
ữa liền phái người tới đưa lễ."
"Lãnh Địch Thiên biết thành thân chuyện không?" Chẳng biết tại sao, đầu của hắn lại càng đau!
"Hắn đã sớm biết, vương phi nói lúc này Địch Thiên trái lại rất nghe
lời, không có hỏi ngược, chắc là ngầm cho phép hôn sự này rồi! Mẹ thấy
các ngươi từ nhỏ gây đến lớn, nếu Địch Thiên thành thân, ngươi cũng sẽ
không chịu thua! Nhanh đi tìm cô nương tốt, chỉ cần ngươi thích, mẹ đều
sẽ không phản đối, hôn sự cứ giao cho mẹ xử lý, ngươi mau sinh mấy đứa
cháu cho mẹ, để mẹ bế bế!" Triệu thị cười không khép miệng, tựa như đã
thấy được tình hình náo nhiệt con cháu đầy đàn.
Nghe giọng nói
vui thích mơ mộng đẹp của mẫu thân, con ngươi Ngọc Liễu công tử cũng
càng ngày càng trầm lạnh. Lãnh Địch Thiên muốn thành thân trước hắn?
Đừng mơ tưởng!
Lúc này, bé trai vẫn đứng ở bên cạnh Đỗ Hương
Ngưng đưa tay kéo kéo ống tay áo của nàng, cố gắng đưa tới chú ý, nhỏ
giọng nói: "Đỗ tỷ tỷ, tỷ quên mất sự tồn tại của Tiểu Nha sao?"
Thanh âm trong trẻo, còn hàm chứa một tia mạnh mẽ của bé trai, kỳ dị
đưa tới chú ý của Ngọc Liễu công tử, hắn quan sát bộ áo vải xanh sạch sẽ của nam hài, khuôn mặt nhỏ nhắn mỉm cười giương mắt nhìn hắn. Bốn mắt
nhìn nhau, không khỏi có dự cảm chẳng lạnh đánh vào lòng.
"Tất
nhiên không!" Đỗ Hương Ngưng nở nụ cười, tay chân luống cuống níu lấy
khăn tay, nói: "Biểu ca, tên của nó là Tố Tiểu Nha, là gặp trên đường
tới kinh thành, muội thấy nó không cha không mẹ, nên bảo nó đi theo muội vào kinh, nó thật biết điều, sẽ không gây ra phiền toái, cho nên biểu
ca. . . ."
"Vườn Tây Hổ chúng ta từ trước đến giờ hiếu khách,
không lo thêm hai cặp bát đũa, hoan nghênh các ngươi ở đây, biểu muội
Hương Ngưng thiện lương tốt bụng của ta!" Giọng nói nhàn nhạt của phái
nam lộ ra nụ cười cao thâm khó lường, nói xong, hắn nhếch môi cười, vẻ
mặt quỷ quyệt, xoay người rời đi Ngọc Lan đường.
Lãnh Địch Thiên, có ta ở đây, ngươi đừng mơ tưởng cưới được Đỗ Hương Ngưng như ý! Hừ! "Tên xấu xa đáng chết này!"
Trong chính sảnh Lãnh vương phủ truyền ra âm thanh rít gào của Lãnh vương gia, lại là vì một phong thư, bức thư này được gửi bởi Lãnh Địch Thiên con trai của ông.
Lãnh Địch Thiên từ phía bắc sai người đưa thư trở vể, chính là vì tỏ rõ mình không muốn cưới Đỗ Hương Ngưng, nếu như phụ thân ép buộc, dù hắn lấy cái chết chống cự, cũng không nhượng bộ.
"Vương gia xin bớt giận, bị chọc tức sức khỏe sẽ không tốt!" Lãnh vương phi cũng không nghĩ đến nhi tử sẽ dùng một chiêu này, khó trách ngày đó khi bà nói với hắn việc hôn sự, hắn chỉ cười nhạt một tiếng, cũng không có nói thêm cái gì.
"Ta có thể không tức giận sao? Ngày mai sẽ phải thành thân, hắn lại nói không thành thân vào lúc mấu chốt này, nàng bảo ta làm sao giao phó với thế huynh?" Lãnh vương gia bị một phong thư nhà của nhi tử làm giận đến đỏ mặt tía tai, căm tức đầy bụng không chỗ thổ lộ.
Đứa con trai gian xảo khá lắm! Thậm chí không chịu để cho ông mắng chửi ngay mặt, hại người làm cha như ông không nhịn được, nhìn chằm chằm tờ thư kia, giận đến sắp nội thương.
Lãnh vương phi vẫn có bộ dáng tốt tính, nghĩ thầm vô luận như thế nào, cũng là con ruột của mình gây họa, giờ phút này nghĩ biện pháp để hạ cơn giận của trượng phu mới là chuyện gấp gáp. "Vương gia xin tha thứ, ta lại có một ý nghĩ có thể thực hiện, chúng ta cứ tổ chức hôn lễ, nếu Thiên nhi vẫn không muốn lấy vợ, liền tìm một lý do, làm cho người ta thay mặt đón tân nương qua cửa, đến lúc đó hai chúng ta cứ nhận vợ, không do Thiên nhi làm chủ!"
"Nhưng con của chúng ta vừa bướng bỉnh vừa cao ngạo, có nhiều khả năng hắn sẽ để cho Đỗ cô nương ở góa cả đời!" lo lắng của Lãnh vương gia thật thực tế.
"Vậy thì đến lúc đó rồi hãy nói! Cưỡi lừa xem kịch (kết quả cuối cùng còn không biết như thế nào), hãy đợi đấy." gương mặt quý khí tao nhã của Lãnh vương phi hàm chứa nụ cười yếu ớt, trong nội tâm hiểu rõ trượng phu đã hết giận con.
Lãnh vương gia quả thật hết giận một nửa, nhưng trong lòng không khỏi tràn đầy nghi ngờ, khí phách uy nghiêm nhíu lại hai lông mày, nói: "Ta thật sự nghĩ không thông, ban đầu khu vườn hai nhà chúng ta không phải dựa theo phong thủy xây lên sao? Cha và Thế bá đều nói phong thủy này nhất định khiến hai nhà đông tây nhiều con nhiều cháu nhiều phúc, kết quả hiện tại hai nhà chúng ta đều chỉ còn lại một chút huyết mạch, càng không nói hai đứa trẻ vừa gặp nhau đã cãi ngất trời, ngay cả muốn họ thành thân, đều là một việc khiến người nhức đầu, ai!"
"Nghe người bên ngoài nói, con trai của hai nhà chúng ta đều là người phong lưu ở bên ngoài, hồng phấn tri kỷ bên cạnh đều không ít, Thiên nhi chúng ta cũng rất có biện pháp đối với nữ nhân, ngay cả bà nội Thái hậu của hắn cũng bị hắn thu phục thoả đáng, ta đây làm mẹ cũng buồn bực, bao nhiêu vương công thiên kim chờ vào nhà chúng ta, hắn không có đạo lý không nhìn ai thuận mắt cả!" Lãnh vương phi tỉ mỉ suy nghĩ, mới phát hiện ra lòng con trai của mình thật khó nắm.
"Ai biết? Cứ làm theo biện pháp của nàng, chuyện thành thân cứ làm thế, ngày mai ta liền dẫn người đến cửa đưa sính lễ, Thiên nhi mu