Duck hunt
Bà Xã Xinh Đẹp Và Con Trai Thiên Tài

Bà Xã Xinh Đẹp Và Con Trai Thiên Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327182

Bình chọn: 9.00/10/718 lượt.

cô mà nói, nếu ông biết mình bị lừa nhiều năm như vậy, chắc sẽ đánh cô đến chết? Nhưng cứ nghĩ đến đường đường là lão đại của Nặc lại bị ba cô đuổi ra khỏi cửa như vậy, cô lại có chút lo lắng đến lòng tự ái của Nguyệt Độc Nhất, anh kiêu ngạo là vậy, vậy mà cô lại đem anh nói thành kẻ bạc tình, lần này cô không phải là người rồi, thật đúng là đầu heo mà.

Trình Trình đang tự trách mình liền ôm gối trút giận, nhưng lại nghe được có người khẽ gõ nhẹ cửa ban công nhà cô, đã trễ thế này ai lại đi gõ cửa ban công nhỉ, bên ngoài trời vẫn đang mưa, gió đang thổi qua khe cửa, liền phát ra âm thanh thật đáng sợ. Trình Trình đã từng xem một bộ phim kinh dị, thần chết cầm lưỡi hái từ cửa sổ tiến vào phòng, cô không nhìn, không nhìn, không nhìn tới nữa.

Trình Trình liền coi như không thấy gì, rồi nằm giả chết ở trên giường, ngoài cửa tiếng gõ không ngừng vang lên, âm thanh không lớn, từng tiếng một, làm cho trong lòng cô run lẩy bẩy. Một tia sét làm cho cô theo bản năng nhìn ra ngoài cửa, cô liền thấy một bóng người không thấy rõ mặt, Trình Trình thật hy vọng là mình sẽ ngất xỉu cho rồi, không ngất liền không thể làm như không thấy được, cô thật không có lá gan đối mặt với người đó. Cho nên khi anh phá cửa mà vào, cô liền lúng túng cười cười không biết phải nói cái gì cho phải: “A, thật đúng lúc.” Lời vừa nói ra khỏi miệng, cô liền hận không thể cắt đứt đầu lưỡi của mình, chẳng lẽ người ta ăn no không có việc gì làm liền chạy đến gõ cửa nhà cô sao?

Cả người Nguyệt Độc Nhất đều ướt sũng, là ai nói phải nhân lúc trời mưa mà chạy đến dưới lầu nhà người ta, anh thật muốn bóp chết người đã viết ra điều đó.

“Anh ướt hết rồi, có muốn tắm hay thây quần áo không?” Trình Trình nói ra liền hối hận, tắm cái gì mà tắm! Thay quần áo cái gì chứ! Cô nên phải hỏi anh có chuyện quái gì mà chạy tới đây mới đúng! Nói xong thì mau cút đi. Nhưng nhìn Nguyệt Độc Nhất gật đầu, cô lại rất vui vẻ mà nịnh nọt, “Để em giúp anh.”

Trình Trình liền cầm áo ngủ của ba Trình mà len lén trở lại phòng mình, vừa đúng lúc Nguyệt Độc Nhất mới từ phòng tắm ra ngoài, anh ướt sũng từ đẩu đến chân, anh chỉ quấn một cái khăn tắm ngang eo, Trình Trình nhìn thấy liền đỏ mặt tới mang tai, cầm quần áo đưa tới. Sau đó cô liền cầm khăn lông giúp anh lau tóc.

“Quần áo em đã đem tới rồi, lát nữa anh mặc đi.”

“Ừ.” Âm thanh phát ra từ cổ họng của Nguyệt Độc Nhất, trầm thấp mà khàn khàn, Trình Trình liền cảm thấy miệng lưỡi mình có chút đắng khô.

Trình Trình rất muốn hỏi tại sao anh lại chạy đến đây vào lúc trời mưa gió thế này, nhưng cô lại không dám hỏi, nhưng Nguyệt Độc Nhất cũng không mở miệng, cô cũng bèn im lặng, nhưng lại chỉ có mình cô cảm thấy lúng túng thôi, còn anh thì hai chữ lúng túng viết thế nào cũng không biết. Cô nhìn tấm thẻ mà Nguyệt Độc Nhất đưa tới liền nghi ngờ hỏi: “Đây là cái gì?”

“Tất cả tài sản của Nặc đều ở đây, mà đây là thẻ bạch kim, không có giới hạn về định mức.”

“Cho em sao?” Trình Trình do dự hỏi.

Nguyệt Độc Nhất liền nhìn cô chằm chằm, ánh mắt sâu thẳm nhìn không thấy đáy: “Nếu em không thích anh, có thể đem giấy đăng kí kết hôn trả lại cho anh, dù sao cũng chỉ là hai tờ giấy.”

Tại sao ánh mắt của anh lại mê người như vậy chứ, Trình Trình liền nuốt nước bọt: “Em không có ý đó, chỉ là tại sao anh lại đưa thẻ ngân hàng cho em?” Cô cũng không có thiếu tiền xài.

“Cho em thì em lấy đi, hỏi nhiều như vậy làm gì!”

Nguyệt Độc Nhất liền đem thẻ nhét vào tay cô, hưởng thụ sự dịu dàng của mười ngón tay cô đang di chuyển trên tóc mình.

Thẹn quá hóa giận sao? Cô cũng bình thường mà! Không phải chỉ là thẻ ngân hàng thôi ư, cô cầm là được rồi chứ gì. Đây chính là đem quyền lực tài chính giao cho cô sao? Nghĩ tới khả năng này, Trình Trình liền 囧, giao cho cô thì đã sao chứ, dù sao thì cô cũng không quản lý được tài sản của mình mà giao hết cho Bối làm giùm: “Ở trong thẻ này chắc có rất nhiều tiền nhỉ.” Ít nhất chắc cũng vài chục triệu.

Nguyệt Độc Nhất liền nhàn nhạt mở miệng: “Ừ, mấy chục tỷ.” Anh cũng không biết bao nhiêu được gọi là nhiều nữa, chỉ biết như vậy cũng không phải là ít.

“Mấy…mấy chục tỷ?” Trình Trình liền dừng tay lại, Nguyệt Độc Nhất lại có chút không vui liền cau mày, “Nếu như em không cẩn thận làm mất thì thế nào?”

“Mất thì mất. Anh muốn ngủ rồi.” Nguyệt Độc Nhất nói xong liền nằm sấp trên giường của Trình Trình rồi ngủ.

Trình Trình đang nắm cái thẻ trong tay, trong lòng liền nơm nớp lo sợ, lỡ như cô đánh rơi thì sẽ thế nào đây? Lời nói ra nhẹ nhàng như vậy, Nguyệt Độc Nhất nhìn Trình Trình đang lẩm bẩm, anh thấy khó chịu liền kéo cô lên giường, ôm cô vào lòng, giường có hơi nhỏ, cho nên bọn họ chỉ có thể chen chúc chung một chỗ, đối với điều này Nguyệt Độc Nhất liền rất hài lòng, tự hỏi xem có nên đổi giường lớn nhà mình thành giường nhỏ hay không.

Mà Trình vẫn còn đang ôm tấm thẻ trong tay, liền bị ép buộc đi ngủ.

Cô vẫn không biết, thật ra ở trong đây là hàng trăm tỷ dollar, thật may là cô không biết, nếu không chắc sẽ không có cách nào mà ngủ được. Editor: Rea

Trình Trình đang nằm mơ, trong giấc mơ cô đang bị