Pair of Vintage Old School Fru
Bà Xã Ngoan Nào

Bà Xã Ngoan Nào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325090

Bình chọn: 8.5.00/10/509 lượt.

h hướng trên ngón tay xoắn, làm bộ vô tình hỏi: "Mới vừa rồi bọn họ tới làm cái gì, đi nhanh như vậy?" .

An Thần khẽ nhướng mày, mang theo một tia ý lạnh, lấy ra súng lục ra

nhét vào trong tay của cô: "Về sau, cô ta nếu là còn dám tìm em phiền

toái, trực tiếp nổ súng bắn cô ta."

Tô Thiển vội vàng rút tay về, đầu dao động: "Em không dám." .

Cô lại không dám cầm súng, càng không dám nổ súng giết người, lần trước bắn chết con sói kia, tay run nửa ngày.

"Em sợ cái gì, xảy ra chuyện gì anh sẽ giải quyết cho em, bắt đầu từ

hôm nay, anh cho phép em cầm súng, ai dám tìm em phiền toái, nổ súng là

được."

Anh là quá nhân từ, cho nên mới để cho người phụ nữ của mình bị nhiều

tổn thương như vậy, từ khắc này bắt đầu, máu lạnh, khát máu, chính là An Thần anh.

Giống như không dám tin, Tô Thiển nhìn chằm chằm anh, dùng ánh mắt hoài

nghi đem anh từ đầu tới đuôi quét mắt một lần, rốt cuộc mặt bình tĩnh

hỏi ra lời : "Thật? Anh thật cho phép em cầm súng?"

Người đàn ông này nghĩ thông rồi? Hay là, anh lại đang thử dò xét mình?

"Đúng, anh cho phép em cầm súng, giữ cho kĩ, dùng nó bảo vệ tốt mình,

mặt khác anh phái Y Na cùng Vũ Đình đi theo bảo vệ em, thời điểm ở bên

ngoài chơi, nhất định phải cẩn thận." Không phải anh nghĩ nhiều, làm

người phụ nữ của anh, phải cẩn thận cẩn thận hơn mới được. Edit : Song Ngư

Khẳng định An Thần không phải đang nói đùa, cô hận không được trực tiếp

nhảy dựng lên, vuốt cây súng lục kia, khóe miệng cũng toét đến gáy. Thật là muốn thử.

"Em trước kia đã luyện qua?"

Trước không để cho cô cầm súng, vì sợ cô chưa quen thuộc, sợ thương tổn được chính cô, nếu cô thủ pháp tốt như vậy, anh cũng không lo lắng.

Tô Thiển cho tới nay đều đặc biệt sùng bái lính đặc công, ngày ngày gạt ba mẹ xem một chú luyện tập, lại nói thật đúng là ngượng ngùng, vì để

cho chú đáp ứng dạy cô, có thể nói là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.

"Không trách được, bà xã, em còn có bao nhiêu chuyện là anh không biết? Thành thật khai báo."

Nha đầu này, biết bắn súng, biết đua xe, mang cho anh rung động không phải một chút xíu.

Theo như hoàn cảnh sinh trưởng của cô mà nói, cô không thể nào biết những chuyện này.

Tô Thiển xin lỗi vuốt vuốt mái tóc, thật ra thì, khi còn bé, cô trên

căn bản cũng không chơi những trò của con gái, ngược lại thích

những trò của bé trai.

"Anh lại cho em một chiếc Ferrari, chỉ là em phải đáp ứng anh không cho

đua xe, bằng không, cái người này đời này cũng đừng nghĩ đụng tay lái

đi." Nên cô đều biết, cũng không nên nghiêm nghị như vậy, hạn chế tự do

của cô, có lúc những thứ đồ này cũng nên dùng, mình cầm, tổng so người

khác thời thời khắc khắc coi chừng hảo.

Tô Thiển hoàn toàn lặng, ngu, ngây người, An Thần hôm nay lương tâm phát hiện sao?

"Thế nào? Không thích sao? Vậy anh thu hồi những lời mới vừa nói?" Nhìn cô một bộ dáng gặp quỷ rồi, An Thần sẽ không tức giận.

"Thích thích, ông xã, em yêu anh chết mất."

Tô Thiển khó được kích động ôm lấy cổ của anh, thậm chí đụng lên cái

miệng nhỏ của mình, chủ động đem cái lưỡi thơm tho đưa vào đi một hồi

loạn can thiệp.

An Thần đầu tiên là hung hăng ngẩn ra, rồi sau đó nhướng mắt vui mừng, nâng đầu của cô, khiến nụ hôn này càng thâm nhập.

"Ông xã cũng yêu em chết mất, về sau, ông xã không bao giờ nữa đối với em bá đạo như vậy rồi, tin tưởng ông xã."

An Thần cúi mắt nhìn người phụ nữ trong ngực nhỏ bé kiều mỵ, bộ mặt đều là nụ cười ấm áp.

Tô Thiển ôm cổ anh gương mặt gió xuân. Anh, người đàn ông rất yêu cô.

Hảo hảo lấy lòng người đàn ông của mình!

"Thiển, tiểu Tô tô, mạng cậu thật sự quá tốt, đáng đánh đòn rồi,

chị đây thật hâm mộ cậu." Nhiễm Mạn đem cây súng ôm vào trong ngực,

yêu thích không buông tay.

Tô Thiển đoạt lấy, thận trọng cất xong, bĩu môi: "Cậu có thể tìm người đàn ông mình muốn, không cần dòm ngó mình."

Người đàn ông nhà cô gần đây cực kỳ cưng chiều cô, để cho cô có loại cảm giác không chân thực.

Nhiễm Mạn chậc chậc chép miệng: "Mình thật sự hoài nghi, cậu thật đúng là Tô Thiển mình biết sao? Tại sao một chút cũng không nhìn ra cái

bóng trước kia?"

Thật chẳng lẽ giống trong tiểu thuyết viết như vậy, tình yêu có thể thay đổi một người?

Tô Thiển đơn giản không nói lời nào, mặt mày tươi cười nhìn chằm chằm Nhiễm Mạn.

"Mình đột nhiên không muốn đi học, từ ngày đi học, tựa hồ mỗi lần đi

đến trường học cũng sẽ xảy ra một chút chuyện làm người ta dự liệu

không kịp, học kỳ cũng sắp xong, mình cư nhiên hơn phân nửa học kỳ

cũng không có lên lớp, người khác nhất định cảm thấy mình là đặc

biệt, mình cũng vậy, cảm thấy đặc biệt không có ý tứ."

Nghĩ đến ở trường học, nam nam nữ nữ cả ngày quái dị quan sát cô, tránh né cô, trong lòng của cô cũng khó chịu.

"Vậy thì không đi, ở nhà cũng không có gì không tốt, mình cũng không

chịu nổi những ánh mắt đó, tiểu Tô Tô, cậu tựu xem như chuyện tốt,

còn học, mình cũng không đi, có được hay không?" Nhiễm Mạn nghe nói Tô Thiển không muốn đi học, thiếu chút nữa hưng phấn nhảy dựng lên