XtGem Forum catalog
Bà Xã Triệu Đô Mua Một Tặng Một

Bà Xã Triệu Đô Mua Một Tặng Một

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323394

Bình chọn: 7.5.00/10/339 lượt.

ạnh, quay nhìn Diệp Sâm, chỉ thấy khóe miệng anh ta thoáng qua một nét căm hận độc ác, lập tức tóc gáy cô dựng ngược, hơi lạnh chạy dọc sống lưng.

“Dương lão gia, ông nhìn nhầm rồi, cháu…”

“Ông nội, ông làm sao thế?” Tiếng gậy chống của Dương lão gia rơi xuống đất đã thu hút sự chú ý của Dương Triết Khôn, Dương lão gia nhanh chóng giấu đi hết tất cả mọi cảm xúc vừa rồi.

Diệp Sâm nhặt gậy chống lên cho ông, “Dương lão gia, gậy của ngài.”

Dương lão gia như không có chuyện gì xảy ra, đỡ lấy cây gậy, chỉ nhìn Diệp Sâm một cái, ánh mắt thêm chút khó đoán, vỗ về Dương Triết Khôn đang lo lắng, “Không sao, Triết Khôn, chỉ là tuột tay thôi.”

Trình An Nhã vô cùng ngạc nhiên, không dám tùy tiện nói gì, Diệp Sâm như cố ý lướt qua sợi dây Rose Tear trên ngực cô, mỉm cười hỏi: “Dương lão gia, ngạc nhiên lắm phải không? Lại nhìn thấy Rose Tear?”

Dương Triết Khôn cau mày, lại nhìn thấy Rose Tear?

“Đúng là rất ngạc nhiên, Rose Tear là tác phẩm thành danh của chủ tịch Diệp, cũng là tác phẩm duy nhất, ai mà không biết, sợi dây chuyền quý báu như vậy xuất hiện ở bữa tiệc của lão phu, đích thực khiến lão phu vô cùng ngạc nhiên.” Dương lão gia nhìn sâu vào Diệp Sâm. “Chủ tịch Diệp đúng là cho lão phu được mở mày mở mặt.”

Câu nói này như nghiến răng mà nói ra vậy, nhưng sắc mặt ông ta đã không còn xúc động như vừa nãy.

“Đâu có.” Diệp Sâm ôm eo Trình An Nhã, gần như kéo cô vào người mình, vô cùng thân mật, ngũ quan tinh xảo tao nhã mê hồn, “Bảo thạch xứng mỹ nhân, cô Trình là người con gái quan trọng nhất của tôi, sợi dây chuyền này để cô ấy đeo, rất tương xứng.”

Lời vừa nói ra, ánh mắt Dương Triết Khôn lập tức sầm lại, phản ra một tia dữ dội, còn Trình An Nhã không nói năng gì, chỉ yên lặng đứng bên Diệp Sâm, thản nhiên như không.

“Diệp tam thiếu gia, người con gái quan trọng, bạn gái tôi, lại trở thành người con gái quan trọng của anh từ lúc nào vậy?” Dương Triết Khôn mỉm cười hòa nhã, như gió xuân thổi qua, nhưng lại ẩn giấu cái lạnh lẽo bức người.

Dương lão gia bàng hoàng, trầm giọng hỏi, “Triết Khôn, thế này là thế nào? Bạn gái của cháu?”

Diệp tam thiếu cười, “Dương thiếu gia, cô Trình là thư ký chính của tôi, là cánh tay đắc lực không thể thiếu, việc lớn việc nhỏ của tôi, cô ấy đều xử lý đâu ra đấy, không thể coi là người con gái quan trọng sao?”

“Diệp tam thiếu gia, vị hôn thê của anh còn đang đứng bên kia nhìn, anh nói câu này không chột dạ sao?” Dương Triết Khôn chế giễu, “Hay anh đã quen như vậy rồi?”

“Thế thì đã sao?” Diệp Sâm cười nhạt, vô cùng ngông cuồng.

Trình An Nhã khẽ rời khỏi tay Diệp Sâm, hướng về phía Dương lão gia: “Dương lão gia, xin chào, cháu là Trình An Nhã.”

Dương lão gia nhìn sâu vào cô một lát, ừ một tiếng, coi như đáp lời,thu lại ánh mắt, “Con nói tối nay sẽ giới thiệu bạn gái của con cho ta, chính là cô Trình đây hả?”

“Vâng, thưa ông.”

Dương lão gia gật đầu, lại nhìn Trình An Nhã một lượt, trong đôi mắt lộ chút mệt mỏi,

“Ông hơi mệt, cháu giúp ông tiếp đãi khách một lát.”

“Vâng.” Dương Triết Khôn ngạc nhiên nhìn Dương lão gia một cái, sai quản gia đỡ ông đi xuống, chiếc lưng thẳng của ông dường như còng đi nhiều.

“Chủ tịch Diệp, chúc mừng cũng đã chúc mừng rồi, chúng ta có thể đi được chưa?”

Trình An Nhã mỉm cười.

“An Nhã, đợi một chút, anh đưa em về có được không? Đợi ông nội nghỉ ngơi một lát, anh giới thiệu cho hai người chính thức làm quen.”

“Anh Triết Khôn, ngày tháng còn dài, rồi sẽ có dịp thôi.”

“E rằng Dương lão gia không chỉ nghỉ ngơi một lát là có thể khỏe lại được.” Diệp Sâm cười nhạo.

“Diệp Sâm, anh có ý gì?” Dương Triết Khôn hơi nổi giận.

Trình An Nhã đang định ngăn cản, Dương Triết Khôn đã đứng lên một bước, hai người đàn ông mặt đối mặt, kiếm rút cung giương, hình thành hai luồng hàn khí cực mạnh.

Dương Triết Khôn lạnh lùng nói: “Diệp, Dương hai nhà là đối thủ, bất luận âm thầm hay công khai tôi đều không sợ anh, nhưng Diệp Sâm, nếu anh dám có một chút bất kính với ông nội tôi, đừng trách tôi không khách sáo. Ông nội tôi đã bỏ qua cho anh ba bốn lần chế nhạo gây chiến, không có nghĩa là tôi sẽ bỏ qua. Anh nghe rõ cho tôi, anh không muốn đến Dương , Dương gia chúng tôi vị tất hoan nghênh anh.”

Ánh mắt Diệp Sâm khắc nghiệt như dao: “Bỏ qua? Hừ, Dương Triết Khôn, anh biết vì sao bao năm nay hai nhà Diệp - Dương tranh giành kịch liệt đến thế không? Anh biết vì sao ông anh bỏ qua cho tôi không? Dương Triết Khôn, anh đi hỏi ông anh xem, chỉ cần Diệp Sâm tôi còn sống, tôi sẽ chơi Dương gia đến chết, bất chấp mọi giá, không từ thủ đoạn.”

Tim Trình An Nhã đập mạnh.

Vì chơi Dương gia đến chết, Diệp Sâm không tiếc chết cùng bọn họ.

Âm lượng hai người không lớn lắm, tiếng nhạc dạ tiệc du dương trầm bổng, xung quanh cũng chẳng có mấy người, trừ Trình An Nhã, không ai nghe rõ bọn họ nói cái gì.

Chỉ có điều, cảnh tượng này dễ khiến người khác hiểu nhầm.

Hai người chèo lái Diệp – Dương hai họ, lại thêm nữ hoàng chủ đề của buổi dạ tiệc hôm nay Trình An Nhã, và thêm vào đó là tin đồn gần đây giữa hai vị thiếu gia với Trình An Nhã, cảnh này trong mắt người khác, tất