
ật ra thì cô đã xem ở nhà rồi, nhưng mỗi bài báo đều không giống nhau, cho nên cô lại xem thêm một lần.
"Người nào? Người thứ ba là vợ chồng chúng tớ." Chu Man Man không chút để ý nói.
Lạc Điềm Hân lấy tờ báo từ trên tay cô, "Đừng xem! Thật là ghét!"
"Thật ra thì như vậy cũng tốt! Tối thiểu có thể nói cho Trình Hạo Hiên, cậu là hoa lại có chủ!" Chu Man Man nhạo báng nói.
Lạc Điềm Hân trừng mắt nhìn Chu Man Man, "Làm ơn, tớ không tính cái này, là cha mẹ của tớ, được không? Nếu để bọn họ thấy, trời cũng sập xuống!"
Chu Man Man dứt khoát nói: "Yên tâm, trời sập xuống thì có Hách! Anh ấy sẽ chống giúp chúng ta."
Thật không chịu nổi người phụ nữ này! Lạc Điềm Hân thở dài, "Chỉ hy vọng bọn họ không xem TV, không đọc báo!"
"Đoán là chưa thấy, hiện tại chưa gọi điện thoại!" Giang Hách an ủi cô nói.
Vừa nói xong, chuông điện thoại liền vang lên.
"Giang Hách, cái đồ quạ đen này!" Lạc Điềm Hân chưa bao giờ biết lời của anh lại linh như vậy!
Giang Hách cũng xấu hổ, anh không cố ý.
Lạc Điềm Hân lấy điện thoại di động ra, nhưng số hiển thị không phải điện thoại nhà, là Trình Hạo Hiên .
Cô nhìn bọn họ một cái, "Là Trình Hạo Hiên!"
"Ôi chao, rốt cuộc đã gọi tới! Mau nhận!" Chu Man Man cười nói.
Cô đã sớm dự đoám, Trình Hạo Hiên xem báo, nhất định sẽ tìm Lạc Điềm Hân , tối hôm qua Giang Hách nói tình hình bữa tiệc cho cô biết, xem ra hai người có thể giải quyết chuyện này rất nhanh.
Nhận sao? Cô không muốn! Lạc Điềm Hân do dự.
Chu Man Man đoạt lấy điện thoại, để Giang Hách giúp một tay nghe điện thoại, "Anh nhận!"
"Này, đừng quậy!" Lạc Điềm Hân muốn lấy lại điện thoại.
Giang Hách hiểu ý vợ, lập tức nhận điện thoại, còn thuận tiện mở loa ngoài, "Này, chào anh!"
Đối phương trầm mặc một hồi lâu, mới nói: "Lạc Điềm Hân có ở đó không?"
"Cô ấy à?" Giang Hách nhìn Lạc Điềm Hân một cái, chỉ thấy cô khẩn trương nhìn điện thoại di động, "Đang tắm!"
Chu Man Man cười đến muốn chết! Lần này là muốn chỉnh chết anh ta!
Trình Hạo Hiên Hiên đoán chừng đã tức điên, thật lâu sau mới nặn ra mấy câu từ trong kẽ răng, "Bây giờ anh ở nhà cô ấy?"
Qua điện thoại, Lạc Điềm Hân biết hiện tại anh rất tức giận, như muốn lao ra từ trong điện thoại.
"Được rồi, đừng ồn ào!" Cô lấy điện thoại, tự mình nhận, "Có chuyện gì không?"
Trình Hạo Hiên đã tận lực đè nén lửa giận của mình, nhưng ngay cả anh cũng cảm thấy hiện tại không thể không tức giận.
"Vừa rồi là Giang Hách?"
Cô nhìn bộ mặt mong đợi của hai vợ chồng, "Ừm!"
"Lập tức đuổi anh ta ra ngoài! Anh muốn đến nhà của em! Anh có chuyện muốn nói với em!" Trình Hạo Hiên khẩn cấp hạ mệnh lệnh nói.
Lạc Điềm Hân không chịu nổi giọng ra lệnh như vậycủa anh, cô không phải là cấp dưới của anh, tại sao phải nói với cô như vậy?
"Tại sao phải nghe lời anh? Anh có chuyện gì thì nói trong điện thoại là được, tôi không rảnh!"
Trình Hạo Hiên lặp lại lần nữa, liền cúp điện thoại, hoàn toàn không nghe lời cô nói.
Lạc Điềm Hân nhìn chằm chằm điện thoại, cái gì vậy? Rốt cuộc là muốn thế nào?
"Thế nào? Anh ta muốn tới sao?" Chu Man Man tò mò hỏi.
"Ừm!" Lạc Điềm Hân gật đầu.
Giang Hách ôm vợ, "Vậy chúng ta đi!"
Chu Man Man không nghĩ vậy, "Đừng! Chúng ta trốn ở đây, xem một chút đi?"
"Chu Man Man!" Cô (CMM) cố ý muốn nhìn chuyện cười của cô (LĐH)?
"Hân Hân, tớ là vì cậu, được không? Nếu như hai người không thể nói chuyện, đánh nhau, chúng tớ có thể cứu cậu ra ngoài trước!"
"Không cần! Tớ có thể ứng phó!" Lạc Điềm Hân cám ơn ý tốt của cô, cô chỉ muốn xem kịch mà thôi.
Giang Hách cũng giúp, "Đi thôi! Quấy rầy người ta như vậy, nếu không hòa hợp lại thì làm sao?"
"Em không muốn hòa hợp với anh ta!" Lạc Điềm Hân không phải vì vậy mà đuổi bọn họ ra ngoài . Đột nhiên, chuông cửa vang lên!
Ba người nhìn về phía cửa, sao lại nhanh như vậy?
"Cậu cũng thấy đấy, không ra được, chúng tớ trốn giỏi lắm!" Chu Man Man lôi kéo chồng, trốn vào phòng của Lạc Điềm Hân.
Lạc Điềm Hân quả thật bất đắc dĩ muốn chết.
Mở cửa, thấy Trình Hạo Hiên, phát hiện dáng vẻ anh có chút suy sụp tinh thần, mới một buổi tối, không phải sao?
"Anh tìm tôi có chuyện gì?" Lạc Điềm Hân rót cho anh một ly trà nói.
Sau khi Trình Hạo Hiên ngồi xuống ghế sofa, vẫn nhìn Lạc Điềm Hân, anh không nhìn thấu người phụ nữ này, rốt cuộc là cô muốn hành hạ anh thế nào mới bằng lòng?
Lạc Điềm Hân bị Trình Hạo Hiên Hiên nhìn thì không được tự nhiên, hơn nữa còn bận tâm Giang Hách cùng chu Man Man, cô không dám nói gì, hơn nữa cũng hi vọng Trình Hạo Hiên không nói lung tung.
Trình Hạo Hiên Hiên cúi đầu thấy tờ báo, sở dĩ anh muốn thấy cô vì đã xem báo, bọn họ nên giải thích chuyện xảy ra gần đây một chút, nhưng khi anh vừa đến nơi này, thấy tờ báo, không khỏi nổi giận, anh không làm bất kỳ chuyện thật có lỗi với cô, ngược lại là cô, lại đi theo đàn ông khác.
"Em và Giang Hách có quan hệ như thế nào?" Giọng Trình Hạo Hiên mang theo chất vấn nói.
Lạc Điềm Hân cau mày, quan hệ thế nào? Cô rất muốn hỏi anh, hiện tại có quan hệ như thế nào với Tưởng Anna?
"Không trả lời sao?" Trình Hạo Hiên nhìn dáng vẻ, không lên tiếng của cô, lửa giận