Anh À! Em Sai Rồi!

Anh À! Em Sai Rồi!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321284

Bình chọn: 7.5.00/10/128 lượt.


Cảm thấy buồn đến rơi nước mắt khi c` giận vợ vì một chuyện nhỏ nhặt nào đó như lúc này:(?

Cảm thấy muốn xin lỗi khi biết mình đang sai...

Cảm thấy yêu c` vô cùng và không muốn đánh mất c` một cách ngốc nghếch như thế này ư?

Không yêu c` mà vợ lại đang có cảm giác hỗn loạn như thế này ư:(...

Rút cục thì c` là cái gì chứ:(...

Tại sao lại khiến vợ trở nên như thế này:(

Đồ đáng ghét >"
Nó viết liền một mạch, trút hết ra những gì nó nghĩ, rồi lập tức bấm ngay vào nút send... không chần chừ...

Cảm giác giải tỏa được một cái gì đó rất nặng trong lòng khiến con bé chỉ muốn thở phào nhẹ nhõm cho cái hành động dũng cảm của mình!

Anh sẽ trả lời nó ra sao?

Nó không biết!

Chỉ biết là anh sẽ hiểu tấm lòng nó là được rồi!

Còn câu trả lời của anh... dẫu có như thế nào... nó cũng sẵn sàng chấp nhận!

******

Không lâu như nó đã nghĩ, anh nhắn lại ngay sau khi đọc được tin nhắn, hẳn là anh phải hồ hởi lắm nên mới nt dạt dào cảm xúc như thế này!

”Có vợ là đồ hâm ý:(!

Có biết vợ tự dưng khó hiểu như thế khiến c` lo lắng như thế nào ko?

Xin lỗi vì đã nói những lời gay gắt với vợ!

Chỉ là... c` rất sợ mất v. mà thôi:(

Thật ra... chuyện đó đối với c`... chỉ cần là vợ không muốn! C` tuyệt đối ko bắt ép vợ~! Ừ thì ch. đó trog ty đúng là quan trọng thật đấy! Nhưng mà đối với c` bây giờ... v. quan trọng hơn nhiều! V. có biết ko? Chưa có một người con gái nào khiến cho chồng cảm thấy "muốn" tôn trọng như vợ đâu. C` cũng không hiểu vì sao nữa... nhưng v. đặc biệt lắm ^^! Giữ gìn điều đó và để c` yêu v. nhiều hơn nữa nhé! V. yêu:-*! Ngủ ngoan đi! Sáng mai c` sang đón” ...

Đọc được tin nhắn của anh, nó tỉnh cả ngủ...

Chợt nhảy cẫng lên rồi hò hét như một con điên)!

Thế này thì chỉ có cả đêm mất ngủ chứ ngủ ngoan cái nỗi gì...

Vậy là suốt cả tối hôm đó, nó cứ nằm ôm điện thoại, chầu chực cuộc gọi vào sáng mai của anh mãi... cười tủm tỉm suốt... không sao ngủ nổi!

******

Kể cả khi đã chìm sâu vào trong giấc mơ...

Đầu nó vẫn miên man với những dòng suy nghĩ...

Quả thật đúng là trong tình yêu... đôi khi gập ghềnh sóng gió... có một chút vị mặn cũng tốt... Chứ nếu mà lúc nào cũng êm đềm bằng phẳng thì mọi chuyện nó lại nhạt nhòa quá!

Cãi nhau một chút... như ngày hôm nay... để rồi lại hiểu, yêu và biết trân trọng nhau nhiều hơn...

Vậy cũng tốt ^^!

Nhưng vẫn nên hạn chế thô...

Rơi nước mắt suốt thế này...

Nó chẳng thích tẹo nào đâu!

Sáng hôm sau, 6h sáng, vẫn còn đang chìm sâu vào trong giấc ngủ, chiếc điện thoại vẫn đang được nắm chặt trong tay từ tối hôm qua bỗng nhiên rung lên bần bật...

Vội vàng nhấc điện thoại lên nghe, nó tiếp anh bằng cái giọng ngái ngủ...

”Ư... ưm... a... nhô...? c` ah... ư... hư..”.

”Hi hi! Vợ vẫn đang ngủ đấy à?”

”Vâng ạ! C` dậy rồi à? Sao dậy sớm thế ?”– Vừa nói vừa quằn quại trong chăn.

“Híc... c` có ngủ được đâu mà dậy! Vẫn thức từ đêm hôm qua nằm chờ đến sáng mà ^^!”

Nghe anh nói câu này, nó liền bật hẳn dậy, mắt mở thao láo ngạc nhiên.

“Cái gì cơ? Sao lại thế? C` bị hâm à? Có biết thức xuyên đêm hại người lắm không:-w!”

“Híc híc...c` xin lỗi... nhưng c` nhớ vợ quá không ngủ được ý:(...”

“Hi hi! Vợ biết rồi ạ! Thế để cho vợ ngủ tiếp nhé? Vợ vẫn còn thèm ngủ lắm =))”– Nó nũng nịu, về cơ bản là chưa muốn dậy.

“Khônggggg! Vợ dậy điiii! Chồng đang ở đầu ngõ nhà vợ rồi đây nàyyyyy:-O!”

“Cái gì cơ??? Sao c` đã đến rồi:-O! Vợ không ra đâuuu:-O! Vợ còn chưa make up cơ!!!”– Nó gào lên trong điện thoại.

“Ôi xồi... không cần phải mếch cấp mếch củng gì hết! Cứ mặt mộc ra đây xem nào =.="!"

“Không được đâu:(... Vợ xấu xí lắm:(...”– Giọng con bé càng lúc càng nhỏ lại, đối với một đứa con gái ngay từ lần đầu gặp anh đã chuẩn bị lung linh cầu kỳ như nó mà phải bỏ mặt nạ ra gặp anh thì quả thật là một điều kinh khủng.

“Có bị điên không?”

“Dạ?”

“Tôi hỏi cô có bị điên không?”– Giọng anh đanh lại.

“Sao ạ:(?”

“Tôi yêu cô vì bản thân cô chứ vì cái mặt nạ của cô à? Ai chẳng biết con gái không make up thì chẳng xinh đẹp:-w! Tôi chuẩn bị tâm lý rồi! Mau ra đê:-w!”– Anh gằn giọng dọa nó, vừa nói vừa bật cười.

“Hu hu... thật nhé:(! Cho c` xem rồi c` ko đ.c bỏ vợ đâu đấy:(“– Vẫn lo vẫn sợ).

“Đươc rồiii! Khổ quá!!! Tôi bay về SG đâyyyy!”

“Aaaa... thôi được rồi! Vợ dậy ngay đây >"
******

Lục cục mò dậy...

Hừ...

Đầu tóc từ tối hôm qua về muộn cũng còn chưa gội được...

Định để sáng nay dậy sớm sửa soạn lại sau chứ... Ai ngờ anh lại tập kích đột ngột thế này! Thật là khốn đốn!

Đành gội qua cái đầu rồi mặc tạm một bộ quần áo rộng rãi, lóc cóc chạy ra đầu đường...

******

Dừng lại ở đầu ngõ, nó ngó quanh, không thấy anh đâu cả. Nhìn phải, rồi lại nhìn trái... ánh mắt nó đột ngột dừng lại ở phía khuôn mặt anh đang điềm nhiên tiếp chuyện với”bác ruột”nó ở quán nước:-O!!!

Ôi cha mẹ ơiii!!!

Sao anh lại ngồi uống nước ở đấyyy!

Bao nhiêu chỗ không ngồi sao lại ngồi ở đúng quán của bác nó!

Tôi chết mất thôi!

Mặt con bé tái mét lại... dừng hình...

Tự dưng quên mất phải gọi điện thoại cho anh... Lại cứ đứng vẫy vẫy với đập đầu bùm bụp vào tường ='>'>...

Phải mất một lúc anh mới


Snack's 1967