Disneyland 1972 Love the old s
Bá Yêu Mưu Tình

Bá Yêu Mưu Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324211

Bình chọn: 8.00/10/421 lượt.

. . . . . Hơi thở nóng rực quen thuộc, triền miên trằn trọc trên mặt Kê Thanh, Kê Thanh cảm thấy cả người không khống chế được nóng lên, ý thức cũng ngày càng mông lung. . . . . .

Trong trí nhớ, nụ hôn của anh luôn dào dạt mà đến, giống như ngọn lửa, một chút cũng không giống cá tính lạnh nhạt xa cách của anh, người đàn ông này nếu nóng lên, chỉ cần một cái hôn là có th làm Kê Thanh cháy thành tro bụi.

Kê Thanh không hề có sức chống cự đối với anh, ở trước mặt anh, cô luôn có chút hèn mọn, hèn mọn như trần tục như bụi đất, hai năm năm tháng chảy qua lặng yên không một tiếng động, chỉ biết làm bụi bặm tích càng thêm nặng nề, thứ gọi là tình yêu này, người nào yêu trước, liền vĩnh viễn không có cách nào trở mình, mà Kê Thanh vào thời điểm mười sáu tuổi, liền yêu Phong Cẩm Thành, lâu như vậy, dài như vậy.

Kê Thanh có lúc cảm thấy, mình giống như yêu người đàn ông này cả đời, mặc dù tách ra, tình yêu đó giống như khắc vào trong xương cốt không thể xóa nhòa, bao lâu cũng không đi.

Phong Cẩm Thành gần như tham lam hôn cô gái nhỏ trong ngực, môi lưỡi trằn trọc giao hòa, mang theo nhớ nhung, mềm mại như nước, liên tục gắn bó khó phân tôi anh.

Hi vọng lớn nhất của Phong Cẩm Thành lúc này, chính là thời gian có thể dừng lại, không cần vội vàng trôi qua, dừng tại thời khắc này, cô ở trong lòng anh, mặc anh hôn, nhu thuận như thế, động lòng người như thế. . . . . .

Nỗi nhớ tích lũy hai năm, từng chút từng chút kể lể với môi lưỡi, từ bá đạo tới dịu dàng, nhẹ nhàng chậm rãi, từ môi lướt xuống, ướt nhẹp mang theo nhiệt độ nóng bỏng, chậm rãi trượt dọc theo bên gáy Kê Thanh, thỉnh thoảng gặm cắn, có chút đau, có chút ngưa ngứa, có chút tê tê, tập hợp tất cả trên người Kê Thanh, biến thành lửa nóng, cả người cô bị đốt đến vô lực, nếu không phải cánh tay của Phong Cẩm Thành thủ sẵn giữ chặt lấy hông cô, đoán chừng chân đã sớm trượt xuống . . . . . .

Thành phố T đầu mùa đông tương đối lạnh, mà lúc này chính là vừa hết ấm, thời kì giao mùa, bình thường Tiểu Tuyết ở nhà, trong nhà luôn bật điều hòa cho mát,nên bây giờ quả thật hơi lạnh.

Kê Thanh cả người nóng rực, cảm giác được sự lạnh lẽo thì lý trí đang đi du lịch khắp nơi bỗng chốc trở lại, lý trí trở lại mới phát hiện, áo khoác dạ len của mình đã sớm bị vứt trên mặt đất, đừng nói là áo khoác, ngay cả nút áo sơ mi kẻ ô vuông của cô cũng đã bị cởi ra hơn phân nửa, tà tà giắt trên người.

Nút cài áo lót cũng bị cởi ra, lỏng lẻo sắp rơi, tay Phong Cẩm Thành đã sớm đưa vào bên trong, vuốt ve lúc nặng lúc nhẹ. . . . . . Mà cô cũng bị anh đặt lên tường, bàn tay khác của Phong Cẩm Thành nắm chặt eo cô từ từ trượt, áp vào vị trí vểnh cao của cô. . . . . .

Cô áo rách quần manh nhếch nhác vô cùng, thế mà ngay cả áo khoác của anh vẫn hoàn hảo mặc trên người, cà vạt bên trong cũng không có một chút rối loạn, Kê Thanh không khỏi cảm thấy xấu hổ, cô nhanh chóng đẩy anh ra. . . . . .

Phong Cẩm Thành không dự đoán được có cô sẽ có phản ứng như vậy, bị cô dùng sức đẩy, lui về phía sau hai bước trực tiếp ngồi lên giường lớn, Kê Thanh ba chân bốn cẳng cầm quần áo khép lại cho tốt, khom lưng nhặt chiếc áo khoác nằm trên đất, vừa ngẩng đầu liền thấy ánh mắt âm tình bất định của Phong Cẩm Thành. Trong ánh mắt kia là không hiểu, nghi ngờ, còn có dục vọng chưa được giải thoát mà nóng nảy, tức giận. . . . . . Dưới ánh mắt như vậy, Kê Thanh không khỏi cảm thấy khẩn trương chột dạ. Chuyện đã phát triển đến mức này, Kê Thanh thực sự bắt đầu thấy nhức đầu, hơn nữa, người đàn ông này không phải thật muốn cùng cô gương vỡ lại lành đi!

"Nữ nhân này có ý gì?" Phong Cẩm Thành đột nhiên cảm thấy, con thỏ nhỏ nắm trong lòng bàn tay, sau hai năm thả ra ngoài, có chút không nắm bắt được rồi, trong lòng cô nghĩ gì?

Anh thế nhưng một chút cũng không biết, phản ứng của cô, Phong Cẩm Thành rất khẳng định, cô cũng muốn anh, cái loại đáp lại run rẩy bất lực đó, làm Phong Cẩm Thành gần như không kìm được.

Nói thật, Phong Cẩm Thành cũng không nghĩ tới, vừa lên một cái đã động, dù sao hai người đã tách ra hai năm, lúc nãy anh cũng chỉ nghĩ muốn hôn nhẹ vợ anh, về phần sau lại. . . . . . Chỉ có thể nói người phụ nữ này có lực ảnh hưởng rất lớn đến anh, anh thiếu chút nữa không không chế được, trực tiếp làm với cô.

Chỉ là, cái này giống như cũng không phải thập ác bất xá (10 tội không thể tha) gì cả, nói trắng ra, bọn họ hai người có tiếng cũng có miếng, chuyện như vậy cũng là chuyện đương nhiên, mà, vẻ mặt của cô nhóc kia là sao? Ảo não, hối hận, . . . . . . Chuyện rất đơn giản mà, có đến mức phải thế không? Hay người phụ nữ này đã quên, chuyện anh là người đàn ông của cô.

Phong Cẩm Thành cảm thấy, mình vô cùng cần thiết phải nhắc nhở cô một cái: "Kê thanh, anh là chồng em, không chỉ trên pháp luật mà còn là sự thật, anh nghĩ, không phải em đã quên đi!"

Trên mặt Kê Thanh còn chưa hết ửng đỏ, lời nói đầy ắp mập mờ này của Phong Cẩm Thành nói ra, lại đốt nóng lên, người đàn ông này chưa bao giờ hiểu được sự kín đáo, có lẽ ở trước mặt cô luôn luôn có thói quen dứt khoát bá đạo, mà anh nói ra những lời này