XtGem Forum catalog
Bà Xã Ngoan Nào

Bà Xã Ngoan Nào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324644

Bình chọn: 8.00/10/464 lượt.

chịu. Lại uống rượu? Rốt cuộc chết chỗ nào đấy.

Anh nhẹ nhàng vỗ lưng cô, điên cuồng hướng về Nhiễm Mạn vừa thông suốt hét: "Lấy dấm ra." .

Vạn Dạ liền đưa tới, An Thần ánh mắt bất thiện, nhận chén dấm đưa tới khóe miệng Tô Thiển: "Ngoan, uống vào liền tốt." .

Tô Thiển giùng giằng né cái chén, thân thể mềm mại nằm trên người An Thần, ánh mắt mê ly nhìn anh cau mày thật chặt.

"A ~~ dáng dấp anh đẹp như vậy làm gì lại làm mặt đen? Một chút cũng khó coi —" , Tô Thiển uống rượu say gần như cực kỳ hoạt bát, làm gương mặt

An Thần càng ngày càng đen.

Mấy người ở một bên không khỏi mồ hôi lạnh chảy ròng.

Tô Thiển lảo đảo xoay người, hướng về phía Vạn Dạ đang dùng ánh mắt lo

lắng canh chừng, cô cười đùa: "Dáng dấp này không tồi, tôi thích —" .

Tô Thiển rất khoa trương nhào tới khuôn mặt của anh ta hôn một cái bẹp.

Trong nháy mắt, không khí chung quanh đông lại, Vạn Dạ kinh ngạc há

hốc mồm, vuốt nơi vừa bị Tô Thiển hôn, thật lâu cũng không định thần

được.

Ánh mắt An Thần u ám, cả người tỏa hơi thở băng lãnh kinh người, trong mắt không nhìn thấy một tia ấm nào, cô gái đáng chết! ! !

"Còn có một —" Tô Thiển lắc lắc chỉ vào Bân tử, Bân Tử sợ tới mức đang ở bên cạnh liền chạy thoát nhanh chóng!

Má ơi, phụ nữ uống say thật đáng sợ !

Cổ tay cô bị An Thần túm kéo vào trong lòng khiêng đi ra ngoài.

Anh hiện tại một bụng tức giận mà không có chỗ phát tát, cô dám ở trước

mặt anh đùa giỡn người đàn ông khác, thật muốn bóp chết cô !!!

Bình thường như thế nào không nhìn ra cô gái này uống rượu nhưng lại phóng đãng như vậy, thấy đàn ông liền nhào tới !!!

Bân Tử cùng Nhiễm Mạn ngồi ở phía trước không rên một tiếng thật cẩn thận quan sát tình huống.

Trở lại trang viên, anh ôm cô ngủ say trở về phòng, trên người An Thần hơi hở lạnh như băng không giảm chút nào. Edit: Nhí Boo

Beta: Vân

Sau khi đắp chăn cho cô, An Thần mệt mỏi đi vào buồng vệ sinh.

Đang giải quyết được một nửa thì cửa bị mở ra, An Thần bị đôi mắt đỏ hồng của Tô Thiển nhìn anh chằm chằm làm cho hoảng sợ.

Chỉ thấy cô lung la lung lay đứng ở cửa ra vào, ánh mắt mê ly nhìn anh

hồi lâu, sau đó mở miệng nói:“Tránh ra, tôi muốn đi tiểu!”.

An Thần ngây ngốc, không biết làm thế nào? Đang ở lúc giữa chừng…

“TM nhanh đứng lên cho tôi, chị không nín được !”. Móng tay Tô Thiển cào lấy khung cửa, kẽo kẹt kẽo kẹt vang.

An Thần không nói gì, chỉ là chưa từng thấy qua vẻ mặt cô hung tợn như vậy.

“Đứng lên!!! Tôi muốn đi tiểu!!!”.

Tô Thiển hoàn toàn nổi giận, nắm lấy bả vai An Thần, muốn đem anh ném ra bên ngoài .

An Thần nhíu nhíu mày, nhanh chóng đem cô đi ra ngoài: “Ngoan, đợi một chút, lập tức xong ngay!”.

Tô Thiển bám vào cửa buồng vệ sinh lay động, chỉ nghe loảng xoảng một tiếng, phỏng chừng là đem cửa ném bay đi ra ngoài.

An Thần đi ra, đầu đầy hắc tuyến, Tô Thiển vội chạy vọt vào.

Anh đem cửa phòng vệ sinh nhặt lên, An Thần nhịn không được dưới đáy lòng thầm nghĩ, chất lượng quả thật không tốt như vậy ?

Giải quyết xong, Tô Thiển thở ra một hơi nhẹ nhõm, bình tĩnh bước đi ra

ngoài, chỉ vào cánh cửa trên tay An Thần, bĩu môi:“Phá hư của công, phạt tiền năm trăm, lấy tiền!!!”.

An Thần cắn răng: “Đây là do em làm .”.

Tô Thiển khinh bỉ gợi lên khóe môi: “Hãm hại người khác, lại phạt năm trăm, nhanh chút, trả thù lao!”.

“Nhanh chút, đừng hòng quỵt nợ!” Không ngừng nắm lấy caravat của anh giật giật xuống.

An Thần đau đầu, quả thực có chút dở khóc dở cười , hai tay giơ lên đầu hàng : “

Được, anh trả, anh trả.”.

Anh lấy ví tiền rút ra một xấp tiền: “Có đủ hay không?”.

Nhìn xấp tiền đáng yêu, Tô Thiển cười yếu ớt :“Oa, thiệt nhiều Mao gia gia ---”.

Tô thiển như vậy lung la lung lay thật là làm An Thần không an lòng, anh vẫn lôi kéo cô sợ cô sẽ té ngã trên mặt đất.

“Tô Thiển? Ngủ đi!”.

Anh bế cô lên giường, gắt gao nhấn cô xuống nệm, này nha, uống say mà có sức lớn như vậy sao?

Tô Thiển trên giường cũng là an tĩnh lại, hai tay gắt gao cầm lấy tiền mặt đặt ở ngực vui cười.

“Trước buông tiền ra được không? Ngày mai lại cầm lấy.”.

An Thần nhìn tiền mặt trên tay cô, bất đắc dĩ cùng cô thương lượng.

Cô chu đôi môi nhỏ, lắc đầu, lập tức quay người, chổng mông về phía anh. Do cô quá mệt mỏi, ôm tiền trong chốc lát liền lăn ra ngủ. Khóe miệng

An Thần lúc này mới lộ ra một tia cười không rõ. Edit: Nhí Boo

Beta: Vân

Tô Thiển ngủ thẳng đến giữa trưa, cô ôm cái đầu đau nhức dậy, đôi mày

đẹp gắt gao nhíu lại . Trong tay còn có một xấp tiền mặt bị vò nhăn

nhúm.

Cô bước chân xuống giường, vừa vặn chứng kiến Nhiễm Mạn mang vẻ mặt như mướp đắng đang bị An Thần thẩm vấn, bên cạnh còn có Bân Tử kinh ngạc

nhìn chằm chằm mình.

Tô Thiển vuốt vuốt mái tóc lộn xộn, rót một chén nước ngồi xuống: “Em

tối hôm qua uống rượu , không có làm chuyện gì mất mặt chứ ?”

Chính mình uống say đã làm ra chuyện tốt gì trong lòng cô đều biết, lần

sau đảm bảo chắc chắn sẽ không ai cho mình chạm vào rượu nữa .

An Thần đột nhiên có một cảm giác thất bại: “Tối hôm qua đã uống hết bao nhiêu rượu?”.

Tô Thiển giơ một ngón tay.

“Một tá?