
ổ đội '> Thánh Kỵ Sĩ: Thăng cấp dựa vào miệng nói sao?
[ Đội ngũ '> Thù Tiểu Mộc: [ Ngậm miệng '>
Câu chuyện về Đừng Nói Không Mất Hồn cứ như vậy mà dần dần rơi vào quên
lãng, Thù Tiểu Mộc vẫn là cái Bánh bao như cũ, chỉ là có vài người phát
hiện Bánh bao này… Dường như có gì đó khác khác.
Gía cả hàng hóa
của cô không còn vì người quen mà cố ý giảm xuống nữa, cô cự tuyệt một
số người quen trả giá không hợp lý, cô cũng cự tuyệt những người thường
xuyên mượn một đống đồ linh tinh nhưng chưa bao giờ trả lại còn đòi mượn thêm tiền.
Rất nhiều người nói Thù Tiểu Mộc là đồ lạnh lùng, hám lợi. Thù Tiểu Mộc cảm thấy những lời bàn tán này khiến cô rất khó chịu, nhưng khi Bang chủ đại nhân nói trước kia chính mình cũng từng bị như
thế, cô sẽ không khó chịu nữa.
Có khi nào bạn gặp được người như
thế ở cửa phó bản, lúc những người chơi cấp thấp xin kéo anh ta chỉ đơn
giản trả lời một chữ —— không. Có lẽ có người cảm thấy thật vô tình, mà
không biết kỳ thật người này cũng đã hy sinh bao nhiêu thời gian làm
nhiệm vụ của bản thân tại mấy phó bản cấp thấp này, nghe bao nhiêu những lời nói xấu khiến người ta run rẩy, đã trải qua bao nhiêu chuyện nơi
đất hoang, mới có thể đường hoàng nói chữ này ra khỏi miệng.
Thù
Tiểu Mộc không biết làm vậy có đúng không, có người nói quá mức thỏa
hiệp sẽ làm cho bản thân thiếu cá tính, mà thẳng thắn cự tuyệt thì lại
khiến cho tình người lạnh lùng?
Đạo lý quá sâu xa, Thù Tiểu Mộc
không muốn suy nghĩ, nhưng cự tuyệt những việc mình không muốn làm, cô
cảm thấy rất nhẹ nhàng. Có lẽ chỉ cần như vậy là đủ rồi, kỳ thật trò
chơi cũng giống như cuộc đời, dựa trên ranh giới giữa đạo đức và pháp
luật, tình người, thể diện gì dó đều là thứ yếu —— chỉ cần bảnthân vui
vẻ là tốt rồi, phải không?
Cho nên tối hôm đó, khi Một Giây Giết
Ba Ngàn muốn dùng giá sáu mươi lượng vàng mua cục đá Phong Hành của Thù
Tiểu Mộc, thì nhận được câu trả lời như vầy:
[ Bạn tốt '> Bạn nói
với Một Giây Giết Ba Ngàn: Thật ngại quá Ba ngàn, tảng đá này em mua vào với giá là tám mươi lăm lượng vàng, giá trên thị trường là một trăm ba
mươi lượng, thấp hơn một trăm mười lượng vàng, em không thể bán được.
Tại thành Tây lăng, lần đầu tiên cung tiễn thủ bị Bánh bao cự tuyệt, trước
đây cô chưa từng đề cập đến tiền vốn và lợi nhuận của cô với người khác, bình thường chỉ cần người quen ra giá, cô sẽ bán ngay. Một Giây Giết Ba Ngàn nhất thời phản ứng trì trệ, sau một lúc lâu mới hoàn hồn mở miệng:
[ Bạn tốt '> Một Giây Giết Ba Ngànnói với bạn: À? Được được.
Anh ta nhìn nữ thích khách chạy giữa hai hàng tinh linh cỏ kia, cô vẫn mặc
bộ trang phục đệ tử môn phái của lính mới như cũ, kiểu tóc giống nhau,
gương mặt giống nhau, nốt chu sa giữa hai hàng lông mày cũng giống nhau. Nhưng anh chung quy vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không giống.
[ Hệ thống '> Ngoại truyện nhỏ: Thánh phụ* đã bị hủy diệt như thế nào.
(*Tương tự với Thánh mẫu)
N tháng trước, khi Thiên Hạ mới mở cửa lại, tại cửa phó bản cấp hai mốt, một đống gà mờ xin kéo:
Một chiến sĩ Hoang Hỏa dẫn theo bốn tên người mới đánh phó bản cấp hai mốt năm lần, phó bản cấp hai tư năm lần.
[ Tổ đội thông báo '> Đội trưởng chia kiếm Cận Vệ cho Phi Hỏa.
[ Tổ đội thông báo '> Đội trưởng chia XX cho Dạ Phong.
[ Tổ đội thông báo '> Đội trưởng chia XX cho Mưa Rơi Không Vết.
[ Tổ đội thông báo '> Đội trưởng chia XXX cho Lưu Huỳnh.
…
[ Đội trưởng tổ đội '> Thánh Kỵ Sĩ: Những món còn lại các bạn cũng không
mặc được, mình bán nuôi ngựa, ngày mai lại mang các bạn đi tiếp.
[ Tổ đội '> Phi Hỏa: Làm cái quỷ gì vậy, cậu đã cấp năm mươi mấy còn đi giành trang bị với bọn tôi!
[ Tổ đội '> Dạ Phong: Ngựa của tôi còn chưa cưỡi được, nếu không chia
trang bị thì nói sớm đi, có điên mới đi phó bản chung với cậu!
[ Tổ đội '> Lưu Huỳnh: Không ngờ còn có loại người đặc sắc ** thế này!
Mười lần kéo phó bản cuối cùng vì tranh đoạt trang bị mà phủi bỏ sạch sẽ,
mấy tên gà mờ kia từ đầu tới cuối chưa từng xuống ngựa. Đội trưởng cấp
năm hai mở bảng linh thú ra, nhìn con ngựa nhỏ cấp hai tư mình mới mua,
lẳng lặng rời khỏi tổ đội.
Tại cửa phó bản, vẫn luôn có nhiều người mới xin kéo như cũ, cũng càng ngàycàng có nhiều người lạnh lùng lướt qua.sssssssssssssss Bang hội Mạn Đà La
mới thành lập, thành viên cố định chỉ có mười một người, cũng thuộc loại thế lực bốn không giống các bang hội mới thành lập khác —— không người
không danh tiếng không tiền tài không thực lực. = =
Trong bang hội phần lớn đều cấp năm lăm trở xuống, tổ chức phó bản rất khó khăn. Mỗi lần Thánh Kỵ Sĩ tổ chức phó bản hoặc là hoạt động bang hội đều tính cả mười một người này. Cho nên Mạn Đà La và Mông Hồng Thiên Hạ mặc dù đã tách ra nhưng vẫn tuy hai mà một.
Thời gian Thù Tiểu Mộc đi chiến trường có vẻ nhiều, những lúc khác Bang chủ đại nhân thực hành chế độ nuôi thả với tên đồ đệ này, chỉ khi làm nhiệm vụ mật thám, hoạt động cuối tuần, hoặc những hoạt động đặc biệt trong ngày lễ mới gọi đến ép làm nhiệm vụ. Đi chung với sư phụ nhà mình, Thù Tiểu Mộc liền tùy ý hơn rất nhiều, không giống bình thường phải sử dụng vũ