không nói câu gì hết.

- Anh...anh...làm gì vậy?

- Thằng hồi nãy là gì của em???-Anh siết cằm tôi, ép tôi nhìn thẳng vào mắt anh.

- Là...là...người dưng nước lã.

- Đến mức này em còn giỡn hả???

- Em..em nói thiệt mà!!!

Oan cho tôi quá đi!!! Oan hơn Thị Kính nữa đó!!!

- Hừm!!

...

Anh nằm lên người tôi, trọng lượng cả hai dồn hết lên cái giường đơn trong phòng.

- Anh...anh không phải...không phải...

Anh đặt lên môi tôi

một nụ hôn mạnh bạo. Sau đó chỉ tốn một chút sức đem bộ đồ trên người

tôi tháo xuống. Mắt tôi trợn trắng thiếu điều muốn rách mắt luôn.

- Em còn không mau nói sẽ thật sự có chuyện đó!!!

- Em đã nói rồi, em không quen hắn!!! Không quen mà!!!

- Ngoan cố!!!

Huhu...Đồ gà mái!!! Sao tôi nói hoài cũng không thấu hiểu vậy?!!

Bàn tay anh vuốt ve

cổ tôi, sau đó đặt một nụ hôn lên cổ. Tôi không kiềm được bật ra tiếng

rên nho nhỏ. Nghiêm Vĩ chết tiệt!!!! Mi hại chết ta rồi a!!!

...

Lý trí tôi bắt đầu bị những hành động ác ôn của anh làm lu mờ. Chân không tự chủ đem quấn

quanh hông anh, tay thì choàng lên cổ anh, rướn người áp sát người anh.

Không gian im lặng đắm chìm trong dục cảm đầy kích thích.

2 ngày sau...

- Thật sự là người ta không biết gì về tên ấy mà!!!

Kể từ cái ngày mà tên quỷ ấy xuất hiện, anh bắt đầu thường xuyên tra khảo tôi. Haizzz...Đúng là mỹ nhân thì có

quá nhiều nỗi khổ à nha!!!Hồng nhan bạc mệnh a. Huhu!!! (Hồng...hồng nhan hả trời???)

- Em nói thì hay lắm!