
t nổi danh, có lẽ phải đi xem nàng ta
là người như thế nào.”
Đang lầm bầm xoay người, đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, có thứ gì đó đang bò trên tay hắn?!
Cúi đầu nhìn lại: “A! Bọ cạp!!!”
Một con bọ cạp cực độc đang bò theo tay hắn dọc lên trên. Ragashu quá sợ hãi, muốn phủi con bọ cạp xuống, nhưng nó lại bám chặt trên ống tay áo hắn.
“Người đâu! Mau tới đây!”
“Á aaaaaaaaaaaaaa!” Một giọng nữ hét chói tai.
Lúc Ragashu gọi người, một thị nữ đã vội vàng chạy vào. “Hoàng đế Ragashu xin đừng cử động! Nô tì đến giúp ngài!”
Nói xong giơ cao cái chổi trong tay.
Ragashu liếc mắt một cái: “Ngươi định làm gì…”
Bốp! Cái chổi mạnh mẽ đạp xuống, dùng sức đập vào cánh tay của Ragashu!
“Á!”
Ragashu chỉ kịp hoảng hốt kêu một tiếng, ôm cánh tay ngồi xỏm xuống.
Jinna ném cái chổi, cũng ngồi xuống, cầm cảnh tay Ragashu, “Hoàng đế Ragashu! Không sao đâu! Bọ cạp đã chết!”
Ragashu run rẩy nhìn thi thể bọ cạp bám trên y phục chính mình, thân thể nát bét.
“… Mau dọn sạch đi!”
“Vâng!”
Jinna cầm khăn tay nhặt con bọ cạp chết không nhắm mắt ném ra ngoài ban công.
“… Nơi này sao lại có thể có bọ cạp?”
“Khởi bẩm hoàng đế Ragashu, Ai Cập
thường xuyên có bọ cạp, có lẽ do phòng dành cho khách trong hoàng cung
đã lâu không có người ở lại, bọ cạp đã làm ổ ở đây…”
“…Bọ cạp làm tổ ư?” Có cảm giác không ổn.
“A!” Jinna như đột nhiên nhớ ra điều gì đó, kêu to lên: “Đúng vậy, chắc chắn có những con bọ cạp khác! Hoàng đế xin chờ một chút, để nô tì dọn sạch chúng!”
Nói xong, Jinna hung hổ đi ra ngoài hành lang, bắt đầu tìm kiếm khắp nơi.
Khóe miệng Ragashu khẽ run rẩy.
Một lát sau, hắn khó khăn đứng dậy đi đến bên nhuyễn sạp lại nghe thấy tiếng hét bên ngoài ban công. “Tìm thấy rồi.”
Cái gì? Thật sự có à? Sao Ai Cập lại đáng sợ như vậy?”
Còn chưa kịp chấp nhận nổi tin này, Jinna đã bê một cái khay tới.
“Hoàng đế Ragashu! Nô tì đã tìm được ổ bò cạp rồi ạ!”
Nhìn thấy một khay bò cạp lúc nhúc di chuyển, sắc mặt Ragashu tái mét, “Mau vứt nó đi!”
“Vâng!” Jinna trả lời, bước nhanh về
phía cửa lớn, lại không biết trên mặt đất xuất hiện một viên gạch từ lúc nào, khiến nàng bị vấp, toàn bộ hất về phía Ragashu.
“Á aaaaaaaaaaaaa!” Ragashu không tránh kịp, toàn bộ đám bò cạp trong khay đều bay tới người hắn, ùn ùn kéo tới!
“Mau lấy bọ cạp ra!!! Nhanh lên!”
Hoảng sợ kêu to, Ragashu vung loạn hai
tay, muốn hất hết đám bọ cạp đang bám trên người. Nhưng động tác của hắn không bì được với số lượng, có con bọ cạp đã bò từ ống tay áo vào
trong.
Jinna lén lút cười trộm, lập tức đổi thành vẻ mặt cuống quýt, “Trời ơi! Hoàng đế Ragashu!”
Nhào tới xé y phục hắn, “Mau lên! Mau cởi y phục ra!”
Thuần thục cởi y phục của Ragashu, cầm
lấy khăn thay cuốn thành một cuộn chặt, đập xuống đám bọ cạp, đồng thời
cũng lưu lại trên người Ragashu vô số vết quất.
Ragashu rất muốn kêu nàng nhẹ tay một
chút, nhưng trên người vẫn còn rất nhiều bọ cạp, tốt nhất nên đánh chết
chúng. Vì thế chỉ có thể âm thầm chịu đựng.
Được một lúc lâu sau, Jinna mới ngừng tay lại. “Hoàng đế Ragashu, bọ cạp đã chết cả rồi ạ!”
Ragashu thở phảo một hơi, đang muốn quở trách thị nữ vô lễ, dám dùng sức quất hắn như vậy, Jinna lại vội vàng
cúi đầu: “Tiệc tối sắp bắt đầu, để nô tì đi chuẩn bị nước tắm cho ngài!”
Kiềm chế cơn hoảng hốt và đau đớn,
Ragashu nhìn sắc trời bên ngoài, đúng là đã không còn sớm, dù thế nào đi nữa, cũng không thể tới muộn, “… Được rồi, ta phải đi thay y phục!”
“Vâng ạ.”
Chật vật đi vào phòng tắm, cởi bỏ quần
áo bẩn thỉu trên người, tiến vào trong bồn tắm. Vừa rồi quá nguy hiểm,
không ngờ trong phòng lại nhiều bọ cạp như vậy, lại còn ả thị nữ hậu đậu lỗ mạng kia nữa!
…Khốn kiếp, nếu không phải tại ả, sao hắn có thể bị nhiều bọ cạp tấn công như thế!
Còn nữa, sao Ai Cập lại có nhiều bọ cạp như vậy, nơi này phải cẩn thận, tốt nhất phải khiến Asisu nhanh chóng
đồng ý thành thần, sớm về nước thì hơn…
Đang suy nghĩ, lại có tiếng Jinna vọng
từ bên ngoài vào, “Hoàng đế Ragashu, chờ nô tì xử lý đám bọ cạp này xong sẽ mang y phục vào cho ngài!”
-_-#
…
Trong lúc Ragashu vô cùng thể tham
chiến đấu với đám bọ cạp trong cung thì ở Hittite xa xôi, Izumin đang
thảo luận với hoàng đế Hittite.
“Phụ vương, nhi thần muốn đến Ai Cập một chuyến.”
“Đi Ai Cập ư?” Hoàng đế Hittite vuốt chòm râu dài, “Lần này đi có mục đích gì?”
“Lần trước ở Assyria, nhi thần đã nhìn
thấy nữ hoàng Asisu của Ai Cập, nàng ta có thể điều khiển nước tấn công
thành, hơn nữa võ nghệ lại rất cao. Nhi thần cảm thấy nữ hoàng này có bí mật nào đó, nhi thần muốn đi điều tra, sau này chúng ta cũng sẽ dễ dàng đối phó với Ai Cập hơn.”
“Ồ.” Hoàng đế Hittite đăm chiêu, “Nghe
nói nữ hoàng Ai Cập rất xinh đẹp! Trước kia chỉ chú ý tới hoàng đế
Menfuisu và cô gái sông Nile, chưa từng nghe nói nữ hoàng Asisu có gì
đặc biệt, nếu đã cho rằng hoàng gia Ai Cập cố tình che giấu, vậy thì
càng phải đặc biệt chú ý.”
Izumin gật đầu, “Đúng vậy, phụ vương, nhi thần cũng nghĩ thế, cho nên cảm thấy phải đi Ai Cập một chuyến xem xét tình hình.”
“Được, vậy con đi chuẩn bị đi, ngày mai xuất