
ũng kết thúc. Lên xe limo từ bến cảng về nhà. Hera kẽ hỏi nó:
- Lúc trước em đâu có đeo chiếc vòng này, là chiếc vòng có nhận cơ mà.
- Hj. - Nó khẽ ngượng cười vời Hera và khẽ hỏi tiếp:
- Ai là chủ nhân bữa tiệc này vậy?
- Em không biết thì thôi.
Nó cũng không nói thêm câu nào nữa. Về nàh nó nhanh chóng thay đồ và cởi chiếc vòng mới ra. Nhưng nó vẫn rất băng khoăn không biết chủ nhân của
bữa tiệc là ai và làm sao nó có thể lấy lại chiếc vòng của mình.
Nó đang cố gắng hoàn thành lốt chiếc vày cho công chúa
Đan Mạch. Cách đây 2 tuần công chúa Đan Mạch có nhờ nó làm cho 1 chiếc
váy dạ hội. Nó đứng từ xa ngắm nhìn chiếc váy, nó cũng phải tự công nhận với mình chiếc váy đó rất đẹp. Chiếc váy được may hoàn toàn bằng vải
lụa trắng các họa tiếc trên váy được thêu hoàn toàn bằng sợi vàng. Những họa tiếc đầu vô cùng trang nhã. Nó đang mãi mô đuổi theo suy nghĩ của
mình thì chuông điện thoại vang lên làm cắt dòng suy nghĩ của nó.
- Roxy Rose xin nghe.
Đầu dây bên kia vẫn im lặng không thấy ai nó gì. Nó bỏ máy xuống thì vạch xóng rất mạnh. Nó tiếp tục đua máy lên:
- Xin lỗi có ai ở đây không ạ?
- Muốn lấy lại chiếc nhận không?
Nó sững sờ rồi chuyển tới vui mừng nhưng vẫn lén cảm súc của mình. Nó nhẹ nhàng trả lời.
- Cảm ơn, thự sự chiếc nhẫn đó rất quan trọng với tôi.
- Được rồi. Hẹn cô 7h30 tối ở khách sạn Diamond, bàn số 9.
- Tôi sẽ đến đúng giờ.
Tút...tút...tút.
Nó bây giờ cỏ thể thở phào nhẹ nhõm vì sẽ lấy lại được chiếc nhận. Nhưng thực ra nó có quá tin người không nhỉ? Liệu người lấy mất chiếc nhẫn có trả lại cho nó chiếc nhẫn của nó đúng như lời hưá.
Sau 2 tiếng thì nó cũng hoàn thành chiếc váy. Nó vuốt vuốt lại những nếp của chiếc váy đột nhiên nó ngừng lại. Công chúa Đan Mạch có nghĩa là
chị họ của William. Bà Danixe mẹ của William là em gái quốc vương Đan
Mạch hiện nay. Nó lại tiếp tục đuổi theo dòng suy nghĩ của mình, nó nhớ
đã tứng gặp công chúa Đan Mạch.
- Thưa cô.Đại diện của công chúa tới lấy váy.
- Oh.
Tiếng của người giúp việc làm nó rật mình.
- Chiễop váy vào cho tôi nhé. - Nó nói với người giúp việc, rồi đi về phòng khách.
Nhấp 1 chút trà khiế nó cảm thấy thư thái hắn. Nó thích uống trà hơn là
coffie. Liếc nhìn đồng hồ bây giờ đã là 11 giờ, hảo nào nó thấy đói.
Bước xuống phòng ăn người giúp việc đang dọn bàn. Nó uống 1 cốc nước
thật to. Đó là thói quen mỗi khi đói và trước khi ăn của nó. Trưa nay nó không có món xúp, nó thích món đấy mà chị giúp việc lại không lấu cho
nó. Nó khó chịu nhưng vẫn ăn hết bữa trưa. Chiều nay nó không có buổi
chụp hình hay phỏng vấn nào cả. Nó sẽ ở nhà chat, chơi game, xem
phim,... Lamnhuwng việc mà trong suốt thời gian qua nó đã quên mất.
Nó mới ngồi online 1 chút xíu mà đã đến 5h, khẽ cau mày bực mình nó
chách sao thời gian tự dưng chôi nhanh quá. Vào phòng để đồ nó chọn được bộ quần áo để đi lấy chiếc nhẫn. Nó sẽ mặc chiếc váy phía trên màu
trắng vàv hở vai may lệch về phía ngực bên trái. Phía dưới là phần váy
mầu đen may bó tròn và tương đối ngắn. Nó còn có cả chiếc ví màu đen mà
chỉ có thể cầm đi cho đẹp chứ rất khó có thể đựng đồ.Bước vào phòng tắm
đã là 6h, kiểu này chắc đến lúc 7 h nó mới có thể bước ra khỏi phòng tắm để trang điểm và làm tóc. Không hôm nay nó ẽ không make up và làm tóc
gì hết. Nó thích để mặt mộc hơn.
7h30 nó bước lên chiếc siêu xe SLS AMG của Mercedes-Benz màu đỏ chói
của mình và phóng như bay trên đường phố L.A. 7h50 Nó có mặt trước của
khách sạn Diamond. Người phục vụ đưa nó tới bàn số 9. Bây giờ thì đúng
8h rồi. Nhưng vẫn chưa thấy người dữ chiếc nhẫn của nó đau cả. Nhấp 1
chút rượu vang đỏ, người dữ chiếc nhẫn vẫn chưa thấy đâu và nó cũng
không thích uống rượu. Thực ra thì nó đã nhầm. Người dữ chiếc nhẫn đã có mặt ở đấy từ lúc 8h và đang quan sát nó nhưng nó thì không thề biết.
8h30 người dữ chiếc nhẫn vẫn chưa xuất hiện, kìm lén cảm xúc là 1 trong
những công việc của người mẫu nhưeng lúc này nó không thể kìm lại cảm
xúc lo lắng lộ hẳn trên khuôn mặt. Nó nhấp rượu vang 1 lần nữa, vừa đặt
li rượu xuống thì người phục vụ bước tới chỗ nó và cầm theo 1 chiếc hộp
nhỏ màu đỏ.
- Thưa cô, có người bảo tôi đưa cho cô chiếc hộp này.
Dặt chiếc hộp xuống bàn người phục vụ nhanh chóng đi mất không cho nó
kịp hỏi câu gì. Mở chiếc hộp ra trong đó đúng là có một chiếc nhẫn.
Nhưng nó thấy có cái gì khác khác, cầm chiếc nhẫn lên nó nhận ra đây là 1 chiếc nhẫn nam và nhẫn của nó lại là nhẫn nữ. Chiếc nhẫn này không có
mặt chỉ được đính kim cương chìm. Và trên chiếc nhẫn có khắc dòng chữ : I love you forever. Nó nhẫn ra chiếc nhẫn này rất quen bởi vì nó chính là chiếc nhẫn còn
lại trong đôi nhẫn mà William mua tặng nó. William dữ 1 chiếc, nó dữ 1
chiếc. William dữ chiếc nhẫn nam mà bây giờ nó đang cầm. Vậy thì... Tim
nó không còn đập nhanh nữa mà bây giờ phải gọi là sững sừ không đập
được. Chỉ có thể là William, chính xác hơn thì phải là William đang ở
đây, William đã lấy chiếc nhẫn của nó và trả lại cho nó chiếc nhẫn của
William. Nó bước ra khỏi khách sạn mà không hết sững sờ vì ngạc nhiên.
Ph