
n.”
Tô Phân đang nhồi thịt
cua ngon vào trong miệng “Cám ơn mình cái gì?”
“Nếu như không phải là bạn
cho mình lời khuyên, mình nhưng có thể vẫn còn ở vòng quanh, là bạn để cho mình
nghĩ thông suốt.” Tại trên mặt cảm tình, cô quả thật có chút ít cố chấp, có
điểm cố chấp, thật may là có một người bạn tốt mới có thể giúp cô thông suốt.
“Ha ha, mình cảm thấy
được bạn nói sai rồi, hẳn là phải cảm tạ Hạ Anh Đông đi!”
“Vì cái gì?”
“Là hắn làm cho bạn
thích, là hắn làm cho bạn nguyện ý thay đổi chính mình, nếu như không phải là
thật sự rất thích, cho dù mình mỗi ngày giúp bạn tẩy não, chỉ sợ cũng không có
hiệu quả gì …… Mình cũng muốn cảm tạ hắn, nếu như không có hắn, mình căn bản là
không có cơ hội ăn được cua biển to như vầy, cho nên bạn nhất định phải thật
tốt bắt lấy bạn trai ra tay xa xỉ này mới có thể tạo phúc cho mình, biết
không?”
Tô Phân nhắc nhở làm cô
không phản bác được, bất quá về sự thay đổi này có lẽ thật sự là phải cảm ơn Hạ
Anh Đông, nếu không phải là anh, cô có lẽ sẽ không nhanh như vậy liền thông
suốt…… Aiz! Không muốn, dù sao cô đã thích anh thì tốt rồi, cô không cần phải
lại nghĩ lung tung, thay mình tìm thêm phiền toái.
“Tử Nhân, Tử Nhân, đúng
rồi, hai người lần sau có thể hay không đi ăn thịt bò a?” sau khi ăn xong, Tô
Phân có điểm tưởng niệm nghĩ đến thức ăn, người như lâng lâng bay trên mây
“……”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Mạc Tử Nhân thời gian đến
phòng vẽ tranh là ngày thứ hai, thứ ba, thứ năm, mỗi tuần hai đến bốn ngày đến
“Cái hẻm nhỏ” làm việc, bất quá đến bây giờ cô cũng chỉ biết không có đầu mối,
dù sao quán này đối với Hạ Anh Đông ý nghĩa bất đồng, cô đương nhiên phải thận
trọng suy tính, chỉ là quá thận trọng kết cục chính là mỗi ngày đối diện với
bức tường đến ngẩn người.
Mà Hạ Anh Đông vô luận
bận rộn thế nào, mỗi ngày chung quy bớt một chút thời giờ cùng cô gặp mặt — mỗi
tuần hai đến bốn buổi tối sẽ cùng cô ăn cơm, sau đó cũng đưa cô về nhà, mà thứ
hai, thứ ba, thứ năm còn lại là sẽ đón cô tan học …rồi đưa cô về nhà.
Khi cô phải về khu đô
thị mới, anh cũng sẽ chuẩn bị một chút thực phẩm dinh dưỡng để cho cô mang về
—anh thật đúng là yêu ai yêu cả đường đi, ngay cả mẹ của cô cũng đều chiếu cố.
Sự quan tâm của anh kéo
dài ba tháng không có gián đoạn, mà ngay cả ông chủ của phòng vẽ tranh cũng bắt
đầu đối với Hạ Anh Đông giơ ngón tay cái lên tán thưởng.
Cô cảm thấy rất hạnh
phúc, bất quá cũng lo lắng anh sẽ quá mệt mỏi.
“Nếu Tô Phân đã muốn ăn
thịt bò, ngày mai sẽ mang cô ấy cùng đi.” Hạ Anh Đông rất hào phóng nói, phảng
phất một chút cũng không ngại có người thứ ba chen vào cuộc hẹn hò của bọn họ.
Mạc Tử Nhân đối với sự
hào phóng của anh cũng cảm thấy uất ức.“Cám ơn anh.”
“Cám ơn anh cái gì?”
“Anh đối với tiểu lộn
xộn rất tốt.” Khi cô nghĩ muốn chính mình trả tiền để mua con cua biển to về
cho Tô Phân ăn, kết quả vẫn là anh tranh trả tiền. “Những người nam nhân sẽ
không đối với bạn bè của bạn gái mình tốt như vậy, anh thậm chí còn để cho cô ấy
đi theo buổi hẹn hò của chúng ta?”
Nam nhân hào phóng như
thế thật đúng là chưa bao giờ nghe thấy qua!
“Bởi vì cô ấy là bạn tốt
của em, cô ấy đối với em rất tốt, anh đối với cô ấy có nhiều điểm chiếu cố coi
như là đáp tạ; Bất quá về cuộc hẹn hò này, em nói sai rồi, anh là người rất keo
kiệt, khi chúng ta hẹn hò là lúc nghiêm cấm người thứ ba tham gia, anh cho em
ngày mai mang cô ấy đi ăn là vì anh muốn đi đại lục một chuyến, không thể cùng
ở tại bên cạnh em, cho nên mới phải để cho cô ấy thay thế anh cùng em đi ăn.”
Hạ Anh Đông lưu loát lái xe vào trong ngõ nhỏ.
“Anh muốn đi vài ngày?”
“Một tuần lễ, có một số
việc anh phải tự mình đi xử lý; Mấy ngày nay cô ấy muốn ăn cái gì, hai người
liền cùng nhau đi ăn, nên biết cái gì cũng có thể tiết kiệm, chính là ăn cơm là
không thể tiết kiệm nhất, mà em đối với mình tốt cũng chính là đối với anh rất
tốt, biết không?”
“Anh tự mình cũng phải
cẩn thận một chút, mọi việc bình an là trọng yếu nhất, sớm một chút trở về.”
“Anh đã biết, nhớ phải
gọi điện thoại liên tục cho anh.”
“Được……” Nghe thấy anh
phải đi công tác, tâm tình của cô trở nên có điểm trầm trọng, dù sao bọn họ từ
lúc quen nhau tới nay cơ hồ không có một ngày không thấy mặt.
“Đây là chìa khóa căn hộ
của anh, anh có nuôi cá, sợ mấy ngày nay không có người chiếu cố, em phải nhớ
kỹ giúp anh chiếu cố chúng.”
“Được.” cô còn chưa có
đến nhà của Hạ Anh Đông, chuyện này làm cho cô có chút mong đợi nho nhỏ.
Phát giác cô bởi vì anh
đem chìa khóa giao cho cô mà vẻ mặt lộ ra mừng rỡ, Hạ Anh Đông tâm tư được thả
lỏng, lập tức lại có ý đồ trêu chọc cô. “Phòng của anh chưa bao giờ khóa, nếu
như em nghĩ đi vào cũng không có việc gì cả.”
Phòng của anh? “Em, em
mới sẽ không tiến vào phòng của anh!” cô chỉ là muốn xem anh sống ở chỗ nào,
còn không có nghiêm túc nghĩ đến phòng của anh, anh nhắc tới làm cô mặt lại đỏ.
“Tại sao lại không chứ?”
anh tự tay cầm lấy tóc của cô vuốt vuốt, khẩu khí cố ý cà lơ phất phơ. “Phòng
của anh có giường lớn rất thoải mái, còn có chăn đệm thật ấm áp