
chối. Yến Tư Thành cất bước ra ngoài cùng cô, lúc
ra tới cửa, Yến Tư Thành nhạy bén phát hiện có người đang nhìn bọn họ,
anh quay đầu lại thì thấy Trương Nam đang đứng trên sân khấu, bị những
người khác bao quanh, nhưng vẫn nhìn chăm chú theo Lý Viện Viện.
Đôi bên tức thì chạm mắt nhau.
Trương Nam gật nhẹ đầu với Yến Tư Thành, tỏ ý hẹn gặp lại.
Ra ngoài, đèn đóm sáng trưng, hôm nay là lễ hội văn hoá sinh viên, nên mọi người đều được nghỉ học, trên đường về ký túc xá, đi qua khu lớp học
yên tĩnh, vắng tanh so với bình thường.
Lý Viện Viện nhỏ giọng kể lại chuyện ngoài ý muốn ban nãy trên sân khấu
cho Yến Tư Thành, anh chăm chú lắng nghe, hệt như mỗi đêm bọn họ trò
chuyện qua điện thoại.
Đến cửa phòng ngủ, Lý Viện Viện vẫn chưa ngớt lời. Yến Tư Thành không nói
tạm biệt, Lý Viện Viện cũng không vội vào phòng, vẫn tiếp tục đứng trước cửa nói năng rôm rả, kể xong, Yến Tư Thành chỉ nhẹ nhàng đáp "ừ", không nhận xét gì, hệt như mọi lần.
Lý Viện Viện ngừng lại, không biết nên nói gì tiếp cho phải. Cô không mở
lời, bầu không khí giữa hai người chợt chùng xuống, nếu như đang gọi
điện thoại, thì Lý Viện Viện sẽ dễ dàng nói chúc ngủ ngon rồi cúp máy,
nhưng bây giờ đối mặt nhau, nếu nói xong chuyện của mình rồi mà chào tạm biệt luôn, thì hình như... hơi đường đột.
Lý Viện Viện liếc nhìn quanh, trước cửa ký túc xá đều có mấy đôi nam nữ, có đôi có cặp... tình chàng ý thiếp...
Một chàng trai đang cầm tay bạn gái, cô gái tươi cười nhìn cậu ta, sau đó
bỗng kiễng chân lên, hôn "chụt" lên má cậu bạn, cậu bạn cũng đáp lại
tương tự, rồi hai người họ cười đến là ngọt ngào với nhau.
Lý Viện Viện bỗng nhiên hiểu ra ý nghĩa của hành động này. Mặt cô bất chợt đỏ ửng lên, dạo này cô toàn làm vậy với mấy cô bạn trong phòng, dù sao
mọi người đều là con gái với nhau, nhưng hôm nay cô lại làm thế với Yến
Tư Thành...
Yến Tư Thành... cũng hiểu ý nghĩa hành động này sao...
Lý Viện Viện ngẩng đầu nhìn Yến Tư Thành, thấy anh vẫn đang chăm chú nhìn
mình, nhưng ánh mắt vô cùng thẳng thắn, không hề tỏ ra ỡm ờ.
Chắc là... anh không hiểu đâu.
"Lý Viện Viện." Bên cạnh chợt vang giọng Chu Tình, cậu ta nhào tới, túm lấy cổ cô, rồi liếc mắt nhìn Yến Tư Thành: "Chao ôi, vẫn đang từ biệt tình
lang à."
Trước đây Chu Tình toàn dùng những từ như "Tình nhân" hay "Yêu nhau" để trêu
ghẹo Lý Viện Viện, nhưng những từ ngữ đó là của thời hiện đại, Lý Viện
Viện không bị ảnh hưởng mấy, bỗng giờ lại nghe thấy hai chữ "tình lang", thông dụng cả cổ lẫn kim.
Lý Viện Viện vẫn còn đang xấu hổ vì hành động "chụt chụt" của mình, bây
giờ càng thấy ngại ngùng, cô cố gắng che giấu sự gượng gạo, nghiêm mặt
nói: "Tư Thành, hôm nay anh cũng mệt rồi, về nghỉ ngơi đi nhé."
"Ừ. Ngủ ngon."
Yến Tư Thành gật nhẹ đầu với Chu Tình, rồi cất bước rời đi.
Chu Tình dõi theo bóng lưng Yến Tư Thành, cất giọng cảm khái: "Ái chà chà,
đúng là trung khuyển* mà!" Chu Tình thả lỏng tay khỏi cổ Lý Viện Viện,
vô tình chạm phải ngực Lý Viện Viện, bèn thừa dịp "sàm sỡ" cô một chút,
Lý Viện Viện cũng không tức giận, chỉ thấy buồn cười, bỏ tay cậu ta ra,
Chu Tình nheo mắt nói: "Này Lý Viện Viện, sao càng lúc tớ càng thấy,
trước mặt Yến Tư Thành, cậu y hệt một nữ hoàng, còn anh ta là hiệp sĩ
trung thành nhỉ, cậu bảo sao, anh ta nghe vậy, cậu yêu cầu gì, anh ta
cũng đều răm rắp đáp ứng, vô cùng nghiêm túc!"
*Trung khuyển: Chú chó trung thành.
Lý Viện Viện khoác tay cô vào phòng: "Chu Tình, cậu nói sai hai chỗ rồi."
"Gì?"
"Tớ không phải nữ hoàng, mà là công chúa, anh ấy không phải hiệp sĩ, mà là hộ vệ."
Chu Tình ngạc nhiên: "Này Lý Viện Viện, cậu thật sự coi quan hệ giữa hai người là như thế hả?"
Lý Viện Viện cười khổ, lắc đầu: "Tớ đang cố gắng sửa đây." Rồi cô quay đầu lại, nhìn theo hướng Yến Tư Thành rời đi: "Nhưng vẫn chưa thành công
lắm."
"Thành công gì chứ, trai gái ấy mà, mặc kệ trước đó thế nào, chỉ cần ăn nằm
với nhau rồi, quan hệ tự dưng sẽ vững bền hơn thôi." Nói rồi Chu Tình
véo nhẹ vào eo Lý Viện Viện: "Dạo này cậu cố gắng giảm béo là vì anh ta
chứ gì?"
Lý Viện Viện dù là người điềm tĩnh, nhưng nghe câu nói trần trụi ấy vẫn
không tránh khỏi đỏ mặt lên: "Chu Tình!" Cô bực dọc quát to, trong đầu
chợt hiện hình ảnh cơ thể Yến Tư Thành lúc chạy bộ tối đó.
"Ôi dào, sao phải xấu hổ, người lớn cả rồi mà." Chu Tình híp mắt trêu cô: "Bật mí đi, hai người ngủ với nhau chưa?"
"..."
Nhớ lại những ngày tháng ở căn phòng trọ của Yến Tư Thành, bọn họ... cũng coi như từng ngủ với nhau rồi nhỉ... Lễ hội văn hoá sinh viên thành công tốt đẹp. Sau đó, trường học phát tặng
giải thưởng, vở kịch "Khổng Tước Đông Nam Phi" của Lý Viện Viện là tiết
mục được yêu thích nhất, CLB Taekwondo của Yến Tư Thành giành giải CLB
được nhiều người khen ngợi nhất.
Kỳ thực mấy giải thưởng này không liên quan nhiều tới bọn họ, chuyện liên quan hơn là chính từ lễ hội này xuất hiện một người.
Một cô gái đem lòng cảm mến Yến Tư Thành.
Lúc Lý Viện Viện nghe Chu Tình thông báo chuyện này thì đã là một tuần sau. Lý Viện Viện hơi ngẩn ra, sau đó vô thức nói: "Ừ, tốt lắm."