
, cô đã
sớm xuất thân ra xã hội, đối với những chuyện kia trong trường học, chút nào cũng không nổi hứng thú.
Tô Thiển cau mày, nhưng là, không đi học, An Thần lại không cho cô đi làm, cả ngày làm phu nhân ở nhà cũng là không thú vị.
"Cậu ngẫm lại xem, không đi học, chúng ta còn có thể làm chút chuyện
khác, tâm nguyện lớn nhất của mình chính là mở một công ty thuộc về
mình, hoặc là cửa hàng đồ trang điểm, kể từ không đi làm, túi mình khô
quắt, cực kỳ khó chịu." .
Nhiễm Mạn dứt khoát tiến tới cầm lấy cánh tay cô, thao thao bất tuyệt
hướng cô oán trách bất mãn của mình, cuộc sống như thế, thật sự không
phải cô muốn.
Tô Thiển lại làm sao cứ như vậy suy nghĩ, rút ra cánh tay đứng dậy.
"Mình cùng An Thần thương lượng một chút, cũng không biết anh ấy có đồng ý hay không."
Cái người đàn ông bá đạo, có thể cho phép cô mở tiệm sao?
"Tốt tốt, cậu trở về thật tốt lấy lòng lấy lòng chồng cậu, người kia
cưng chiều cậu, nhất định sẽ đáp ứng, ngộ nhỡ không được. Liền sắc dụ!"
Cô phát hiện, thật ra thì cô là sủng phi.
Nhiễm Mạn nằm ở trên ghế sa lon, xấu bụng đem đường cong uyển chuyển Tô
Thiển quét lại quét, là một người đàn ông, cũng không chịu nổi Tô Thiển
nhẹ nhàng nhất ngón tay.
"Cậu thật là, sắc dụ gì, cậu quá tà ác rồi."
Để cho cô chủ động hấp dẫn An Thần, đó không phải là mình tìm tai vạ? Lại nói cô còn không muốn chết phía dưới anh.
Rời đi nhà Nhiễm Mạn, Tô Thiển chạy thẳng tới trong thang máy Cao ốc,
những ngày này, cô chạy tới nơi này số lần càng ngày càng nhiều rồi.
Một bước vào thang máy, cô trong nháy mắt liền trợn tròn mắt, sững sờ
nhìn trước mắt một nam một nữ kích hôn lẫn nhau. Cô tiến không được
mà lùi cũng không xong.
"Người nào a! ! !"
Lưu Hoa vô cùng không nhịn được nâng lên đôi mắt, gặp Tô Thiển tức giận
nháy mắt thối lui, thay bộ dáng cợt nhã: "Chị dâu khỏe."
Tô Thiển lúng túng yên lặng, hướng cô gái bên cạnh lướt qua, dáng dấp
ngược lại xinh đẹp, gương mặt hồng hồng, ánh mắt xin lỗi đến tránh né.
"Cái đó, các ngươi tiếp tục." Lui ra ngoài, Tô Thiển nhấc chân liền hướng thang máy bên kia dành cho nhân viên mà vảo.
Không trách được An Thần nói Lưu Hoa khắp nơi lưu tình, tình cảm đều là thật, lại còn dám mang vào Ám Dạ.
Suy nghĩ một chút vẫn là An Thần tốt, ít nhất đủ chung tình, dường như, cô thật nhặt được bảo vật.
"Ông xã, chúng ta thương lượng một chuyện chứ?" Cô ngồi ở trên đùi của anh, ôm cổ anh, gương mặt nhu tình mật mật.
An Thần để cây viết trong tay xuống, thận trọng ôm hông của cô, cưng chiều sờ sờ cái mũi nhỏ của cô: "Bà xã muốn làm cái gì?"
Tô Thiển nụ cười trong mắt càng đậm: "Em không muốn đi học, mỗi ngày bị
mấy người quái dị nhìn, học cũng không tốt, em cùng Nhiễm Mạn thương
lượng rồi, nghĩ mở một cửa hàng mỹ phẩm trang điểm có thể kiếm
tiền, cũng không quá nhàm chán." .
An Thần khẽ nhướng mày: "Tốt."
Hảo? ? ?
Tô Thiển thật bất ngờ, cô còn chưa nói lời tốt nào, An Thần cứ như vậy đáp ứng? ?
"Chỉ cần em muốn, chỉ cần không phải làm chuyện gì nguy hiểm, ông xã
tất cả đều đáp ứng em." Đại ca nói rất đúng, người phụ nữ của mình, nên
cưng chiều, coi như cô muốn hái mặt trăng, anh cũng nên giúp cô mang cái thang.
Một câu nói bình thường, lại khiến Tô Thiển hồng hốc mắt, cô hiện tại thật sự là sủng phi, bị anh cưng chiều đều muốn vong hình.
"Ông xã, anh đối với em thật tốt, cám ơn anh." Cô nghẹn ngào, cả đời
này, có một người đàn ông cưng chiều cô như vậy, cô còn hy vọng xa vời
cái gì.
"Nha đầu ngốc, ông xã không tốt với bà xã thì tốt với ai, lần
trước không phải cho ngươi hắc tạp a, ngươi cầm nó, muốn làm gì làm gì." . Người phụ nữ của anh nhàm chán, muốn làm cái gì thì làm cái đó đi,
lại không trông cậy vào cô thật làm ra tiền, chỉ cần cô cao hứng, tùy
tiện thế nào giày vò đều được.
"Cám ơn ông xã, hôn một cái."
Bẹp bẹp vài hớp, nhưng nụ hôn của Tô Thiền rơi vào trên mặt An Thần,
trên chóp mũi, trên miệng, khiến An Thần có một lần thiếu chút nữa điên
cuồng.
Anh có thể rõ ràng cảm thụ được, Tô Thiển đã hoàn toàn đón nhận tình cảm của anh, cái này vậy là đủ rồi, chỉ cần cô an phận sống ở bên cạnh anh, anh nên cái gì đều không hy vọng xa vời. Sau mấy tháng, Tô Thiển cùng Nhiễm Mạn cả ngày rất bận rộn, nhưng vô cùng vui mừng tự tại.
Hai người phụ nữ đều thần hồn điên đảo làm bảng hiệu sống cho cửa
hàng, tự nhiên hấp dẫn không ít quý cô nhà giàu cùng quý phụ nhân cả
ngày rãnh rỗi.
Một ngày vội xuống, lưng của Tô Thiển cũng thiếu chút nữa không đứng lên rồi, cô hiện tại chân chính cảm nhận được kiếm tiền không dễ dàng,
đụng phải khách hàng tính khí tốt còn dễ nói, thỉnh thoảng đến khó dây
dưa, cố ý gây khó khăn cho, thật lòng hỏng mất.
Ngồi xuống đếm thành quả một ngày lao động, nụ cười trên mặt hai người so hoa nở còn xinh đẹp hơn.
Đúng là so sánh với đi học thú vị hơn nhiều, ở chỗ này có thể học được rất nhiều kiến thức trên sách vở không có, ngày cũng trôi qua phong
phú.
"Oa, mình có một loại mơ ước trở thành sự thật cảm giác không chân
thật