XtGem Forum catalog
Bà Xã Ngoan Nào

Bà Xã Ngoan Nào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324452

Bình chọn: 8.00/10/445 lượt.

Thiển trố mắt khi nhìn thấy hai hàng người giúp việc mặc đồng phục đứng đó, gật đầu một cái.

"Thiếu phu nhân, thiếu gia phân phó, khi nào cô tỉnh thì đem chén tổ yến cho cô ăn."

Tô Thiển nhận lấy, chu mỏ, không phải chỉ là canh tổ yến thôi sao: "Các

chị đi xuống trước đi, tôi không quen khi có nhiều người nhìn." .

"Vâng" .

Thấy người giúp việc lui cả ra ngoài, Tô Thiển chân không đi xuống giường.

Mở túi xách tìm điện thoại, len lén gọi cho Vạn Dạ: "Vạn Dạ, công ty không sao chứ?" .

"Tiểu Thiển, không có việc gì, em có khỏe không? Hắn ta có gây khó dễ

cho em không?" . Vạn Dạ đứng ở cửa sổ sát đất, mày nhíu chặt lại, anh

chỉ sợ An Thần sẽ làm Tô Thiển khó xử.

"Không có việc gì là tốt rồi, em cũng không sao, hôm nay em đã gây

phiền toái cho anh và công ty. Sau này, em sợ rằng không thể đi làm nữa. . ." .

Tô Thiển cảm thấy trong lòng thật khó chịu, chỉ sợ sau này, dù muốn rời khỏi An Thần lại càng khó khăn hơn.

"Nếu An Thần đối xử với em không tốt, em có nguyện ý từ bỏ mọi thứ để bỏ trốn với anh không?"

Sau khi hỏi xong, Vạn Dạ liền cảm thấy hối hận, nhưng vẫn muốn biết cô sẽ nói như thế nào.

Tô Thiển trầm mặc, hồi lâu nói: " Vạn Dạ, anh là một người đàn ông tốt,

trong lòng em, anh vĩnh viễn chiếm một vị trí quan trọng, vĩnh viễn là

người bạn tốt!"

Tắt điện thoại, trong lòng Tô Thiển cảm thấy khổ sở không nói nên lời.

"Vạn Dạ, xin lỗi anh...." Cô tự nhủ trong lòng.

An Thần đứng ở cửa, mặt mày hớn hở vì không kìm chế được sự vui mừng.

"Anh không đồng ý!!!"

Đột nhiên buông ra một câu khiến Tô Thiển sợ tới mức vội vàng quay đầu.

An...An Thần!!! "Anh tới lúc nào vậy?" Anh ấy có nghe thấy mình nói chuyện với Vạn Dạ không?

"Từ lúc em gọi điện thoại!!!" An Thần cười xấu xa.

Sắc mặt Tô Thiển trắng bệch, quả nhiên là nghe chưa?

"An Thần, anh vừa mới nói không đáp ứng cái gì?" Tô Thiển khẩn trương

tới mức líu hết cả lưỡi, cuống quýt nói lảng sang chuyện khác.

An Thần nhìn vẻ khẩn trương của cô, không nhịn được mà muốn trêu trọc, cô gái thế này, không phải hay gặp.

"Lòng em là của anh, trái tim cũng là của anh, anh không cho phép em vẫn giữ lại vị trí của bất cứ người nào, anh không đáp ứng!" An Thần vén

mái tóc cô, nhìn vào sâu trong đáy mắt, rồi thổi nhẹ vào tai cô.

Không nổi trận lôi đình như dự đoán khiến Tô Thiển có chút thụ sủng

nhược kinh, khóe miệng giật nhẹ, cúi đầu nhìn bàn chân trần của mình.

"Sao lại không đi dép mà đã xuống giường thế này?" An Thần cau mày, ôm

cô theo kiểu ôm công chúa đi tới giường: "Nhìn em đi, chân lạnh như

băng, sau này không được đi chân trần chạy loạn trong phòng nữa, nghe

chưa?"

Tô Thiển trợn tròn mắt, có cần thiết phải khoa trương tới mức đó không?

"Không nghe lời gì cả, tổ yến cũng không uống, Uống...uố...ng!!!"

An Thần nhìn chằm chằm cô, cô gái này, không biết chăm sóc thật tốt chính mình một chút sao?

An Thần đem giày tới tự mình mang cho cô: "Đói bụng lắm chứ? Hôm nay làm món cá chần nước sôi em thích." .

Tô Thiển nhìn gò má An Thần , nghĩ thầm, người này tính khí thay đổi y như thời tiết vậy, mỗi lúc mỗi khác!

Vì không muốn Tô Thiển thấykhông tự nhiên nhưng An Thần vẫn gọi nhóm người Bân Tử cùng lên.

Tô Thiển thật sự 囧 , dũng khí buổi sáng của cô đã đặt dấu GAME OVER rồi, nên giờ phút này, nhìn thấy mấy người, thật hận không được tìm một chỗ

chui vào trong.

An Thần đem món mà Tô Thiển thích nhất để tới trước mặt cô, một đĩa tôm

hùm theo thường lệ đặt ở trước mặt mình bóc tôm đưa cho cô.

Bân tử nhìn tô cá chần nước sôi kia bằng con mắt tội nghiệp: "Lão Đại, em cũng thích ăn cá chần nước sôi." .

An Thần lười biếng nâng mi: "Cậu có thể gọi đầu bếp khác làm."

Tô Thiển lúng túng cười cười, vội đem cá chần nước sôi đẩy về phía Bân Tử.

An Thần ấn chặt tay của hắn, thuận tay cầm một chén nhỏ múc một phần đưa tới: "Ăn đi." .

Bân tử đáng thương nhìn trong chén có mấy miếng cá: "Lão Đại, ngài thật lòng thương em." .

Mấy người kia cười suýt lạc giọng.

Cơm nước xong, Tô Thiển vẫn đang thất thần nhìn An Thần làm việc, mọi

người đều nói đàn ông lúc làm việc là đẹp nhất, giờ phút này An Thần

thật đúng là khiến Tô Thiển nhìn ngây người.

An Thần để cây viết trong tay xuống, nhìn cô gái đang ngẩn người nhìn

mình nhếch miệng cười, dạo bước đi tới bên cạnh cô: "Thấy thế nào?"

Làm một người rảnh rỗi thật đáng xấu hổ.

Tô Thiển lấy lại tinh thần, lúng túng khụ khụ: "Em, em chỉ là quá nhàm chán."

Các nàng đừng quên click vào quảng cáo ủng hộ bọn mình nha!!! Edit: Thuy An

Beta: Vân

Đúng vậy, không có công việc thật sự là rất nhàm chán.

An Thần ngồi ở bên cạnh cô: "Nhàm chán sao? Nếu thế em đi ra ngoài tìm Y Na cùng bọn họ vui đùa một chút đi, anh xử lý xong công việc liền cùng

em đi dạo." .

Tô Thiển gật đầu nhẹ, cô đã sớm muốn trốn khỏi đây rồi.

An Thần bất đắc dĩ cười cười, rốt cuộc đến khi nào thì mình mới có được tâm của cô gái này đây.

Tô Thiển nhìn những người này bận túi bụi, nhất thời cảm giác mình làm một người rỗi rãnh đặc biệt đáng xấu hổ.

Vòng co nửa ngày, cô cảm thấy mình đi ngủ một giấc là hợp lí nhất.

Lại liếc th