
gười nam nhân này…… Căn bản không thể tổn thương được anh.
Anh đối tốt với cô mà
không hề giữ lại, cho nên cô muốn đem anh nâng niu trong lòng bàn tay che chở,
tựa như anh đối với cô giống nhau quý trọng.
“Hoan nghênh…… Trở lại.”
Tựa vào trong ngực anh nhắm mắt lại.
“Sau khi mẹ con em dọn
nhà, anh một mực tìm hai người…… Bất đắc dĩ hai người thật sự lẩn tránh rất
tốt, một chút tin tức cũng không có. Anh từng đến các trường đại học chuyên dạy
mĩ thuật tìm em, tuy nhiên làm sao cũng không thấy, anh thậm chí còn đăng tin
tìm hai người, nhưng cũng chẳng thu hoạch được gì, hai người giống như bốc hơi
vậy.” May mắn là ngày đó tại lễ tốt nghiệp của em họ, anh có tự mình đi chúc
mừng, nếu không chỉ sợ lại mất thêm năm năm!
“Khi đó trong nhà tình
trạng kinh tế không cho phép em tiếp tục học, cho nên em tạm thời bỏ qua việc
học, đi làm một năm, đến khi đủ học phí rồi mới đi thi lại. Cha em hi vọng là
em có thể học vẽ, lại muốn mẹ em có cuộc sống thoải mái, hiện tại cha đã qua
đời, em đương nhiên muốn cố gắng hoàn thành nguyện vọng của cha.” Cô nhàn nhạt
giải thích, đối với sự kì tích đã không còn hi vọng.
Không có lúng túng,
không có khắc khẩu, bọn họ giống như là vợ chồng già trò chuyện về chuyện quá
khứ.
“Xin lỗi.” Hạ Anh Đông
kiên trì nói, cứ như việc Mạc Tử Nhân là do anh không quan tâm, anhvẫn cảm giác
là mình không nên lừa gạt cô.
“Vì cái gì?”
“Anh không phải cố ý
giấu giếm, chẳng qua là khi đó em nói chán ghét những người của hắc đạo, anh
rất sợ nếu như em biết anh là ai, sẽ làm anh ngay cả cơ hội đến gần em cũng
không có……”
Mạc Tử Nhân cắn cắn môi
dưới hỏi: “Chẳng lẽ trong lòng anh, em ngang ngược không nói đạo lý như vậy
sao?”
“Đương nhiên không phải
là, chính là anh chột dạ……”
Mạc Tử Nhân thở dài một
hơi. “Em biết rõ, bởi vì đem chuyện cha em qua đời trách lên đầu anh, cho nên
làm cho anh canh cánh trong lòng, bất quá khi đó em thật sự không biết nên thổ
lộ tâm tình như thế nào, mới giận chó đánh mèo với anh, em cũng nên hướng anh
xin lỗi, là em không tốt.”
Hạ Anh Đông vội vàng cầm
lấy tay cô, giống như là muốn ngăn cản cô tạ lỗi. “Tiểu Nhân, em cho tới bây
giờ cũng không nợ anh cái gì, cho nên em vĩnh viễn đều không cần hướng anh nói
xin lỗi. Ngược lại là anh nợ em……”
Anh thật sự nợ cô rất
nhiều.
“Anh nợ em cái gì?” Vẻ
mặt Hạ Anh Đông quá mức nghiêm túc, làm cho cô chỉ muốn dùng mỉm cười hóa giải
ưu sầu của anh.
Phát giác được cố gắng
của cô, Hạ Anh Đông cũng nở nụ cười. “Em đã cứu anh, anh không phải là nợ em
một cái mạng sao?”
“Tiện tay mà thôi…… Anh
sẽ không phải là bởi vì em cứu anh, mới có thể thích em đó chứ?” Cô đột nhiên
có ý nghĩ này, giả sử thật sự là thế, vậy thì đến phiên cô thở dài.
“Cô bé ngốc, đương nhiên
không phải như vậy, nếu là vậy, chẳng lẽ nam nhân cứu anh, anh cũng yêu hắn
sao? Em bề ngoài nhìn như yếu đuối, trên thực tế cũng rất có kiên nhẫn, cũng
rất có cá tính, còn có một cỗ nghị lực khó có thể bẻ gãy, để cho anh hâm mộ,
lại thưởng thức, nếu nói là đả kích lần đó để cho anh manh động thay đổi ý đồ,
gặp gỡ em chính là làm cho ý chí muốn rời xa hắc đạo của anh càng lớn…… Tiểu
Nhân, em là người thay đổi cuộc đời anh.”
Hạ Anh Đông nói xong cơ
hồ làm cô ngất đi vì vui sướng, cả người giống như ngâm trong vạc rượu, đều
nhanh say. “Em có tốt như vậy sao?”
“Đương nhiên, trong lòng
anh, em là tốt nhất…… Em sẽ tha thứ cho anh vì không nói sự thật chứ?” anh khẩn
trương vạn phần tìm kiếm tha thứ.
Mạc Tử Nhân nhếch miệng,
giống như là đang suy tư. “Nếu như anh về sau không hề giấu giếm, em liền tha
thứ cho anh.” Cô cho rằng yêu cầu này hợp tình hợp lý, dù sao không có người
thích bị người khác giấu mình chuyện gì.
“Được, anh đáp ứng em.”
anh cúi người hôn môi cô.
“Ai nha!”
“Làm sao vậy?”
“Chỉ là lãng phí con cua
to……” Tô Phân nhất định thật đáng tiếc.
Mạc Tử Nhân có thể một
tay vẽ tốt bức tranh, nhưng tài nấu nướng không tốt, thậm chí ngay cả xào rau
đều nguy hiểm có thể hủy hoại phòng bếp, bởi vậy Tô Phân cũng không làm cho cô
xuống bếp, miễn cho đốt phòng ở.
Đêm đó Hạ Anh Đông trở
về Đài Loan, một bàn đầy đồ ăn được anh ăn nồng nhiệt, còn không ngừng nói cô
nấu ngang ngửa Đích sư phụ của “Lá liễu”, hại cô cảm thấy lúng túng
vạn phần — cô chỉ là đem thức ăn bày rất giống món ăn gia đình, không có bày
biện giống như nhà hàng, chẳng lẽ anh ăn không ra đó là tay nghề của đầu bếp
“Lá liễu” sao? Hay là anh chỉ là muốn cho cô mặt mũi.
Nghĩ tới nghĩ lui, khả
năng sau lớn hơn, cho nên hôm nay anh đặc biệt muốn xuống bếp nấu một bàn món
ăn cho cô ăn.
Trình Diệu Ngang năm
ngày trước liền “Không cẩn thận” nói ra sinh nhật của Hạ Anh Đông, mà cô muốn
khắc sâu trong lòng. Cô đều đã là người của anh, bởi vậy cô quyết định làm
chuyện cho anh bất ngờ, mà làm gì mới được đây? Đương nhiên chính là vì anh
xuống bếp.
Dù cho so ra kém hơn
nhiều với đầu bếp chính của khách sạn năm sao, cô cho là mình ít nhất cũng có
thể tạo món ăn có chút hình thức, vì vậy cô mua sách dạy nấu ăn, hỏi thăm mẹ
cô, lại hướng Trình Diệu N