
n đó để nhặt, Dung Ân thấy thế, giật bó rau trong tay anh ,”
Anh đi ra ngoài đi, tôi một mình làm là được rồi.”
” Ân ân, anh
không có ý tứ gì khác,” người đàn ông da mặt dường như rất dầy, lại từ
cái túi ni lông gần đó lấy bó rau khác mang ra chỗ khác nhặt ,” Anh chỉ
chỉ muốn chăm sóc tốt cho dì, làm cho tâm tư của dì tốt lên một chút.”
Dung Ân không nói gì thêm, đem bó rau rửa sạch sau đó cho vào nồi,” Anh đi ra ngoài đi, chỗ này có em là được rồi.”
Diêm Việt đem bó rau đã nhặt xong để vào trong rổ, anh đưa lưng tựa vào vách tường, hai mắt chằm chằm vào bóng lưng thon gầy của Dung Ân, cô để gia
vị vào chỗ cũ, vừa muốn đem xào nốt một vài món ăn để vào trong mâm,
người đàn ông liền chậm dãi đi đến vòng tay qua ôm cô từ phía sau, hai
tay của anh ôm chặt lấy thắt lưng của cô , tiếp theo đó, hai tay càng
gắt gao ôm chặt, khuôn mặt tuấn tú rất cẩn thận tựa lên cổ Dung Ân,” Ân
ân, anh sẽ không ép em , anh sẽ cho em thấy sự thay đổi của anh, anh chỉ muốn em đừng nhanh như vậy cự tuyệt anh.”
Dung Ân bị ôm lấy,
không thể động đậy, một hồi lâu sau, cô mới thở dài,” Anh đi ra ngoài
trước đi, món ăn đều bị anh làm hỏng hết rồi đây này.”
Người đàn ông nghe lời buông cánh tay ra , ra ngoài cùng mẹ Dung xem tivi, lúc ăn cơm, vượt xa ngoài ý muốn hòa hợp, Diêm Việt rất biết cách ăn nói, càng làm cho mẹ Dung tâm tình tốt lên nhiều. Dung Ân vùi đầu vào chăm chú ăn cơm, lại một mực nơm nớp lo sợ, không gian càng im ắng, Diêm Việt cứ
liên tục gắp thức ăn cho cô , lại cẩn thận bóc tôm cho vào bát của mẹ
Dung.
Một bữa cơm mà chiếm hơn nửa tiếng đồng hồ, sau khi ăn xong, Diêm Việt thật cũng không có ở lâu, ngồi một chút liền rời đi.
Dung Ân xoay xoay bả vai trở lại phòng ngủ, vừa ngồi vào giường của mình, mẹ Dung cũng từ từ mở cửa vào ,” Ân ân.”
” Mẹ.” cô đi qua, ngồi xổm xuống trước mẹ Dung, hai tay cô đặt trên đùi mẹ đấm nhẹ,” Hôm nay thế nào, có dễ chịu tí nào không?”
” Cũng được” mẹ Dung đau lòng giơ tay lên, đem vài lọn tóc trước trán của cô vén ra sau tai ” Mẹ thật không ngờ, con gái của mẹ chịu nhiều tủi
nhục như vậy.”
” Mẹ, Mẹ nói gì vậy?”
” Việt hôm nay cùng mẹ nói chuyện suốt cả buổi chiều, cũng đem chuyện của bọn con nói cho
mẹ biết , ân ân…… Trách không được…… Diêm gia không tha thứ cho con, mẹ
nghĩ thông suốt rồi…… Điều này cũng không có thể trách đứa bé Diêm Việt
kia, ai gặp chuyện như vậy, thì không còn cách nào khác phải thận trọng? Huống hồ, nó thực xem như tìm được đường sống trong chỗ chết, nói gì
thì nói, mẹ cũng biết một chút ít , mẹ biết rõ con vẫn chưa quên được nó , nếu còn yêu nó, sẽ không muốn như vậy mà buông tha đừng bởi vì chuyện của mẹ thành ra thế này mà dằn vặt lẫn nhau, đừng trách nó nữa được
không?.”
” Mẹ,” Dung Ân trong nội tâm loạn cực kỳ,”Con hiện tại cái gì cũng không nghĩ tới , chỉ hi vọng mẹ bình phục tốt thôi.”
” Nha đầu ngốc.” mẹ Dung để cho cô gối lên trên đầu gối, ngón tay không
được linh hoạt vuốt ve mái tóc cô, Dung Ân nhắm lại hai mắt, không muốn
nghĩ tới cái gì nữa, đối với cô như này cũng đã rất hạnh phúc rồi.
Trải qua một khoảng thời gian dài cố gắng, công việc tại Sang Tân cũng không tồi , tất cả đều tiến triển theo cách tốt nhất.
” Ân ân,” Thẩm Mặc như trước tính tình vô cùng lo lắng,” Cái là để giao cho cậu, hết thứ ba tớ muốn xem qua.”
” Yên tâm đi,” Dung Ân đem sơ đồ phác thảo tiếp nhận tay đi, tiện tay lật ra vài cái,” Dự án lớn như vậy, chỉ sợ là sức cạnh tranh quá mạnh mẽ.”
” Đó là đương nhiên, tớ chính là cố ý lấy về phải nhờ người quen mới có
được đấy ,” Thẩm Mặc đắc chí, tiến lại gần sát Dung Ân, hạ thấp thanh âm ra vẻ thần bí nói ,” Còn có vài nhà đầu tư nhìn trúng, cùng lắm, đối
phương nói rõ, chỉ nhìn kết quả công việc không nhìn quy mô công ty, tớ
nói với cậu một tin đó là cả Tước thị cũng cạnh tranh, đấy, đến lúc đó,
chúng ta cùng với bọn họ liều một phen kẻ sống người chết.”
Đây
là mấy tháng qua, Dung Ân lần đầu tiên từ miệng người khác có được chút
tin tức về Nam Dạ Tước, cô khẽ cười chậm dãi ,” Nếu là Tước thị , chẳng
phải là chúng ta đang hi vọng xa vời sao.”
” Ân ân, cậu khi nào
lại không có lòng tin như vậy?” Thẩm Mặc hai tay đặt ở trên bả vai cô,”
Tớ chính là đối với cậu là hoàn toàn tin tưởng, vui vẻ lên, tranh thủ
không đến đấy lại chẳng biết làm sao, gia thế công ty đó lớn, chúng ta
là con tôm nhỏ, thua chẳng phải không mất mặt sao?.”
Dung Ân lại lần nữa mỉm cười, Thẩm Mặc vĩnh viễn đều là lạc quan như vậy, hơn nữa
nhìn giống như tuềnh toàng, trên thực tế, tâm tư cẩn thận, rất biết săn
sóc người khác.
Sau khi tan việc, Dung Ân cũng không có lập tức
về nhà, mà là mua chút ít hoa quả, đổi hai tuyến xe bus sau mới đi đến
nhà Tư Cần.
Tư Cần cũng không có ở nhà, Bà Tư nói cô ấy hiện giờ làm tại một phòng đua xe, làm chính là công việc văn thư, rất nhẹ nhàng.
Dung Ân liền hỏi bà Tư địa chỉ, Bà Tư tuy nhiên nói như vậy, cô cũng không tin.
Như vậy người con gái đó, trằn trọc bôn ba, không biết có chỗ nào an thân không?
Trường đua xe rộng lớn, đặt tại trung tâm chợ, nói toạc ra, lại là kẻ có tiền tìm ki