
m xuôi gió, Nam Dạ Tước mới hiếm hoi về nhà, cho dù lên lầu cũng không vào căn phòng nơi họ
từng ân ái bên nhau, nhiều lần chỉ đi đến thư phòng, lấy đồ liền rời đi.
Nhắm mắt, một tháng đã trôi qua, Dung Ân gọi điện cho anh mấy lân, nhưng anh hoặc là không bắt máy, hoặc là chỉ nói một hai câu rồi cúp máy.
Bên ngoài tuyết đang rơi, hôm nay, Dung Ân kêu Vương Linh ra ngoài mua ít đồ, cố ý để cô rời đi.
Gọi điện cho Nam Dạ Tước, lúc này chắc hẳn anh đã sớm rời công ty, điện
thoại tít tít vài tiếng, cũng không ai nghe máy. Dung Ân cũng không bỏ
cuộc, gọi liên tiếp vài cuộc.
Sau một hồi, mới nghe giọng đàn ông trả lời, có vài phần bực mình, “Alo.”
“Anh, tối nay có về không?”
“Không,” anh nói xong, liền muốn tắt máy.
“Đợi đã, “Dung Ân lật đật cản anh, giọng nói gần như cầu khẩn, ” Tối nay về đi, có được không?”
“Có chuyện gì sao?” Nam Dạ Tước nói chuyện ngắn gọn.
“Nghĩ tới lúc trước chúng ta đã từng ở cùng với nhau, Nam Dạ Tước, tối nay về nhà đi, tôi chờ anh, được không?”
Bên kia, chỉ có tiếng hít thở lạnh ngắt, anh cũng không trả lời, điện thoại đã bị ngắt, nghe tiếng tít tít, Dung Ân mới để điện thoại lại chỗ cũ,
chuyện như thế này, cũng không phải là lần đầu.
Cô muốn bỏ đi, nhưng theo cá tính của Nam Dạ Tước, nếu anh không buông tay, cô dù trốn đến đâu cũng uổng công.
Mở đầy nước trong bồn mát xa, sau khi tắm rửa, Dung Ân thay quần áo thật
dày, cho dù là mùa động lạnh nhất, cô củng không thích mở lò sưởi, trời
đã tối, cô lấy quyền sách đầu giường lật vài trang, cuộc sống đơn độc
như vậy, từ từ cũng đã thành thói quen.
Đợi thật lâu, sau khi xác định Nam Dạ Tước không về, Dung Ân mới để quyển sách xuống, tắt đèn.
Đang mơ mơ màng màng ngủ, loáng thoáng nghe được tiếng mở cửa, Dung Ân cho
là Vương linh, cũng không xem thử, xoay người tiếp tục ngủ.
Đến
khi trong mắt cảm thấy nhói nhói, cô nheo hai mắt lại, xoa xoa mới thấy
ngồi dậy, liền thấy Nam Dạ Tước đứng trước giường, âu phục màu đen,
không có nửa nếp gấp. Tai trái, viên kim cương lạnh như băng đó liếc
nhìn cô, Dung Ân không nghĩ anh sẽ trở về như thế này, vài phần nhạc
nhiên, làm cô không biết nên phản ứng như thế nào.
Bốn mắt chạm
nhau, cả khuôn mặt anh lộ ra vẻ hời hợt lạnh nhạt với cô, ở nơi này
chính là nhỉn rõ nhất, Dung Ân chỉ cảm thấy từng tế bào của mình đều run rẩy, phảng phất, không chỗ nào che dấu .
Cô vén chăn lên, hai
chân đặt lên sàn nhà, lạnh lẽo theo lòng bàn chân đi đến đỉnh đầu, cô
nhìn anh không nói gì, ngón trỏ chậm rãi giơ lên, cởi từng nút từng nút
trên áo ngủ.
P/s: Dừng ở đây chắc máy bạn cũng bik là part sau 18+ rùi nhỉ!!!!
Warning: 18+
Ngón tay linh hoạt thuần khiết, ở trước mặt anh lộ vài vẻ vụng về, nhưng vẫn cởi được áo ngủ suông sẻ, hai vai đường nét duyên dáng, xương quai xanh đã từng được anh hôn từng chút từng chút một, Dung Ân đưa hai tay về
phía sau, cởi áo ngực xuống, sau đó lại khom người cởi quần lót ra, lúc
cô làm những động tác này, anh từ đầu đến cuối đều thờ ơ, lạnh nhạt.
Toàn thân trần truồng đứng trước mặt anh, Dung Ân đi đến, hai tay ôm sau cổ
Nam Dạ Tước, thân thể dán chặt lấy người anh, nút áo lạnh như băng, làm
cả người cô run lên, quần áo anh vẫn chỉnh tề gọn gàng như cũ, Dung Ân
kiễng mũi chân lên mới có thể hôn được môi anh.
Cô bắt chước
anh, hôn đôi môi đẹp của anh, sau đó, đem đầu lưỡi đưa vào trong miệng
anh, Nam Dạ Tước cũng không cắn chặt hàm răng như cô, Dung Ân rất thuận
lợi hôn đầu lưỡi của anh, anh chẳng qua chỉ là bất động, giương mắt
nhìn, ánh mắt đó chạm vào có thể bị đả thương. Dung Ân nhắm mắt lại, khẽ hôn đầu lưỡi anh, anh cũng không hề phản ứng.
Trêu chọc như vậy, với anh mà nói, cũng không kích nổi nữa điểm dục vọng của anh.
Dung Ân dù bỏ công sức thế nào, cũng cảm thấy không thể chịu nổi, cô nhẹ
lùi, mở mắt ra, nhìn ánh mắt u ám của anh, “Nam Dạ Tước, chúng ta làm
một giao dịch nhé?”
” “Giao dịch gì?”
“Trên giường lần đó, đổi lấy, anh mỗi ngày về nhà.”
Nam Dạ Tước ánh mắt dường như hất xuống, bỗng nhiên đẩy Dung Ân đến trên
giường, cô cho là anh cự tuyệt, nhưng không ngờ anh sau đó liền cúi
người tới, nụ hôn nóng bỏng cắn xé khiến cô nghẹt thở, đầu lưỡi mút nhẹ, Dung Ân mở to hai mắt, chỉ cảm thấy đầu lưỡi đau muốn đứt lìa, thân
dưới của anh cứng rắn chống đỡ bụng cô, trong không khí, một loại có tên là động dục nhanh chóng tràn lan.
Lưỡi quét linh hoạt mỗi một
tấc trong miệng cô, sau khi rất vật vả buông ra, Dung Ân vội vàng
nghiêng đầu qua một bên, còn chưa kịp thở đã bị lôi trở về, Nam Dạ Tước
hung hăng đè ép cô, cô chưa bao giờ thấy anh điên cuồng như vậy, tình
thế như vậy, làm cô không nhịn được sợ hãi,Dung Ân giật cà vạt của anh
ra, sau khi cở hết nút áo, anh lùi tay cởi áo xuống, xuống đến khuỷu
tay, áo vest bị vướng lại, anh thử mấy lần, cuối cùng dùng một sức kéo
mạnh xuống, khóa thắt lưng lạnh như băng trên bụng Dung Ân, sau khi cởi
áo xong, Nam Dạ Tước cởi quần dài thật nhanh, trong phòng ngủ, quần áo
hai người tán loạn, trên giường chăn drap nhàu nhĩ, anh biết rõ mỗi điểm mẫn cảm trên người cô, bàn tay vuốt ve kh