80s toys - Atari. I still have
Anh Mở Đường Em Yểm Trợ

Anh Mở Đường Em Yểm Trợ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324574

Bình chọn: 7.5.00/10/457 lượt.

hăn ấm lên mặt: “Cứ đưa cô ấy đi bệnh viện đã”

Tháng 9 cùng năm, Trình Trình và chồng ly hôn, cô ta dắt theo đứa con gái Trình Minh Minh 1.5 tuổi về thành phố của Con Vịt, để con bé nhận Con Vịt làm bố nuôi. Bố mẹ Con Vịt đều phản đối nhưng Trình Minh Minh lại rất ngoan, con bé cũng thấy chú tốt hơn bố đẻ mình, lại nhỏ tuổi, không nhớ rõ mặt bố, vì thế cũng coi Con Vịt như bố mình mà gọi.

Hội trưởng đại nhân thường xuyên cười cợt cậu: “Con Vịt, xem như tự mày rơi vào đầm lầy, khả năng thoát ra chẳng có”

Mẹ Con Vịt hết hồn. Vốn bà cũng có cảm tình với Trình Trình: trước đây hai nhà sống cùng tòa nhà, hồi tiểu học Con Vịt toàn cõng Trình Trình đi học. Bà và bố Con Vịt vẫn coi con bé là con dâu nhà mình, hai đứa coi như thanh mai trúc mã, đều rất vô tư.

Mỗi ngày bà cho con một đồng tiền ăn sáng thì hết tám mao vào đồ ăn vặt cho con dâu nhỏ. Bài tập của con bé bảy ngày thì hết năm ngày Con Vịt làm hộ, còn lại hai ngày không làm vì là cuối tuần nghỉ, không có bài.

Năm nhất sơ trung, con bé mê thư pháp, Con Vịt cũng cùng cô tham gia nhóm thư pháp – cuối cùng Con Vịt viết được chữ rất đẹp, còn con bé thì cuối năm đòi đổi sang học thanh nhạc. Con Vịt theo đi học thanh nhạc, đến khi Con Vịt đạt đến trình độ ca hát khá chuyên nghiệp thì con bé lại đòi nhảy sang mỹ thuật tạo hình.

Lên Trung học hai người vẫn học cùng nhau. Con bé lại có năng khiếu mỹ thuật tạo hình, khi đi thi cần linh cảm mà yêu cầu Con Vịt kích thích cảm quan. Con Vịt xả thân trần truồng, kết quả chẳng vẽ được mà hai người suýt nữa lau súng cướp cò.

Từ đó, hai người tự đính ước, thề non hẹn biển, lời ngon tiếng ngọt, mọi điều đều rất êm tai.

Bố mẹ hai bên đều hài lòng, lỏng tay, để hai đứa tự phát triển.

1.Như chương 69 đã nói, nguyên văn là đeo lưỡi cày đi canh tác

2.Nguyên văn: Mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi. Cây trong rừng mà cao lớn hơn các cây khác sẽ bị gió thổi ngã

3.Xin cứu với. Chương này bà tác giả cứ như viết lại từ đầu :)) Mình chả hiểu câu này nghĩa là gì

4.Nguyên văn: Áp Tử, cũng chính là CON VỊT :)) Theo các bạn, nên để tên nào? Vì ban đầu truyện để Bao Tử = Bánh Bao nên mình cũng dịch luôn ra í, k biết nên k

5.Mình thử tra theo từ khóa “baike NC” thì ra một định nghĩa, đại khái NC là một trong loạt sản phẩm phần mềm quản lý doanh nghiệp cao cấp quốc tế. Không biết còn nghĩa nào khác không? Nếu đúng thì “thân phận NC” chắc kiểu VIP bên game mình?

6.Mình nghĩ phần Chương 70 – Chương 81 được viết sau một thời gian, vì thế nên nó cứ như kiểu giới thiệu lại hàng loạt, lủng cà lủng củng =.=

Mẹ Con Vịt thấy con trai mình quay về cùng Trình Trình thì rất shock. Người lớn tuổi rất coi trọng chuyện con gái đã kết hôn, tuy nói cũng chỉ là cửa nhỏ nhà nghèo nhưng bà cũng không thể chịu nổi cái suy nghĩ con trai mình sẽ cưới một người phụ nữ đã có một đứa con.

Vì vậy, thời gian đó, ngoài lúc đi làm, Con Vịt bị sắp đặt đi xem mặt liên tục.

Lúc xem mặt, dường như lúc nào Trình Trình cũng có thể xuất hiện. Cô ta còn nói với đối tượng xem mặt của Con Vịt rằng Trình Minh Minh là con gái của Con Vịt, nhiều người xem mặt chỉ nghe vậy đã rút quân bỏ chạy không cần tìm hiểu thêm. Con Vịt đã nói chuyện rất nhiều lần với cô ta, cả công khai lẫn ám chỉ nhưng mỗi lần nói cô ta đều im lặng chảy nước mắt rồi xong xuôi đâu lại đóng đấy.

Cô ta rất khôn, không bao giờ làm động đến bố mẹ. Mẹ Con Vịt chỉ nghĩ con mình không cố gắng, giáo huấn Con Vịt rất nhiều lần. Con Vịt nghe đến sợ, hết bữa sáng lại bữa trưa rồi bữa tối, đem cả bữa khuya cũng bị thúc giục cưới xin, cuối cùng cậu chuyển ra ngoài ở.

Trình Trình cảm thấy mình có cơ hội, thường xuyên đưa Minh Minh đến chỗ Con Vịt, tối đến Con Vịt không giục thì không đi. Cho đến tận một ngày Con Vịt lấy từ chỗ mẹ mình một con chó, tình trạng cũng khá hơn. Con chó này ngoài Con Vịt thì ai cũng cắn >_<

Ngày 11 tháng 12, Thiên Hạ mở cấp 75. Đất hoang lại bắt đầu thời kỳ thăng cấp, thăng cấp đến mệt mỏi, lợi dụng chuyện đuổi theo kẻ gian giết cho vui. Hồng Mông Thiên Hạ vẫn giữ vị trí trung lập, vấn đề là hội trưởng đại nhân đột nhiên không còn hiếu chiến, trừ hoạt động giết yêu quái thì hầu như không thấy anh đi dã chiến. Chuyện này không đáng sợ, đáng sợ là anh ghét cả việc quyến rũ các MM.

Hội trưởng đại nhân câu tam đáp tứ trước kia giờ lại tự dưng thủ thân như ngọc, thậm chí còn không thèm tỏ thái độ với mấy người chơi nữ lân la làm quen mình.

Người trong Hồng Mông đều khuyên anh rằng chơi game không đóng góp, không PK, không đùa giỡn MM, thế game còn gì vui nữa?

Hội trưởng đại nhân cũng không ý kiến. Hàng ngày anh vẫn log in, cười đùa lớn lối, vùi đầu luyện cấp.

Một ngày nào đó, Chân Phạm tìm được hội trưởng đại nhân:

[Hảo hữu'> Chân Phạm nói với bạn: lão Thánh, em gái ta cũng muốn chơi game này, anh nhận nó làm đệ tử, chăm nó một tí nhé

Vì thế, hội trưởng đại nhân đến Bình Độ Khẩu tìm em gái của Chân Phạm, tên cũng khá ngộ: Lấm Tấm Hoa Trư. Cô bé lần đầu chơi game nên rất nghe lời, ngoan ngoãn một mực gọi anh “sư phụ”

Lúc hội trưởng đại nhân đưa đệ tử của mình đi phụ bản mới phát hiệ