
sóng.
Lạc Điềm Hân tức giận nhìn Trình Hạo Hiên, cô trong lòng anh, là người phụ nữ sẽ phá hư hạnh phúc người ta sao?
"Trình Hạo Hiên, chúng ta không có đề tài chung, tôi không muốn nói chuyện với anh, anh đi đi!"
"Anh chỉ muốn em chia tay Giang Hách, hai người không có kết quả tốt!"
Cô cười lạnh, "Vậy cùng anh sẽ có kết quả tốt sao? Kết quả là, không phải cần trải qua chuyện đối phương bắt cá hai tay sao?"
Trình Hạo Hiên đứng lên, nắm lấy bả vai của cô, "Anh không có bắt cá hai tay, từ đầu tới cuối cũng không có, ngược lại là em! Em cùng người đàn ông khác ở cùng một chỗ! Anh không có thừa nhận chia tay!"
Cô kinh ngạc! Sao lại thành lổi của cô? Chẳng lẽ anh không có một chút lỗi nào sao?
"Trình Hạo Hiên, anh nói như vậy là để ý? Anh nói tôi bắt cá hai tay trước? Anh uống lộn thuốc à?"
"Dù sao anh mặc kệ! Em lập tức chia tay Giang Hách, nếu như hai người không xa nhau, anh cũng không chắc, anh sẽ làm ra chuyện gì với Giang Hách!" Trình Hạo Hiên uy hiếp nói.
Lạc Điềm Hân cắn chặt môi dưới, "Trình Hạo Hiên!"
Đột nhiên, từ trong phòng của Lạc Điềm Hân truyền ra tiếng vang một chút, làm hai người đều nhìn về đó!
Chu Man Man cùng Giang Hách ngăn cách bằng cánh cửa, nhìn hai người tranh cãi, hơn nữa càng ngày càng kịch liệt!
"Anh nói, bọn họ có đánh nhau hay không?" Chu Man Man có chút khẩn trương nói.
Giang Hách nhìn tình hình bên ngoài, "Trình Hạo Hiên chắc sẽ không , nhưng mà anh lại cảm thấy Hân Hân bị anh ta chọc giận, nhất định sẽ đánh."
Phía ngoài, tranh cãi đang tiến vào giai đoạn gay cấn.
"Dù sao thì anh mặc kệ! Em lập tức chia tay Giang Hách, nếu như hai người không xa nhau, anh cũng không chắc, anh sẽ làm ra chuyện gì với Giang Hách!" Nghe được lời uy hiếp của Trình Hạo Hiên với Lạc Điềm Hân, chân Giang Hách không khỏi đứng không vững, không phải sợ Trình Hạo Hiên, mà bây giờ anh lại lại biến thành đề tài để hai người tranh cãi.
Cũng bởi vì anh bỗng nhúc nhích, đụng phải hộc tủ bên cạnh, vang lên một tiếng"Đông" .
Mặt Chu Man Man trách cứ nhìn Giang Hách, nhanh chóng đóng cửa lại, không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Ở bên ngoài, hai người vẫn nhìn cánh cửa kia.
Trình Hạo Hiên bắt đầu giận dữ, "Giang Hách không đi? Anh ta đang ở phòng ngươi?"
Lạc Điềm Hân vừa mới nhớ tới, trong phòng cô còn có hai người, mình cùng anh tranh cãi, bọn họ cũng nghe.
"Không có ai!" Cô ngăn ở trước mặt anh nói.
Trình Hạo Hiên không tin, nếu không có ai, cô ấy khẩn trương làm gì? Hơn nữa, còn không để anh nhìn!
Anh không hỏi ý kiến của cô, trực tiếp đẩy cô ra, đi mở cửa! Nhưng mà cửa như bị khóa lại, mở không ra.
"Gọi anh ta mở cửa!" Bên trong rõ ràng có người, còn dám lừa anh?
Lạc Điềm Hân chỉ nhìn anh, không mở miệng.
"Mở cửa! Giang Hách! Anh lăn ra đây cho tôi!" Trình Hạo Hiên dùng lực đập cửa, hơn nữa còn hô to.
Thật lâu, bên trong mới truyền ra động tĩnh, Giang Hách chậm rãi mở cửa, cười hì hì nói: "Chào anh! Tổng giám đốc Trình!"
Đáng chết! Anh ta ở bên trong thật! Trình Hạo Hiên tức giậm, lập tức nắm anh ta lên.
Quan hệ của hai người giống như anh tưởng tượng! Cô đói khát như vậy, vừa mới rời khỏi anh, lại không kịp chờ đợi, tìm người khác! Còn lập tức mang về nhà!
Trình Hạo Hiên tức giận nhìn Lạc Điềm Hân, hi vọng cô có thể giải thích rõ ràng cho anh, nhưng cô không nói gì.
Anh tức giận nắm tay thành quyền, đánh cho Giang Hách mắt nổ đom đóm.
Đột nhiên, một người khác lao ra từ trong phòng, ôm lấy Giang Hách, "Chồng, chồng à, anhkhông sao chứ?"
Lạc Điềm Hân cũng tới, "Sao anh xúc động như vậy? Anh đánh người làm gì!"
Trình Hạo Hiên không rõ tình huống bây giờ, ngạc nhiên nhìn người phụ nữ ôm Giang Hách, người phụ nữ này gọi Giang Hách là chồng?
Cô ta là vợ của Giang Hách?
Lạc Điềm Hân vội vàng xin lỗi, "Thật xin lỗi, Giang Hách! Man Man! Giang Hách, anh không sao chứ?"
Giang Hách lau mép một cái, cười cười, "Không có việc gì! Nhưng hơi đau!"
Chu Man Man tức giận nhìn Trình Hạo Hiên, "Khó trách Hân Hân không cần anh! Loại đàn ông xúc động như vậy, không rõ tình huống, liền đánh người lung tung, không đáng tha thứ."
Giang Hách ngăn vợ đang nói Trình Hạo Hiên lại.
"Man Man, chúng ta đi trước đi! Không nên quấy rầy bọn họ! Chúng ta nghe lén là không đúng, chịu một quyền không có gì!"
Sau đó nhìn Trình Hạo Hiên, "Nếu như chịu một quyền mà có thể giải trừ hiểu lầm hai người, vậy thì rất đáng!"
Lạc Điềm Hân xin lỗi nhìn hai người, "Thật xin lỗi!"
Chu Man Man nhìn chồng không có việc gì thật, mới nhìn chằm chằm Trình Hạo Hiên nói: "Hân Hân, cậu phải suy nghĩ kỹ một chút! Đừng vì nhất thời mê tình mà bị anh mê hoặc!"
Lạc Điềm Hân nhìn Trình Hạo Hiên, anh cũng nhìn cô.
"Hai người đi trước đi! Chuyện của chúng ta, tự mình giải quyết!"
Cuối cùng, Chu Man Man cùng Giang Hách rời khỏi.
Lạc Điềm Hân càng thêm tức giận nhìn Trình Hạo Hiên.
Trình Hạo Hiên có chút hối hận, "Em nên giải thích sớm với anh một chút về quan hệ của em và Giang Hách!"
Anh hiểu lầm cô, anh không nên tin báo, nhưng anh vừa hỏi cô, cô không trả lời, làm anh tiếp tục hiểu lầm, nhưng mà, làm người ta vui chính