pacman, rainbows, and roller s
Bất Ái Thành Hôn

Bất Ái Thành Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327262

Bình chọn: 9.00/10/726 lượt.

là xương thịt của con, chẳng lẽ so với những công việc kia thì không quan trọng bằng sao?” Cảm xúc của mẹ Chu bên kia điện thoại có chút kích động, tức giận nói: “Chu Hàn, con chừng nào trở nên máu lạnh như vậy? Ban đầu con vì Lăng Nhiễm cái gì cũng đều không để ý, mẹ không biết con cùng Lăng Nhiễm đến tột cùng đã xảy ra những chuyện gì rồi tách ra, nhưng mà Tiểu Bân dù sao cũng là con trai của con, cho dù trong lúc con cùng Lăng Nhiễm có cái gì, con cũng không nên đem không thoải mái đổ ở trên người Tiểu Bân.”

Nhìn trên vách tường hiển thị lên tầng lầu của thang máy, Chu Hàn chỉ nói: “Con không có.”

“Con có hay không trong lòng tự mình biết.” Mẹ Chu nói xong liền trực tiếp cúp điện thoại.

Cầm lại điện thoại, Chu Hàn ngó chừng màn hình hồi lâu, cuối cùng đưa điện thoại di động bỏ vào trong túi áo.

“Đinh!” thang máy đinh một tiếng đã tới, người từ bên trong thang máy đi ra ngoài.

Đợi người từ trong thang máy lục tục tất cả đều đi ra ngoài, cuối cùng thang máy trống không một lúc lâu, cũng không thấy Chu Hàn cùng Lâm Lệ đi vào.

Hai người đứng ở cửa thang máy một lúc lâu, Lâm Lệ cuối cùng mở miệng nói: “Cái kia… Nếu không em đi qua xem đứa nhỏ một chút đi.”

“Không cần.” Chu Hàn cự tuyệt, đưa tay một lần nữa ấn thang máy mở ra.

Lâm Lệ nhìn anh, cuối cùng có chút không nhịn được mở miệng: “Chu Hàn, Tiểu Bân bé dù sao cũng là con của anh.”

Nghe tiếng, Chu Hàn mạnh mẽ xoay đầu lại, tâm tình hơi có chút kích động nói: “Có phải con trai của tôi hay không các người cũng không biết gì hết.”

Lâm Lệ ngẩn ra, bị cảm xúc của anh đột nhiên xảy ra hù tới, một lúc lâu có chút nói không ra lời.

Chu Hàn có chút đau đớn nhắm lại mắt, hai tay bên hông nắm thật chặt, tựa hồ là cố gắng áp chế cảm xúc cuồn cuộn trong nội tâm kia.

Qua một lúc lâu, lúc này mới mở mắt ra, nhìn Lâm Lệ chỉ nhẹ giọng nói một câu: “Em lên trước đi.” Nói xong trực tiếp lướt qua Lâm Lệ một lần nữa đi về phía bãi đậu xe.

Lâm Lệ nhìn bóng lưng của anh biến mất ở chỗ rẽ đi ra, cuối cùng than nhẹ lắc đầu, một lần nữa nhấn thang máy.

Lâm Lệ cũng không biết Chu Hàn là đi cơ quan đại viện hay là đi chỗ nào, Lâm Lệ một mình lên lầu từng muốn lái xe trực tiếp đi đến đại viện nhìn tình huống của Tiểu Bân một chút, cuối cùng vẫn là bỏ qua, nói cho cùng thật ra thì lấy thân phận của cô hiện tại, cô cũng không có tư cách đi quan tâm đứa nhỏ hoặc là những việc khác.

Ngồi ở trong phòng khách xem TV có chút chán đến chết, không có có mục đích gì, chỉ giết thời gian.

Cứ như vậy nửa nằm trên ghế sa lon nhìn, mơ mơ màng màng liền ngủ mất.

Lâm Lệ cũng không biết mình tựa vào trên ghế sa lon như vậy ngủ bao lâu, đang lúc mơ mơ màng màng cảm giác mình giống như treo ở giữa không trung, thân thể cả người nhẹ nhàng phiêu phiêu, nâng lên mí mắt có chút ít trầm trọng, cô mơ hồ giống như nhìn thấy khuôn mặt của Chu Hàn. Lâm Lệ bị cảm, ngày hôm qua nằm trên ghế sa lon xem

TV trong phòng khách không cẩn thận ngủ mất, sau đó thì bị cảm , buổi sáng khi

tỉnh lại đầu cực kỳ choáng váng, cả người mơ mơ màng màng, lỗ mũi bị tắc nghẽn

cơ hồ không thở được.

Nhiệt độ cơ thể khoảng 38,5 độ, có chút cao, Chu Hàn

muốn dẫn cô đi bệnh viện, nhưng mà Lâm Lệ kiên trì nói uống thuốc thì tốt

rồi.

Cho nên Chu Hàn liền đến tiệm thuốc mua thuốc cảm cúm

cùng thuốc hạ sốt cho cô, Lâm Lệ uống thuốc xong, bởi vì là chủ nhật, không đi

làm cũng không có chuyện trọng yếu đặc biệt gì muốn đi ra ngoài, cho nên Lâm Lệ

ngủ ở nhà một ngày, nhưng mà dường như cũng không có biến chuyển tốt hơn là

mấy.

“Hắt xì…” kéo lấy một tờ giấy ăn trên tủ đầu giường, một

tay lau lau lỗ mũi, một tay kia còn lại cầm lấy điện thoại di động để ở bên tai

của mình, không ngừng gật đầu lên tiếng nói: “Dạ, con biết rồi, có uống thuốc,

con ngủ một giấc là sẽ tốt lên liền.”

Bên kia điện thoại là mẹ Chu gọi tới, mẹ Chu vốn là nghĩ

gọi điện thoại cho Lâm Lệ để cho Lâm Lệ khuyên nhủ Chu Hàn về thăm Tiểu Bân một

chút, sau khi nói chuyện điện thoại mới biết được thì ra là Lâm Lệ cũng bị cảm

ngã bệnh, cho nên khó tránh khỏi lại muốn quan tâm dặn dò một

phen.

“Đừng chỉ uống thuốc tây, nên nấu chút nước gừng, uống

ngay, bảo đảm sẽ tốt, tốt hơn thuốc tây rất nhiều.” Bên kia điện thoại, mẹ Chu

không sợ nề hà, liên tục dặn dò: “Uống nước gừng xong thì lên giường nằm ngủ một

giấc đi, chăn đắp nhiều một chút, bọc kín mình một chút ít, ra nhiều mồ hôi mới

tốt.”

Trong lòng của Lâm Lệ cảm thấy ấm áp, nhẹ gật đầu, một

bên đồng ý nói: “Con sẽ, để con đi nấu nước gừng, cám ơn mẹ.” Chỉ có người thân

chân chính đau lòng người của mình mới có thể một lần lại một lần quan tâm,

không sợ nề hà như vậy, loại cảm giác này vô cùng chân thật làm cho người ta cảm

thấy ấm áp.

“Ai nha, nếu không để mẹ đi qua xem, các con còn trẻ

tuổi làm sao có thể biết làm những thứ này.” Mẹ Chu vẫn là có chút không yên

lòng: “Mẹ đã hứa với cha mẹ của con, cũng không thể để con bị bệnh gì đâu nha.”

Bà là tuyệt đối thật tâm đối với Lâm Lệ, đứa nhỏ này không tệ, yêu thương cô gả

xa cha mẹ, lúc nào cũng muốn chăm sóc cô nhiều hơn.

“Mẹ, khô